Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tittle: [Fanfiction] Thập Nhị Hoàng Đạo BinhAuthor: Red Queen (Hậu Đỏ)Warning: những nhân vật và địa điểm đều không thuộc về tớ nhưng trong truyện, tất cả số phận của họ là nằm trong tay tớVăn án:Giày xéo cát bụi nơi sa trường, giết người uống máu... Đập nát Đại thần điện, nhưng không thể xé nổi mảnh hồng khăn......Khá khen cho tam thế tình duyên, thoáng cánh hoa rơi hóa bi cục. Vui thay cho nhân sinh điên loạn, nào biết ai bạn ai thù?...Phượng hay Hoàng, ai cầm trường kích chém rơi đầu giặc? Nàng hay y, ai mới là người thúc ngựa đuổi bóng Nghê Thường?"Tửu bôi nghiêng, Gian Thúy đổ... Mình ta say"…
"Vi Tề phủ giải tội chính là ta sống xuống mục đích, cái kia kinh thành ta là nhất định phải trở về!" "Với ngươi bây giờ khâm phạm của triều đình thân phận trở lại, và đi chịu chết lại có gì khác biệt! Còn là, bởi vì người kia, ngươi muốn như vậy bí quá hoá liều!" "Mười lăm năm, ta chờ mười lăm năm, ai cũng ngăn không được ta phải về kinh quyết định! Về phần người kia. . ." Tề Thanh Nhi không điểm tự đỏ đan thần mỉm cười, "Cái này hứa ta lời hứa, lại xem ta cửa nát nhà tan không nhúc nhích người, mặc dù hắn hiện tại có chí cao vô thượng vương quyền, ta cũng có thể đưa hắn dẫm nát dưới bàn chân, nhượng hắn cũng nếm thử mất đi thân nhân tư vị!" . . . . .…
Toya và Akito là 2 người bạn sinh ra trong 2 gia đình giàu có nhất nhì nước Mỹ chơi với nhau từ nhỏ, vào năm 1900 Mỹ đã tạo ra được con tàu hơi nước đầu tiên, và con tàu có lịch trình đầu tiên đó là từ New York tới London, 2 người bạn này quyết định đi chung với nhau, do 2 người gia đình ai cũng có điều kiện nên 2 người đều ở khoang hạng sang, tối đó Toya quyết định tỏ tình Akito và được đồng ý, cứ ngở rằng đó là 1 tình yêu đẹp không ai chia cắt được nhưng không!!.....Đêm đó chính là đêm định mệnh của 2 người có 1 tảng băng trôi rất lớn nhưng do trời quá tối thủy thủ đoàn không thấy nên con tàu đã đâm thẳng vào tảng băng khiến con tàu gãy đôi và KẾT THÚC 1 MỐI TÌNH NGẮN NGỦI......…
Tống tư tề có cái bí mật, nàng tổng sao biết được hiểu chính mình hoặc là người khác mất đi gì đó ở nơi nào. Tỷ như, Hoàng hậu nương nương tối sủng ái đích con mèo nhỏ kỳ thật là chôn ở thục phi nương nương cung điện ngoại đích bụi hoa hạ. Lại tỷ như, nàng kia luôn luôn đứng đắn nghiêm túc đích tương lai tướng công thế nhưng trộm đi của nàng cái yếm! Một lần cung bữa tiệc, vẫn che đậy đích bí mật ngoài ý muốn bị người đâm, từ đó, tống tư tề liền sống ở nước sôi lửa bỏng giữa. Kê áp heo chó đã đánh mất tìm nàng, giấu trong bảo khố đồ đã đánh mất cũng tìm nàng. Này đó cho dù , khác tống tư chung đau chính là, còn có người nào đó ở một bên thêm phiền: vợ, lòng đã đánh mất, ngươi tìm xem nó đâu chỗ nào rồi? ★ ngày càng ~ như có đặc thù tình huống, sẽ ở bình luận thảo luận minh ~ ★ nam chủ sống lại, nữ xứng sống lại. ★ nam nữ chủ hai thế vợ chồng, nhuyễn muội tử cùng hộ thê nam đích sủng văn.Cổ đam tồn cảo văn, ốm yếu ( cũng không ) công ♂ vô tâm không phế tróc quỷ chịu, cầu cất chứa ●v● tư nhân nếu thải hồngTác giả quân đích một khác thiên cổ đam, cầu cất chứa ●v● sống lại chi tạ ơn lamĐiểm đánh cất chứa tác giả chuyên mục vGlory vinh quang - dụ hoàngTác giả vi bác"Đội trưởng chính là hoàng phiền phiền" , hoan nghênh đến trạc vNội dung nhãn: sống lại ngọt văn tình có chú ýTìm tòi mấu chốt tự: diễn viên: tống tư tề, Bách Lý Minh Nghiễn ┃ phối hợp diễn: tống tư trữ ┃ cái khác: nam chủ sống lại, sủng văn…
Vào một ngày đông giá lạnh, có hai tinh linh bé nhỏ cất tiếng khóc chào đời. Trùng hợp được sinh vào cùng một ngày, ở cùng một phòng bệnh, thậm chí nhà cũng sát cạnh nhau. Gia đình hai bên mau chóng thân thiết, Mộc Lạc Hi và Triều Khắc Hàn đáng ra cũng sẽ rất xứng đôi. Hai người họ chỉ hơn kém nhau một giờ, vô tình trở thành một ngày, từ đó mà mạng hai người lại khắc nhau. Có thể yêu, nhưng không thể cưới, Khắc Hàn và Lạc Hi, định sẵn là không có hy vọng ở cùng nhau. Nhưng mà.. có thể có ngoại lệ hay không?...- Nín đi, tao cho kẹo này.Hắn huơ huơ cây kẹo trước mặt nó. Một giây sau nó lập tức im bặt, giành lấy cây kẹo trên tay hắn.- Ngoan. - Hắn cười dịu dàng, xoa đầu nó....- Nó thích mày sao?- Ừ.- Mày thích nó không?- Không.- Vậy thì được. - Hắn nhìn nó cười...- Mấy thằng thích mày để tao lo, mày chỉ việc thương tao là đủ. - Hắn nghiêm túc.- Mày chắc lo được? - Nó khinh thường.- Chắc chắn....- Không được!!! Bọn chúng nhất định không thể bên cạnh nhau...."Đợi tao, nhất định tao sẽ trở về, nhất định!"..."Đã bao lâu rồi? Vì sao mày còn chưa về?"...- Bà xã ơiiiii.- Ai cưới ông lúc nào? - Cô trợn mắt, trong lòng tràn ngập hạnh phúc.- Em! từ nay là của anh! - Hắn kéo cô ngồi vào lòng, ôm chặt.…
Hoàng Diệc Mai biệt danh là Rose (hoa hồng), sinh ra trong một gia đình tri thức, được cha mẹ và anh trai yêu thương bảo bọc từ nhỏ cho đến lớn, bộc lộ năng khiếu nghệ thuật từ khi còn nhỏ. Khi cô ấy nhận được giấy báo thi đại học, cả gia đình mới biết rằng cô ấy sẽ theo học chuyên ngành lịch sử nghệ thuật tại Học viện Mỹ thuật.Cô mới vừa đi làm đã rất nhanh chóng nhận được sự trọng dụng, cô đã gặp gỡ và yêu đối tác của mình là Trang Quốc Đống, nhưng cuối cùng lại bỏ lỡ lẫn nhau, khoảng thời gian đào tạo tại nơi làm việc này cũng giúp cô có một kế hoạch rõ ràng hơn cho cuộc đời mình, và cô quyết định trở lại trường học chuyên sâu hơn.Sau khi tốt nghiệp, cô và tiền bối Phương Hiệp Văn kết hôn với nhau. Nhưng sau khi kết hôn, hướng phát triển của cả hai khác xa nhau, cuối cùng họ lựa chọn ly hôn.Hoàng Diệc Mai bắt đầu lập nghiệp, và dốc vai làm việc trong lĩnh vực giám tuyển nghệ thuật, trong thời gian này, cô cũng gặp được tâm giao của mình là Phổ Gia Minh, nhưng anh lại chỉ còn sống được vài tháng, tình yêu giữa hai người cuối cùng cũng kết thúc bởi sự chia cắt sinh tử. Nhưng Hoàng Diệc Mai không để tinh thần sa sút như vậy, cô vẫn như thường lệ, nỗ lực để bản thân sống một cuộc sống thật đặc sắc.…
HÔN NHÂN ÉP BUỘC-- Tại biệt thự Vương Gia ( nhà Vương Nguyên ) - Luôn Đôn" cha à, con ko thích đâu !!! Cái hôn nhân này con ko chấp nhận đâu. Cha chấp nhận thì cha đi mà lấy anh ta , con ko chịu "" con ngoan, nghe lời cha đc ko ? Thực ra là khi xưa cha mẹ Tiểu Khải và ta đã làm hôn ước từ khi 2 đứa còn trog bụng mẹ. Con phải đồng ý vì lời hứa năm xưa và tập đoàn nữa. Con cũng biết đấy, tập đoàn của Tiểu Khải là tập đoàn rất lớn, nếu 2 tập đoàn này kết hợp vs nhau thì rất lớn đấy và hỗ trợ nhau "" cha ! Nhưng anh ta có đẹp trai ko ? Có tốt ko ? Anh ta có biết con ko ? "" thôi con đi lên phòng chuẩn bị đồ đi để ngày mai còn sang Trung Quốc để gặp Tiểu Khải nữa "" vâng.... chúc cha ngủ ngon "" ừ. Chúc con ngủ ngon "Cậu vừa đi vừa nghĩ cách trốn thoát. Và cuối cùng cũng nghĩ ra đc.-- Hôm sau tại sân bay Bắc Kinh --Có 1 chàng trai trẻ trông rất đáng yêu. Da trắng hồng, mắt đen, dáng người đẹp, quần áo trên người toàn là hàng hiệu tôn lên vẻ vốn có của cậu. Đi đến đâu cũng gây sự chú ý của mọi người. Ở trước cửa chính của sân bay có 1 chiếc xe ô tô đã đợi sẵn. Cậu đi đến chỗ có chiếc ô tô và 1 người quản gia . Ông quản gia cúi đầu chào cậu " chào cậu chủ, xin người lên xe ". Cậu gật đầu 1 cái bảo quản qia cất vali và đưa chìa khóa xe cho mk. Bỏ ông quản gia ở lại 1 mk và cậu bắt đầu kế hoạch trốn thoát của mk.…
Au: byeoneliDisclaimer: Họ thuộc về nhau, nhưng định mệnh là do au :)))Pairing: Only HunHanCategory: Hiện đại, ngược tâm, HE.Summary: Trong con hẻm nhỏ khác xa với vẻ hào hoa tráng lệ bên ngoài, thật không ngờ lại là nơi mang hai người lại gần nhau, xoa dịu bao vết thương trong lòng, gắn kết trái tim họ. Thời gian không chờ đợi một ai, nếu không biết nắm bắt nó, dù chỉ bỏ lỡ một giây cũng làm ta phải hối hận cả đời.~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~Oneshot mà ta PR nay đã ra lò, mọi người đọc vui vẻ, nhớ ủng hộ ta nhoeee ~o~ Đừng đọc chùa nữa mà, RDs các cậu cho ý kiến đi chứ, không là ta tủi thân lắm đó TvTVUI LÒNG KHÔNG MANG FIC ĐI BẤT KÌ ĐÂU.…
Tên truyện: Mối Lương Duyên ChẳngHẹn TrướcThể loại: Ngôn Tình, Xuyên Không, HEVăn án:Lý Uyển Đình (18 tuổi), một cô gái khép mình, gặp khó khăn trong giao tiếp xã hội và thường xuyên chịu đựng áp lực từ gia đình cùng bạo lực ngôn từ tại trường học. Cô chìm trong cô đơn, không biết tìm đâu ra một người để an ủi.Mạc Thiên Phong (20 tuổi), một học sinh tài năng nhưng lại bị kì thị bởi tính cách khác biệt. Anh không bao giờ có thể hòa nhập với đám đông, và cũng luôn phải chịu đựng sự cô lập trong một thế giới mà anh cảm thấy không thuộc về.Hai số phận tưởng như không liên quan lại tình cờ gặp nhau, và sau hai năm yêu nhau đầy đau khổ, cả hai quyết định kết thúc cuộc sống bằng cách tự tử. Nhưng mọi thứ không kết thúc như họ nghĩ phát hiện mình đã xuyên không vào quyển sách "Tôi yêu Phù đại tiểu thư". Anh trở thành Lý Thanh Hàn, một người anh trai nổi tiếng trong gia đình nhưng lại luôn ghen tị với người em trai nguyên tác - Lý Hoàn Giang. Anh sở hữu một hệ thống tên Miumiu giúp anh thay đổi vận mệnh của mình.Lý Uyển Đình cũng xuyên không vào thân xác của Phù Giao, một nhân vật có số phận khổ đau, nhưng cô không nhớ gì về kiếp trước. Liệu rằng hai người có thể gặp lại, và liệu mối tình chưa dứt có thể tiếp tục dù số phận đã thay đổi? Họ sẽ làm gì khi đối mặt với những thử thách mới, những âm mưu và sự chia cắt từ quá khứ?Liệu tình yêu giữa họ có thể vượt qua được tất cả những trở ngại, để viết tiếp một câu chuyện đẹp như mơ?…
"Em tin trên đời có vận mệnh không?""Vận mệnh? Thế nào gọi là định mệnh?""Hmmm, định mệnh là khi hai con người xa lạ gặp nhau và yêu nhau.""Ví dụ như?""Như là... hai con người ấy vốn chẳng liên quan gì đến nhau, vậy mà vận mệnh lại buộc họ lại với nhau, gặp nhau mười kiếp, yêu nhau mười kiếp và chờ nhau mười kiếp.""Vậy, sau mười kiếp họ có đến được với nhau không?""Hmmm, họ..."...Khúc Y Nguyệt ngồi trên sân thượng, hai chân đung đưa, ánh mắt nhìn xa xăm.Bỗng, một người đàn ông xuất hiện sau lưng cô, trên tay còn cầm theo đóa hoa hồng đỏ rực. Anh ấy ngồi xuống chỗ trống bên cạnh, chìa đóa hoa trước mặt cô: "Tặng em."Khúc Y Nguyệt mỉm cười, đưa tay nhận lấy, hỏi: "Vì sao tặng em?""Vì em và nó giống nhau." Người đàn ông trả lời mà không bận tâm suy nghĩ."Giống thế nào?" Khúc Y Nguyệt nghiêng đầu, chờ đợi đáp án từ người đàn ông."Em và hoa đều xinh đẹp."Khúc Y Nguyệt cười thành tiếng: "Không ngờ anh cũng rất biết cách nói chuyện.""Anh chỉ biết cách nói chuyện với mình em thôi." Người đàn ông dừng lại vài giây, sau đó cất giọng trầm trầm: "Y Nguyệt, phải nhớ luôn luôn phải mỉm cười, khi em cười lên rất xinh đẹp, cho dù ở đâu anh cũng luôn nhìn thấy."Khúc Y Nguyệt cúi đầu, khoảnh khắc ngẩn lên xung quanh cô trống rỗng. Không có hoa, chẳng có anh, thứ trò chuyện với cô chỉ có không khí.Cô nhìn lên bầu trời xanh thẳm, mỉm cười: "Em nghe lời rồi, nếu anh nhìn thấy... anh trở về được không?"Nơi đăng full: https://enovel.vn/cho-nhau-muoi-kiep.15748/…
Anh không biết tại sao mình lại thích em, rõ ràng em đáng ghét như vậy vừa kiêu ngạo, vừa vô duyên. Anh thích nhìn em chỉ vì tranh chấp thắng anh mà cười cả một ngày, thích nhìn em đứng trên sân khấu cất tiếng hát, thích em dùng chất giọng ngọt ngào đó gọi tên anh mặc dù cái tên đó bị em biến tấu đến méo mó.----------------------------------------- Em biết mình thích anh nhưng lại không nghĩ mình thích anh nhiều như vậy. Em có thể chấp nhận màn tỏ tình sến súa chỉ vì người tỏ tình là anh. Em có thể vì tin nhắn chúc ngủ ngon của anh mà ngây ngốc cả một buổi tối. Em là người thiếu kiên nhẫn nhưng lại có thể chờ anh lâu như vậy. Hóa ra trong vô thức em lại trở thành người có tính cách trái ngược hoàn toàn với em của ngày thường. Và cũng chợt nhận ra em có thể vì anh mà làm nhiều điều như vậy.…
Tuổi mười bảy đẹp đẽ với bất kì cô gái nào, nhưng với Mộc Mộc lại là thời khắc đen tối nhất trong cuộc đời cô. Gia đình xung đột, bố chết, mẹ đối diện với cái án tử hình lơ lửng, cú shock tâm lý khiến cô không còn có thể cất tiếng nói. Mười bảy tuổi, Mộc Mộc phải trang điểm cho già dặn hơn độ tuổi của mình để được đánh đàn ở một quán bar kiếm tiền thuê luật sư giúp mẹ. Giữa không gian hỗn tạp của khói thuốc, rượu mạnh, nước hoa… Cô đã gặp anh, chỉ có anh biết thưởng thức tiếng đàn của cô. Một đêm hội ngộ đổi lấy day dứt nhiều năm. Cô không biết tên anh, cô cũng không muốn hỏi, họ đã định chỉ gặp nhau một lần. Giây phút mở cánh cửa bước ra khỏi phòng, rời xa anh, câu anh nói ngày hôm ấy cứ vang vọng mãi trong đầu Mộc Mộc suốt những năm tháng về sau: “Làm bạn gái anh nhé!” Bốn năm sau khi thực sự tự do, cô đã đi tìm anh, giữa biển người tìm kiếm một hình bóng mà cô còn không biết tên. Số phận đã cho cô gặp lại anh, vẫn khuôn mặt ấy, vẫn nụ cười ấy và sự dịu dàng ấy. Nhưng cuộc đời lại trêu đùa Mộc Mộc một lần nữa, mà lần này là nực cười nhất. Hóa ra, trên đời này thật sự có hai khuôn mặt hoàn toàn giống nhau. Rốt cuộc, ai chính là người cô đang muốn kiếm tìm?…
Biên tập đề cử: Bề ngoài tối tăm tuấn tú địa ngục thiếu niên, nội tâm lại thuần trắng như ngọc. Chí tử gần nhau rêu xanh năm tháng, cuối cùng lại như sương hoa điêu tàn. Nguyên đến một cái hai bàn tay trắng nhân, tưởng thủ hộ một cái khác hai bàn tay trắng nhân, kết cục hội là như thế này đau. Ta cho ngươi thổi kèn ác-mô-ni-ca ngươi là phủ nghe được. Một người bối khởi hành túi. Đèn đuốc rã rời, giống như rơi xuống tinh quang. Đó là ta di lạc thiên đường ưu thương. —— hạ đồng Ở vận mệnh sông dài lý, bọn họ đều là hèn mọn người cá. Trong lúc vô tình bị hà lãng thôi hướng về phía mắc cạn bờ cát, ra sức bốc lên, chính là kỳ vọng có thể uống thượng một ngụm thủy, chẳng sợ chính là nhất tiểu giọt thủy. Bọn họ bồi hồi ở sống hay chết bên cạnh, hạnh phúc giống như luôn như vậy gần, khả lại là như vậy xa, thân thủ, mà không thể thành. Nếu, mỗi người sinh mệnh cuối đều là một hồi cáo biệt, chúng ta đây cần gì phải quen biết một hồi?…
một nàng: vương của vương, cao thủ điểm huyệt. Tinh thông ngôn từ, lãnh đạo tài tình. Máu lạnh, tàn nhẫn, bang chủ bá đạo. Nóng lạnh thất thường.một nàng: y thuật cao siêu, cao thủ của cao thủ, thần sòng bạc, vua bắn tiễn, nữ hoàng thuần ngựa. Cuồng màu đen, lâu lâu lại điên bất chợt, thích thì troll đứa khác chán lại giết cho giải tỏa stress. Hai nàng bá đạo như vậy mà chỉ trong một khắc đã bị giết chếtmột người ngu dốt, võ công vô năng, một người lại bị trầm cảm. Hai người cũng nhau nhảy xuống hồ bà đã chết, cùng lúc hai nàng xuyên quakẻ đã làm nhục các nàng phải trả giá đắtmột nàng bẻ gãy tay công chúa nước láng giềng, một nàng quậy banh nóc hoành cung. Một lần lại đánh tam công chúa chảnh chọe đến ko còn hình người, ép tam muội gián tiếp gây hại mình bức đến điên, khiến cho di nương sợ hãi. Một trong hai nàng đã cắt lưỡi một di nương, gây nên náo loạn trong phủ mà phụ thân các nàng lại cưng các nàng nhiều là đằng khác. Tin đồn về hai thiếu nữ vô dụng song hành cùng nhau của Thanh phủ đã đến tai đến hai thế lực. Thái tử và ma vương của tà giáo. Trong một lần ngũ quốc đại tiệc, nàng nhỏ đã giết chết một tướng nước bạn chỉ vs một lần bẻ cổ. Từ đó nỗi sợ về các nàng càng lớn, ai nói vô dụng thì kẻ đó liền đi chầu ông bà. Càng lớn các nàng càng đẹp ra. một nàng như bỉ ngạn, nàng kia như hồng và cái ngày mà các nàng lên xe hoa, tất cả những con đường để nuôi ý chí duy nhấtNỮ NHÂN CÓ THỂ THỐNG NHẤT THIÊN HẠvà đôi khi sẽ có nhiều cuộc tình éoch…
Yêu, đơn giản là cho ta cạnh Nàng. Bỏ lỡ, đơn giản là ta làm phải rời xa Chàng. Một kết thúc buồn nhưng ta lại mong rằng ngay từ đầu vận mệnh đừng cho Chàng và Thiếp gặp nhau. Đã phải xa, thì yêu nhau còn ý nghĩa gì? Chàng và Thiếp vốn đã không thuộc về nhau... Vậy sao lại yêu rồi lại xa cách? Sau này tất cả những kí ức về ta, Nàng cũng vốn sẽ quên. Còn kí ức về Nàng, ta vốn cũng sẽ quên. Vì vậy, trong đêm Thất Tịch này, ta chỉ một mong ước, cả đời ta chỉ cần Nàng!_Title: Cả đời ta chỉ cần Nàng!_Author: shizuusama_Category: Xuyên không, Bi Kịch, Không có thật, Không dựa trên lịch sử_Nhân vật: Không dựa trên lịch sử và không có thật_Chú ý: Nếu Author phát hiện ra ai mà mang truyện ra web khác không xin phép thì sẽ chịu hậu quả. Và nếu làm không được mình sẽ dừng truyện. Các bạn đừng đọc chùa mà hãy cho nhận xét!…
Truyện: Công Khai.Tác giả: Thần Niên.Tần Mang là một ngôi sao bình hoa nổi tiếng trong giới, vì một đoạn video khiêu vũ mà nổi tiếng khắp internet.Trong bão cát sa mạc, cô gái mặc chiếc váy tay thụng màu đỏ mỏng như cánh ve, đứng chân trần trên con sư tử khổng lồ thần bí, thiêng liêng, trắng như tuyết nhẹ nhàng nhảy múa, đôi mắt chan chứa tình cảm, vòng eo quyến rũ, xinh đẹp, kiều diễm. Cô ấy đã trở thành một vị thần chỉ trong một lần nhảy múa, được ca ngợi là tiểu yêu tinh hàng đầu trong giới giải trí.Là người nắm quyền nhà họ Hạ, gia tộc đứng đầu Thâm thành, Hạ Linh Tễ là một kẻ khác biệt trong thế giới xa hoa, giàu có, mặc dù anh đứng ở vị trí cao nhất trong trận chiến danh lợi.Anh trời sinh có khuôn mặt đẹp trai, nhã nhặn, nhưng hành động lại dứt khoát, nguy hiểm và có tính công kích, hấp dẫn vô số phụ nữ như thiêu thân bay vào lửa. Nhưng người này lại có mặt vô cùng cứng nhắc và kiềm chế, tựa như sinh ra đã không lây nhiễm tình yêu và dục vọng của người trần tục, phảng phất giống như sông băng ở dị vực, cho dù là ai cũng không thể hòa tan.Tóm lại, hai người này là hai người không liên quan gì đến nhau, ngay cả cư dân mạng trên diễn đàn CP yêu thích ghép các cặp đôi không liên quan đến nhau cũng chưa từng đặt họ vào cùng một chỗ.Thật sự rất không xứng đôi!Cho đến một ngày.Một weibo chính thức nào đó bóc ra nhân vật nổi tiếng của nhà họ Hạ kia và Tần Mang tham gia một chương trình tạp kỹ nổi tiếng về cuộc sống hôn nhân.Mọi người: Ai với ai? Là vợ chồng? ? ?Cứ như vậy?Công khai?!…
--người con gái ấy vẻ ngoài dịu dàng, xinh đẹp và nhân hậu trong mắt hắn, luôn mỉm cười, yêu động vật và thích đồ ngọt, người phụ nữ mà gã yêu thật lòng nhất.....cuối cùng lại là 1 thứ kinh tởm đến rợn người--...Jinpachi bị con ả tâm thần này cho vào tầm mắtGã không ngờ được rằng , người vợ có phần hiền lành, dịu dàng và nhân hậu của mình lại là 1 kẻ tâm thần ăn thịt người cơ chứ?cô thật sự giấu quá kĩ căn bệnhcất giấu dưới lớp vỏ bọc 1 con cừu non ngây thơ , che đi cái thứ vốn đã mục nát , tởm lợm,nhầy nhụa của cô"anh có yêu em không?""có ""vậy nếu em giết người vì anh, anh còn yêu em không? Jinpachi?....""........."--------------•------------[Rối loạn tâm thần Wendigo là căn bệnh về thần kinh đề cập tình trạng một người có mong muốn mãnh liệt trong việc ăn thịt người, nhưng khác với các loại thần kinh mất ý thức khác thì người mắc bệnh Wendigo ý thức được hành động mình đang làm. Họ vẫn muốn ăn thịt người mắc dù không rơi vào hoàn cảnh đặc biệt như đói, thiếu thốn thực phẩm. Điều này thật sự man rợ và nguy hiểm]nguồn: ggviệc ăn thịt đồng loại có thể tùy thuộc vào môi trường, sinh tồn hoặc yêu thích việc đó hay thậm chí là nghiện thịt ăn đồng loại của mìnhCp: ego jinpachi x dowa fukiui…
Cánh cửa từ từ khép lại, trong phòng chỉ còn nàng và hắn đối mặt nhau.Trái tim gần như đóng băng, hơi thở nặng nề. Nàng nhìn thẳng vào mắt hắn không hề né tránh:" Yêu chàng là sai lầm lớn nhất đời ta, nhưng...những lúc ở bên cạnh chàng lại là những khoảnh khắc hạnh phúc nhất kiếp này. Ta không hề hối hận. Từ lâu ta đã biết, ngày này sớm muộn gì cũng đến. Chỉ là không ngờ... nó lại đến nhanh như vậy. Giờ chàng có muốn trách, muốn hận, ta cũng bằng lòng gánh chịu".Ánh mắt không tránh khỏi dao động trước thái độ bình thản của nàng, hắn chỉ còn biết cười khổ: "Nàng nói nghe thật dễ dàng. Để yêu một người đã không phải chuyện dễ dàng gì, để quên một người lại càng khó khăn hơn cả. Tình phu thê suốt bao năm qua sao có thể nói cắt đứt là cắt đứt được. Ta cũng rất muốn hận nàng nhưng không cách nào hận được. Nàng nói không thể ra tay trả thù ta, ta cũng không thể xuống tay với nàng được. Lệ Nhi, coi như là vì ta, nàng hãy quay đầu lại, mọi chuyện dù tốt hay xấu, ta cũng sẽ cùng nàng gánh vác."…
Trung y Nguyệt Doanh bệnh ung thư sau khi xuyên qua thành cái vương phủ tiểu nha hoàn, vì này đến chi không dễ lần thứ hai sinh mệnh, nàng rất tin trị bệnh cứu người có thể tích đức.Nàng không khác chí hướng thầm nghĩ cẩn trọng công tác, im lặng tồn tiền, sau đó trọng thao cũ nghiệp đi ra ngoài khai cái y quán.Nhưng nhân rất vĩ đại tổng hội đưa tới rất nhiều phiền toái, ở nàng trong lúc vô ý biểu hiện ra bản thân hơn người y thuật khi.Liền bị vương phủ vị kia kiêm chức Phi Vũ Vệ Chỉ Huy Sứ thế tử theo dõi, yếu thu nàng làm... Thuộc hạ.Còn dùng song lần lương tháng câu dẫn nàng, nhưng vì lý tưởng, Nguyệt Doanh quyết đoán cự tuyệt."Nô tỳ thầm nghĩ chuộc thân khai cái y quán."--Thế tử Tiêu Nghi hướng đến tuệ nhãn thức châu, mới tới nha hoàn một thân y thuật làm cái hạ nhân thật sự là minh châu bị long đong, Tiêu Nghi đưa ra dày điều kiện nhưng tiểu nha hoàn tựa hồ bất vi sở động.Là hắn cấp tiền không đủ nhiều, vẫn là khai ra điều kiện không đủ dày?Nhưng không quan hệ, có thể từ từ đồ chi.Chính là này đồ đồ , thế tử ánh mắt dần dần có chút không đúng . Tiểu nha hoàn còn thật sự cứu người thời điểm, thật thật là nhìn quanh sinh huy.Nguyệt Doanh sâu sắc nhận thấy được thế tử biến hóa, không được, này nha hoàn không thể tái lập tức đi!Thừa dịp Tiêu Nghi không ở, thu thập này nọ, quyết đoán trốn chạy.Tức giận đến Tiêu Nghi ở biên quan ăn ba năm hạt cát.Hai người lại gặp lại, thân phận thành y sư cùng hoạn giả bạn bè, Tiêu Nghi bạn tốt trọng thương, cũng không nghĩ đến trị liệu thần y là nă…
Cô là một người phụ nữ mạnh mẽ, bá đạo, luôn lý trí trong mọi chuyện-trừ tình yêu. Một lần bị phản bội đã khiến cô không còn tin vào hai chữ "chân tình." Vì gia đình, cô chấp nhận ký vào một bản hợp đồng hôn nhân, không ngờ người chồng trên danh nghĩa lại là một kẻ... hơi ngốc.Anh-một người đàn ông cá tính, kiêu ngạo, nhưng khi đối diện với vợ lại chẳng biết cách thể hiện tình cảm. Rõ ràng anh có tình cảm với cô, nhưng mỗi lần muốn bày tỏ đều thành ra ngớ ngẩn. Khi cô lạnh lùng, anh nghĩ cô ghét mình. Khi cô quan tâm, anh lại vô tư hiểu sai.Một cuộc hôn nhân không tình yêu, một bản hợp đồng tưởng chừng chỉ là hình thức, nhưng rồi những khoảnh khắc bên nhau dần làm thay đổi tất cả. Khi nơi tình yêu cất lời, liệu họ có thể buông bỏ quá khứ và ở bên nhau thật sự?…