MJQ | Một Sợi Lụa Đỏ.
"Ước mong lớn nhất của Mã Gia Kỳ tuổi mười chín, đó là có thể trốn đi đâu đó thật xa, về với mẹ thiên nhiên, về với nàng."© lamhn® Mã Gia Kỳ thuộc về Thời Đại Phong Tuấn nhưng câu chữ trong tác phẩm thì thuộc về mình.…
"Ước mong lớn nhất của Mã Gia Kỳ tuổi mười chín, đó là có thể trốn đi đâu đó thật xa, về với mẹ thiên nhiên, về với nàng."© lamhn® Mã Gia Kỳ thuộc về Thời Đại Phong Tuấn nhưng câu chữ trong tác phẩm thì thuộc về mình.…
nói chung là vã nên mới viết…
hắn yêu cô điên dại... cô cũng yêu mù quán nhưng.. không phải hắn…
tùy hứng thích thì viết…
một cô gái xinh đẹp tài sắc vẹn toàn.Có tất cả nhưng lại bị hâm háng…
"Đồng hồ đang đếm ngược. Cô có muốn nói gì không?""Tạm biệt."…
tình yêu của một army…
chỉ là những dòng thơ tớ vô tình nghĩ ra..…
;nơi đây sẽ cho các cậu những gì tươi đẹp nhất của thanh xuân;cover: jinna__ssi aka sâu xịn xòcredit style: iiamhannhiện tại đã có những thành viên sau tham gia vào studio: -@softiee-: lýa đại boss-@jinna__ssi: sâu siêu soft (người lập ra studio này)-@_iamnhii_: nhi nhí nhảnh, cute-@-jeroro: rùi đáng yêu//vẫn còn sẽ cập nhật//đây là nơi chúng tớ sẽ mở request và trưng bày những tác phẩm của mình, mặc dù còn rất nhiều thiếu sót nhưng mong các cậu hãy ủng hộ nó nhé…
Hihi mik mới viết thoi nha…
Tổng hợp những bộ đam hay mình đã từng đọc ( theo ý kiến cá nhân ) chia sẻ lên đây để bạn nào cùng sở thích có thể tìm đọc nha !!!…
tôi vã quá thôi quý vị à..=)KHÔNG CÓ Ý XÚC PHẠM BẤT KÌ QUỐC GIA HAY VÙNG LÃNH THỔ NÀOthế thôi, nếu bạn muốn ở lại thì let's gooooVăn án..em rũ mi mắt, mặc kệ cái thân xác quặn lên từng cơn, em đi về phía mặt trời, em muốn nhìn nó thật kĩ dẫu cho mắt em nhói lên vì ánh sáng gay gắtEm thích nắng, em cũng thích mưa nhưng mà em lại chẳng thể ngắm nó thêm rồi..Em thật sự mệt mỏi, bao gánh nặng rồi xiềng xích...Lắm lúc em thấy mình cũng thật nực cười, cớ gì lại cứ cố gắng lao đầu vào ấy, có lẽ là vận mệnh, có lẽ là nhân duyên?Em cũng chẳng biết. em nghĩ vậyLúc đó, em ngã người ra sau, em nghĩ, mệt mỏi như vậy, thế thì, hủy diệt điEm ngã vào cái ôm của gió trời nhưng em ơi, nó chẳng thể giữ được em...Em hé mắt, thứ em muốn thấy là mặt trời thế nhưng lại chỉ gặp một mảnh đỏ gay mắt, à đây là đầu của ông anh em ấyEm biết ông ấy chẳng ưa gì em, mà đâu chỉ anh ta, chẳng ai quý em cả, em biết điều đó mà..Ấy vậy mà cớ gì, cớ gì hỡi anh..?Cớ gì, nước mắt anh cứ rơi, em nhìn anh, nhìn cái cách anh khóc cho em sau mà đau đớn quá, anh à..Bỗng nhiên VietNam lại muốn cười, lúc em còn sống thì chẳng ai quan tâm, khi em khao khát yêu thương nhất họ lại chẳng nhìn lấy một cái, ấy vậy mà, khi em buông xuôi hết thảy lại khóc vì em?Thật là quá mỉa mai đi.....ê ê mấy pà, cái này tự nhiên nó nhảy plot á =)…
Tôi đã không ghi lại gì nhiều cho tuổi học trò. Vì vậy, tôi không thể để lỡ cả tuổi mười tám đáng nhớ!…
au này của tôi và peter và nathan gặp nhau :_3…
Đường Chu trung tâm hướng, chỉ là muốn để cho cái đó bị gió mưa bị ướt đích thiếu niên lấy được một ít có khuynh hướng thích thôi, không thích chớ vào.…