Mỗi Ngày Buồn Một Chút
Nơi tập hợp những câu chuyện buồn mà mình nghĩ ra. Có thể bạn đã thấy ở đâu đó vì ý tưởng đôi khi sẽ trùng nhau. Hy vọng bạn sẽ cởi mở đón nhận những đứa con của mình. Cuối cùng CHÚC BẠN ĐỌC TRUYỆN BUỒN RỦ RƯỢI NHÉ!!…
Nơi tập hợp những câu chuyện buồn mà mình nghĩ ra. Có thể bạn đã thấy ở đâu đó vì ý tưởng đôi khi sẽ trùng nhau. Hy vọng bạn sẽ cởi mở đón nhận những đứa con của mình. Cuối cùng CHÚC BẠN ĐỌC TRUYỆN BUỒN RỦ RƯỢI NHÉ!!…
dòng chảy cảm xúc…
Chỉ là một câu chuyện nhỏ về một con người cố thoát khỏi sự kìm kẹp của cuộc đời và của bản thân…
Mây vẫn lững lờ, trời đã sáng hơn, biển đã dịu lại. Người đã rung động hay chưa?"Tĩnh Vân Lam" là những câu chuyện vụn vặt của một thiếu niên vụng về, chập chững ở những năm mười mấy tuổi. Có thể là triết lí, trải nghiệm hay vô vàn cảm xúc được gói ghém cẩn thận, chỉ đợi được ôm ai đó vào lòng để vỗ về, tựa đang nhìn nhận lại chính mình sau một ngày đã nắng ráo, chim về và hoa bung cánhTôi cảm ơn người vì đã ghé qua, dù đôi chút, cũng mong người sẽ yên lòng…
Là trả test.KHÔNG PHẬN SỰ MIỄN VÀO!!!Bookcover by me(@blackpink0307).Style: @Tacyssi.…
⚠:Ooc"Cảnh sát chìm và tổ chức tội phạm hàng đầu Nhật Bản"bộ truyện đầu tay nên còn nhiều thiếu sót mong mn thông cảm truyện sẽ đào sâu về quá khứ nữ chính nên phần đầu sẽ chỉ về nữ chính thôi. truyện sẽ mang hướng tâm lí tội phạm hơn là về tình yêu nên mọi người cân nhắc. mọi người sẽ không đồng cảm được với ai trong truyện đâu nha vì mọi người thấy ai cũng có lỗi lầm cả.Mình xây dựng nhân vật như vậy vì mình muốn cho mọi người biết rằng cho dù là nhân vật chính thì cũng có những khuyết điểm và không ai là hoàn hảo cả. truyện của mình sẽ phù hợp với những bạn đã chán với những thể loại ngôn tình bình yên thì đây sẽ là cơn bão cho các bạn nếm thử:)) truyện không quá nặng đô về tâm lí đâu mọi người do mình cũng không giỏi phần đó lắm. vào truyện thôiiiii…
Tớ gặp cậu vào một ngày rất bình thường. Không tim đập. Không nắng rơi. Không có gì đặc biệt.Lúc ấy tớ còn chẳng để ý cậu là ai.Vậy mà sau đó, chẳng hiểu sao... mỗi lần đi học, trái tim tớ lại vô thức tìm kiếm một dáng người quen.Không biết từ khi nào, cậu bước vào thế giới của tớ - nhẹ như một cơn gió Hạ, nhưng để lại dư âm dài đến tận bây giờ.Đây là câu chuyện mà tớ kể lại - bằng những dòng nhớ nhung chưa từng nói, những rung động chưa kịp gửi đi, và cả những mùa Hạ tớ đã viết riêng cho cậu.…
Để tránh làm phiền thông báo của các followersMình làm cái này thôi :))…
Đúng hơn! tôi với crush vô tình lướt qua nhau ngay từ khi cấp 1 (lúc đó chúng tôi còn học chung lớp nữa chứ), nhưng khi đó có lẽ quá nhỏ để tôi hiểu được tình đơn phương là gì? Lên cấp 2, những năm trung học đầu tiên, tôi dần tiếp xúc với mạng xã hội. Đó chính là điểm khởi đầu cho những cảm xúc mới lạ, tình cảm trong sáng lứa tuổi học trò và đôi lúc là vô vàn tình huống trớ trêu xảy ra xoay quanh cuộc sống cô bé mới lớn...…
My feelings for you.Em chỉ muốn lưu lại những cảm xúc rung động này.…
Tần Mộ Sinh, 28 tuổi, bác sĩ đa khoa từng là niềm kiêu hãnh của bệnh viện lớn nhất thành phố. Anh mang trong mình một đôi tay vàng, là bác sĩ ngoại khoa từng đảm nhận nhiều ca phẫu thuật phức tạp với tỷ lệ thành công gần như tuyệt đối. Tuổi trẻ tài cao, nhưng anh lại chọn đứng về phía sự thật trong một ngành mà sự im lặng nhiều khi được trọng hơn y đức. Trong một vụ việc chấn động, Tần Mộ Sinh đứng ra tố cáo cấp trên che giấu sai sót chuyên môn nghiêm trọng, khiến một bệnh nhân phải chịu hậu quả lâu dài. Nhưng sự thật không thắng được quyền lực. Bị cô lập, đổ thừa, ép ký biên bản nhận lỗi. Từ bác sĩ phẫu thuật chính, anh bị điều chuyển về bệnh viện đa khoa Thiên Tâm, một bệnh viện tuyến dưới nằm giữa vùng nông thôn bán thị trấn yên ắng, xa phố xá, và gần như bị quên lãng.Nhưng Thiên Tâm không phải là nơi mục nát như người ta tưởng. Trang thiết bị đầy đủ, y tá bác sĩ có chuyên môn thật sự, và quan trọng nhất ở đây không có thủ đoạn, không có danh lợi chen chân vào từng nhịp tim của bệnh nhân.Tần Mộ Sinh ở lại. Đã bốn năm trôi qua, anh là bác sĩ ngoại khoa chính, trầm lặng, điềm đạm, có phần lạnh nhạt với thế giới nhưng lại luôn xuất hiện đúng lúc nhất khi cần cứu người.Và rồi, Dư Thanh Hoan xuất hiện.Cô bác sĩ ngoại khoa tổng quát, 26 tuổi, thành tích học y khoa loại ưu, thông minh, chăm chỉ và cực kỳ am hiểu lý thuyết lâm sàng. Nhưng cô mang trong lòng một nỗi sợ không thể gọi tên nỗi ám ảnh với máu. Một năm trước, trong một ca mổ ổ bụng ở bệnh viện tuyến trên, khi cầm dao mổ thự…
vài dòng thơ của một kẻ ngu tìnhkhông mượt mà, không chắp válời thật lòng và cảm xúc lâng lâng.…
Nơi đây là góc nhỏ của những con người muốn tìm sự đồng cảm. "Một Chút Cảm Xúc Của Ngày" chỉ là những tâm sự, những cảm xúc của một ngày mà Nhi đã cảm nhận được. Vì thế tác phẩm này không phải là một bộ truyện tình yêu, tiên hiệp, kinh dị hay gì cả. Thay vào đó ngoài tâm sự sẽ có nhưng lời khuyên, những động lực mình muốn gửi đến mọi người.Được rồi hãy bước vào thế giới cảm xúc của ngày hôm nay thôi.…
Giữa hai ô cửa sổ đối diện nhau là cả một tuổi thơ không ai dám gọi thành tên.Giữa những ngày tưởng như bình thường là những nỗi sợ không ai nhìn thấy.Họ lớn lên bên nhau như hai cái bóng - lúc thì song hành, lúc thì bỏ quên nhau. Một người mang ánh sáng dịu dàng của những ngày nắng nhạt. Một người là cơn giông âm thầm cựa quậy trong lồng ngực. Không ai dạy họ cách sống sót khi lớn lên nghĩa là đánh mất - từng chút một - sự vô tư từng có với nhau.Có những đêm, cô ngồi bên cửa sổ, ánh mắt như không thuộc về thế giới này.Có những ngày, cậu muốn hét lên, nhưng lại lặng im - vì biết sẽ không thay đổi được gì.Tình cảm họ dành cho nhau không phải tình yêu dễ gọi tên, cũng không phải đau buồn dễ khóc thành tiếng. Nó là một thứ cảm giác âm ỉ, lặng lẽ như vết thương không rỉ máu, nhưng cứ mỗi khi đêm xuống lại nhức nhối.Và khi một người không còn ở đó nữa, người còn lại chỉ có thể sống tiếp bằng im lặng.…
Ngày mưa vẫn mơ màngNắng chờ ngày được sáng…
Vài dòng bé nhỏ giữa muôn ngàn áng điệp trùng. Tác giả: Misaki Yuri - MiY…
Một series truyện ngắn tôi dành cho những ngày tháng cũ, những con người cũ. Một thời đã đi qua...Lưu Thu Huyền…
Gia đình - nơi hạnh phúc luôn làm con người ta vui vẻ, là tổng hợp những câu chuyện về gia đình thân thương. Nhưng! Cái điều "hạnh phúc" tôi muốn nhắc ở đây, nó méo mó... hoặc là do chữ "hạnh phúc" đối với tôi là một định nghĩa khác nên những bạn "bình thường" và giàu tình yêu sẽ cảm thấy buồn nôn. Cân nhắc trước khi đọc, nhé?(Chỉ là những bài viết được sao chép và dán lại)…