Ô Cửa Ánh Dương
" Người con trai bên tôi khi 17, lại chẳng thể cùng tôi đi hết quãng đường còn lại"_ Tớ cườiTạm biệt, thanh xuân lỡ dở !!!Xin chào, con người tuyệt vời nhất !!!…
" Người con trai bên tôi khi 17, lại chẳng thể cùng tôi đi hết quãng đường còn lại"_ Tớ cườiTạm biệt, thanh xuân lỡ dở !!!Xin chào, con người tuyệt vời nhất !!!…
Liệu anh có biết em yêu anh nhường nào?Liệu anh có hay em thầm quan sát anh từ phía sau đã bao lâu?Liệu trong mắt anh có tồn tại con nhỏ xấu xí tầm thường này?Liệu trong tâm trí anh có một khoảng trống nào dành cho em?Em biết! Câu trả lời đều là không! Thậm chí em còn biết, anh chẳng hề có quen cô gái nào tên Hà Mai Anh!!!…
Truyện kể về một tình yêu thời học trò. Ai chẳng biết thứ tình yêu ấy rất trong sáng, ngọt ngào và dễ mến. Không ngờ chỉ sau khoảng một thời gian tôi đã có một người luôn bên cạnh và sẻ chia với tôi. Truyện này là ý tưởng của một mình tôi được đăng tải trên cả hai nền tảng: Mangatoon và Wattpad.…
Tui chuyển lại từ bộ truyện khác của tui Mn yêu thích otp nào nhỉTui lại u mê Nghị Bằng nè !…
Ngày viết: 30/5/2023Ngày kết thúc: ?NGHIÊM CẤM MANG TRUYỆN ĐI KHI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ !!au: dtdpu…
Đọc tự hiểu…
Ngọc Diệp từ lúc sinh ra đã được tất cả mọi người yêu thương, nói cô ngậm thìa vàng mà lớn thì cũng chẳng sai, đúng như cái tên của cô, bảo bối "cành vàng lá ngọc" La gia. Thế nhưng, ông trời chả bao giờ cho ai tất cả. Từ lúc sinh ra, Diệp Diệp đã mắc hen suyễn bẩm sinh dù cả nhà họ La chưa từng có tiền sử căn bệnh này. Thời thơ ấu, "cái ấm thuốc", "bình lưu ly", "yếu nhớt",... đủ mọi thể loại biệt danh xuất hiện vì sự yếu ớt do bệnh của cô. Không thể tham gia mọi hoạt động lớp có vận động mạnh, cô gần như bị cô lập trong lớp, cho tới khi, bạn học nhỏ Lý Cảnh Du chuyển tới...-------------Trích đoạn:Cuộc trò chuyện giữa 2 anh trai nào đó và Ngọc Diệp:"Em đừng nghĩ nhiều. Tên nhóc khốn nạn đó đã là người của em thì sao bọn anh lại động đến nó làm gì. Chỉ là gặp mặt trò chuyện đôi câu thôi mà!""Đúng đấy. Chỉ ăn bánh uống trà thôi.""???" Thế sao vẫn còn mắng người ta khốn nạn gì đấy."Rồi rồi đừng lo nữa!!""..." Các anh vui là được.Cùng thời gian, tại một thư viện nào đó, "thằng nhóc khốn nạn" vẫn đang tìm mượn tiểu thuyết cho bạn gái :"Ắt xì!!" Ai nhắc vậy...??---------Tình tiết nhẹ nhàng, toàn văn sủng, có thể phi logic, đừng suy nghĩ quá nhiều.Nữ chính ngốc bạch ngọt, có chút vô tâm x nam chính sủng thê vô độ, tư tưởng "đội vợ lên đầu là trường sinh bất tử"…
câu chuyện này được làm bằng những chuyện tôi nhớ trong những năm tôi đi học mong mn thích ^^…
Tác giả: HếnThể loại: tình cảm học đườngNếu có thể quay lại dòng thời gian, tôi ước mình có thể can đảm nói ra những điều này*…
Đây là tác phẩm đầu tay của tớ nên có rất nhiều sai sót, thông cảm giúp tớ thấy ko hay thì xin vui lòng out ra giùm tớ nhé? Chúc các bn đọc chuyện vui vẻ 😊…
------------------"Hoan Quý Phi, xin tha mạng cho thiếp""Hoan Quý Phi, ta hận ngươi""Hoan Quý Phi, làm ơn, tha cho ta, tha cho ta và hài tử, làm ơn""Hoan Quý Phi, ác phụ nhà ngươi sớm sẽ có báo ứng""A, báo ứng? Bản cung chờ báo ứng"-------------------"Nương Nương cẩn thận!!!! ""Diệp Lật Tề, coi chừng té"-------------------"Diệp Lật Tề, làm ơn giúp ta""Diệp Lật Tề, cứu ta""Diệp Lật Tề, ta đau quá""Diệp Lật Tề""Cô là ai? ""Đẳng Ỷ Thước"--------------------"Ta...là ai? ""Bẩm, nương nương là Hoan Quý Phi""Ngươi nói, ta là ai? ""Dạ... Bẩm... Nương nương danh Đẳng Ỷ Thước"--------------------"Hoàng Hậu Nương Nương, vạn phúc kim an""Hoan Quý Phi, hồi phục rồi sao? Dung mạo lại thêm phần xuân sắc"--------------------"Hoàng Hậu, thận trọng , đừng lại đây, ta và người đều cùng hầu hạ Hoàng Thượng, nếu để ngài biết ta và người.... Sẽ... Ưm.. ""A Thước, đến y phục cũng không có, nói gì là giữ phẩm hạnh, nàng nói thế nào ta không động được đây, chi bằng bồi bản cung""Không được!"--------------------"A...a...hah... " Thân thể mỹ nhân đã đỏ ửng dựa sát trên bề ngọc sàng, ngọc thủ vịn chặn uốn éo khó khăn rên rỉ cúi thấp khuôn trăng như nhung lụa ép chặt. Hướng trên, nữ nhân vùng đồi căng mọng đung đưa khẽ chạm ma sát lên tấm lưng trần của nàng, khiến nàng run rẩy vịn lấy y. Giọng nói của y trầm khàn :"Đẳng Ỷ Thước, ta không cho phép nàng rời bỏ ta." Dứt lời, ngọc thủ càng gay gắt vịn chặt hoa huyệt ướt át, từng đồi thịt chật hẹp bó buộc lấy từng tấc ngón tay thon mịn, dịch mật nhớp nháp theo đó mà chảy tràn xuống da thịt mát lạnh.…
Phàm nhân tu tiên chương 1405 đến 1452…
Nó hơi mệt nên nằm bò ra bàn, mái tóc ướt đẫm mồ hôi nhẹ nhàng lay lay trong tiếng gió quạt. Mắt lim dim có vẻ sắp ngủ.Hạ khẽ hít một hơi. Người nó khá thơm mùi nước giặt. Không bị lẫn mùi mồ hôi.- Không cần phải ngửi, tao biết tao thơm mà.- ... Hạ câm nín, chỉ lặng lẽ rút ra cho nó một tờ khăn giấy. - Lau bỏ đi, tí thấm ngược lại ốm.Thấy nó không trả lời, Hạ lại đưa tay định nhét lại vào cặp. Bất chợt, nó nắm lấy cổ tay Hạ.- Á, mày làm cái trò gì đấy? Bỏ tay tao ra.- Mày lau cho tao.- Không, mày có biết bao nhiêu mắt đang nhìn tao với mày không?- Lỡ tí tao ốm thì sao?Nó lại chỉ biết câm nín. Đúng là lời của mình tự bẫy mình.Nó suy nghĩ một chút, vẫn là tại mình quan tâm trước.Hạ đưa tay, khẽ nắm lấy tóc nó, nhẹ nhàng lấy giấy thấm mồ hôi trên mặt. Xong việc, nó vò tóc Hải rồi nhét vào tay nó tờ giấy vừa lau.- Đồ của ai nấy nhận nha.Hải không nói gì, chỉ nhận tờ giấy rồi úp mặt vào bàn, cười khẽ.…
"...Tao muốn là tương lai của mày còn mày thì không"Ngồi xuống, tôi sẽ kể cho bạn nghe năm tháng đẹp đẽ ấy, chuyện cậu ta và tôi.…
Sẽ thế nào khi một trap girl chuyên trêu đùa tình cảm của người khác đến khi nhận ra tình cảm thật của mình thì đã muộn…
Đâu ai tin được hoa khôi trường Seol Yoona lại thích người quậy phá như Bae JinsolPhần 1 series NMIXX Phần 1: Baesull | Chuyện chúng mìnhPhần 2: NMIXX | Những cuộc phiêu lưu vào những giấc mơPhần 3: NMIXX | Ma sóiHaely | Baesull | KyuwooBookcover by Cindy | @edwinalight…
một ngày nọ trên đường về nhà sau khi tăng ca tôi đã bị tai nạn ... lúc mở mắt ra thì tôi đã ở một thế giới khác !!?Tất cả đều xa lạ với tôi ! tôi chỉ có thể biết được rằng thế giới này là một cuốn tiểu thuyết qua lời kể của linh hồn nữ chính !Cứ thế thời gian trôi qua tôi đã quen sống ở đây.Mọi chuyện đã trở nên kì lạ khi nữ phản diện cần kiếm tự sát!TRƯỚC MẶT TÔi! Từ đó vòng luân hồi bất tận bắt đầu diễn ra!?!...Mọi người cùng đọc xem truyện j sẽ xảy ra tiếp nha >:))…
Mỗi người chúng ta sinh ra đều được liên kết với người khác bằng những sợi dây vô hình. Điều đó lại vô tình ảnh hướng đến số phận của ta. Dù muốn hay không thì những mối quan hệ đó vẫn sẽ tác động đến cuộc sống ta chỉ là nhỏ hay lớn mà thôi. Nói cách khác thì nó giống như hiệu ứng cánh bướm vậy, nhẹ nhàng nhưng cũng đủ tạo ra giông tố.…
Tác Giả : Ngổ Kỳ Tâm TưĐây là một câu chuyện về tình yêu học đường , tuổi thơ thanh xuân xinh đẹp của 12 con người . Nhưng nếu chỉ vì một chuyện nào đó mà lại đánh mất đi thanh xuân...vậy có đáng không ?- Một cô nhóc bị trầm cảm đơn phương một chàng trai ít nói . - Một chàng trai ham chơi thích một cô nàng nóng tính .- Cô nàng khó hiểu và anh chàng lãng mạn .- Cậu chàng lạnh lùng say nắng cô nàng ham ăn .- Anh chàng kiêu ngạo và cô bé nhút nhát .- Cô nàng trẻ con thì lại thích thầm anh chàng có nụ cười ấm áp...Nhưng liệu tình bạn của họ bền vững được bao lâu khi sau cùng xuất hiện người thứ 3 ?Tình bạn là tình bạn , tình yêu là tình yêu , nó rất mạnh mẽ nhưng cũng rất mỏng manh . Tựa như loài hoa hồng mãnh liệt , nhiệt huyết và cũng như hoa bồ công anh , chỉ cần một làn gió nhẹ thoảng qua... chúng sẽ tách lìa nhau , theo gió bay khắp nơi và đối mặt với những rắc rối...Nhưng nếu như vẫn như ngày ấy , cùng nhau , và vẫn giữ hai chữ 'vì nhau' thì bao mọi khó khăn , sóng gió cũng có thể vượt qua..."Tôi đã vô tình đánh mất Thanh Xuân tươi đẹp của mình"…