Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"Bây giờ tôi biết thì đã quá muộn, cậu có còn yêu tôi nữa không? "Những lời viết trong bức thư, trước khi chiếc máy bay kia đưa Nhi đến 1 thế giới xa lạ nào đó, khiến tôi không khỏi bàng hoàng, cô ấy Yêu Tôi. ***"Bạn thân của tôi là con trai"Mỗi chúng ta trong cuộc đời đều có những giây phút lỡ lầm, rung động đầu đời đem lại cho ta những trải nghiệm thú vị về thế giới này.Chắc hẳn một trong số chúng ta đã từng đơn phương một thằng bạn thân, nhưng vì ngại ngùng vì xấu hổ mà ta đã vội gạt bỏ đi cái tình cảm ngốc xít mà chân thành nhất của cuộc đời mình. By: Tèo soái cưa…
Ngày Tháng Sau Này - Khi định mệnh gọi tên hai trái tim lạc lối Hạ An, hoa khôi của trường Trung học Phổ thông Ngôi Sao, xinh đẹp, thông minh, được bạn bè yêu mến. Cuộc sống của cô cứ thế êm đềm trôi qua, cho đến ngày Lâm Ngôn xuất hiện. Lâm Ngôn, chàng trai bí ẩn chuyển đến từ thành phố B, mang theo vẻ lạnh lùng, kiêu ngạo. Gia đình anh đang đối mặt với những rắc rối pháp lý nghiêm trọng, buộc anh phải rời xa cuộc sống giàu sang, chuyển đến một môi trường hoàn toàn mới. Hai con người với hai thế giới khác biệt, định mệnh đã sắp đặt cho họ gặp gỡ. Những tình huống dở khóc dở cười, những rung động đầu đời, những ngọt ngào và cả những đắng cay, tất cả đã vẽ nên một bức tranh tình yêu đầy màu sắc. Nhưng tình yêu của họ không chỉ đối mặt với những mâu thuẫn cá nhân, mà còn phải vượt qua những thử thách nghiệt ngã từ gia đình, từ xã hội. Những bí mật đen tối, những âm mưu toan tính, những sự phản bội, tất cả đang bủa vây lấy họ. Liệu Hạ An và Lâm Ngôn có thể vượt qua tất cả để đến được với nhau? Hay họ sẽ phải chấp nhận một kết thúc buồn, một sự chia ly đầy tiếc nuối? @Teteviettruyen…
Hoa Thiên Cốt thuộc thể loại tiểu thuyết tiên hiệp, xoay quanh hai nhân vật chính là Hoa Thiên Cốt và Bạch Tử Họa.Tình cảm của Hoa Thiên Cốt và Bạch Tử Họa trải qua nhiều chuyện và cuối cùng dù Đông Phương Úc Khanh yêu Thiên Cốt, Thiên Mạch yêu Thiên Cốt, Hiên Viên Lãng cũng yêu Thiên Cốt, nhưng người hiểu nàng nhất vẫn là Bạch Tử Họa.Tình yêu cao thượng? Đó đơn giản chỉ là một từ? Hay là một thứ phải hiến dâng hạnh phúc của đời mình, hy sinh tất cả mọi thứ mới có được? Đời này ta sống vì Trường Lưu, sống vì tiên giới, sống vì chúng sinh, nhưng chưa từng làm gì được cho nàng ấy. Ta không phụ Trường Lưu, không phụ Lục giới, không phụ trời đất, nhưng cuối cùng lại phụ nàng ấy, phụ cả bản thân ta."Chàng là người dịu dàng nhất thế gian, cũng là kẻ vô tình nhất thiên địa. Ta cố gắng suốt bao năm cũng không thể hiểu được chàng, nhưng giờ thì đã không cần và cũng không muốn hiểu nữa rồi, chết hay sống, chàng đang nằm trong tay ta, ta muốn thế nào cũng được."Ta không có sư phụ, không có bạn bè, không có người yêu, không có con cái, trước kia ta tưởng rằng ta có cả thiên hạ, nhưng hóa ra tất cả đều là giả. Người yêu ta, vì ta mà chết, người ta yêu, một mực muốn ta chết. Người ta tin, phản bội ta, người ta nương tựa, ruồng bỏ ta. Ta không cần gì, cũng chẳng cầu chi, chỉ muốn sống thật đơn giản, nhưng ông trời bức ta, chàng cũng bức ta! Chàng tưởng rằng đến bây giờ ta còn có thể quay đầu lại sao?"…
Cô gái Kim Jisoo-18 tuổi cô đang học tại 1 trường quốc gia🌸idol của Jisoo là BTS và cô bias Taehyung❤️Tình cảm của cô dành cho idol của mình không phải đơn thuần chỉ là fan dành cho idol mà là tình cảm giữa 1 người nam và nữ...Jisoo may mắn được Taehyung , làm quen và trở thành bạn thân của cô vì anh có 1 chút rung động trước cô,còn sau này thì mọi chuyện lại thay đổi hoàn toàn.....Shipper Vsoo vào đọc thử nè kết thúc là HE nên đừng lo nhé các cậu💜…
Người Ninh Duyệt Hề yêu thời thiếu nữ là Tần Tuân yêu đến không thể tự kiềm chế được, công khai truy đuổi hắn, đến khi mà nàng cho rằng chính mình rốt cuộc có được tình yêu của hắn, lại là lúc hoa trong gương trăng trong nước, mọi thứ trở thành ảo ảnh. Khi tin tức hắn cùng người khác thành hôn truyền đến tai nàng, nàng liền xoay người gả cho người khác, ngươi nếu vô tình ta liền bỏ.Nhưng mà, người nam nhân này làm hết thảy lại là vì báo huyết hải thâm thù, vào lúc hắn báo xong thù, dẫm lên vô số hài cốt, ngồi lên ngôi vị chí cao vô thượng là lúc trong lòng lại trở nên cô tịch, lúc nào cũng nhớ mong nàng.Vì thế, hắn không màng nàng đã thành thân, sử dụng thủ đoạn tàn nhẫn lại ti tiện, bức ép nàng vào cung, đêm đó mưa sa gió giật đùng đùng, nàng cả người bị mưa xối ướt đẫm quỳ trước mặt hắn, hắn hỏi: "Có thể tượng tượng đến minh bạch sao?"Nàng nói: "Suy nghĩ cẩn thận, chỉ cần Hoang thượng thả phu quân của thần phụ, thần phụ nguyện hầu hạ Hoàng Thượng suốt đời"Lúc sau cứu được người ra, Ninh Duyệt Hề thử quá chạy trốn, lại bị nam nhân bắt về, càng thêm phát rồ khống chế nàng. Sau lại nàng học ngoan, bắt đầu lấy lòng hắn, đem hắn dỗ đến vui vẻ thoải mái, rốt cuộc chờ đến nam nhân đối nàng thả lỏng cảnh giác, nàng trong một đêm biến mất mai danh ẩn tích.Ngày nọ, vào mùa đông khắc nghiệt, nam nhân rốt cuộc tìm được nàng..…
""Ichinose Kazuya!Dạo này cậu có khỏe không? Vết thương do ca phẫu thuật chắc cũng đã lành và đang dần đỡ rồi phải không? Tớ xin lỗi vì đã làm phiền cậu như thế này nhưng cậu có phiền không nếu tớ muốn trao đổi với cậu một điều. Endou, Gouenji, Kidou và rất nhiều người khác đang chuẩn bị cho buổi lễ tốt nghiệp sắp tới..."- Cậu cũng vậy mà Aki. - Nói rồi, Ichinose nở nụ cười. Aki lúc nào cũng vậy, có thể vì người khác mà quên đi mình."và các cậu ấy đã quyết định sẽ tổ chức một trận đá sau khi buổi lễ tốt nghiệp kết thúc. Các cậu ấy nói sẽ rất vui nếu cậu có thể tham dự. Tớ cũng đã gửi bức thư này cho Domon, cậu ấy cũng đã đồng ý. Tớ cũng rất vui nếu cậu đến. Aki Kino"- Uh... Một trận đấu sao?Nói rồi, Ichinose mỉm cười, lập tức đứng lên thu dọn đồ đạc. Cậu thật sự mong chờ đấy."…
Asakura Ren, một học sinh trung học trầm lặng, sống trong một thị trấn bình thường như mọi nơi khác ở Nhật Bản. Nhưng rồi, những giấc mơ kỳ lạ bắt đầu đến với cậu. Người em gái mất tích. Người bạn thân không trở về. Và cả trường học dần biến thành một sân khấu câm lặng, nơi mọi thứ vẫn tiếp tục - dù không còn ai sống thật sự.Khi cánh cửa hầm mở ra và một ánh sáng sống động rỉ ra từ bên kia bức tường, Ren bắt đầu thấy được "chúng" - những kẻ đã ngủ trong giấc mơ nhân loại, và giờ đã tỉnh dậy.Khi thế giới gục ngã không phải bởi tiếng thét, mà bởi sự im lặng, Ren phải học cách sống sót, hiểu được giọng nói của những kẻ không còn là người... và đối diện với câu hỏi cuối cùng:Liệu cậu có còn là chính mình, khi tất cả mọi người xung quanh đều không còn là người nữa?…
Những tin mà mình đăng lên là gom lại từ all các nguồn khác nhau Cập nhật hàng ngày những tin tức mới nhất về EXONếu bạn có ý định đem bài mình đăng đi đâu thì ok vẫn được. Nhưng đừng quên ghi CR nhé ^^~Ngôi nhà EXO luôn chào đón tất cả EXO-L…
Có những ký ức không biến mất chỉ là, ta đã không còn đủ can đảm để nhớ lại. Với An Hy, điều đó đã đúng. Một phần thanh xuân của cô đã bị niêm phong, cất vào một góc rất sâu trong tâm trí sau một tai nạn cô chẳng còn nhớ rõ. Cô không biết mình đã từng yêu ai, từng đau vì ai, chỉ biết rằng mỗi khi nghe thấy tiếng mưa chạm vào cửa kính, tim lại có chút gì đó chùng xuống, điều đó như thể quên mất một lời hẹn rất quan trọng.Cô không đi tìm quá khứ, cũng chẳng mong tìm lại điều gì. Cho đến một ngày... trong cuốn sách cũ tình cờ tìm được ở một hiệu sách ven đường, cô thấy một tờ giấy gấp làm tư, kẹp giữa hai trang giấy vàng úa là những dòng chữ khiến người ta vừa khó chịu vừa bất ngờ, đi từ cảm xúc này sang cảm xúc khác rồi vỡ òa cảm xúc."Nếu một ngày em quên anh thật rồi, thì hãy cứ sống tiếp...Nhưng nếu con tim em vẫn lặng đi khi nghe bản nhạc ấy,thì có thể... em vẫn còn yêu."Không ký tên. Không ngày tháng.Nhưng lạ thay... nước mắt cô rơi xuống dòng chữ ấy, như một phản xạ chẳng cần lý do.Từ đó, cô bắt đầu nhận ra... có điều gì đó trong cuộc sống vốn dĩ rất lặng của mình, đang thì thầm gọi tên một ai đó.Một chiếc ghế gỗ ở trạm xe buýt cũ.Một bản nhạc không lời phát ra từ cửa tiệm trà ấm áp mỗi chiều mưa.Một ánh nhìn xa lạ nhưng dịu dàng đến lạ thường. Mọi thứ đều rất nhẹ nhàng không vội vàng, không náo động. Nhưng cứ từng chút một, những điều đó đang chạm vào cô, và dần gợi lên một cái tên mà trái tim cô chưa từng thực sự quên: Chu Minh Phong. Cô từng yêu anh bằng tất c…
books/787908Tác giả: Bạch Mộc DuTrạng thái chưa kết thúc ( trước mắt 13 chương hồi )Loạn thế người khó sống, nữ nhân càng khó sống, Lâm Tam Nương làm nghèo khổ nhân gia nữ tử, biết rõ nàng không đến tuyển. Ở cái này thế đạo hạ chỉ có thể gả cùng một người nam nhân, sau đó mặc cho số phận, hy vọng đối phương là chính mình lương nhân, liền tính chiến loạn nạn đói cũng không rời không bỏ. Thẳng đến nàng ở nhặt được một nữ nhân, càng ngoài ý muốn phát hiện đối phương vẫn là cái tu tiên, Lâm Tam Nương mượn từ một lần ngoài ý muốn, thế nhưng uy hiếp đối phương mang chính mình rời đi tiến vào tiên môn.Chỉ là trường sinh chi lộ, cưỡng cầu tới, cũng chưa chắc sẽ hảo tẩu vài phần.============Những việc cần chú ý:1V1, công thật · cẩu bức & chịu thực hiện thựcCó nửa yêu giả thiếtSẽ có thiêu không như vậy vượng truy thê hỏa táng tràngĐổi mới tần suất thượng làm hết sức, nếu để ý có thể dưỡng phì thử xem.Cảm tạ các vị đầu uy châu châu đại lão1V1H đồng tính ái tiên hiệp bách hợp…
Một ánh nhìn đủ khiến người lớn mất kiểm soát. Một nụ cười đủ khiến lằn ranh thầy - trò bắt đầu mờ nhòe.Hạ Dũng Thành - người thầy giáo trẻ lạnh lùng, sống đúng chuẩn mực, cho đến khi gặp ánh mắt không nên xuất hiện ở cuối lớp học đó...Tô Nhược Lam - cô nữ sinh 17 tuổi không ngoan, không dữ, chỉ là dám nhìn, dám yêu, dám bước vào thứ tình cảm mà cả hai đều biết là sai.Họ lén lút trong bóng tối. Nhưng ngoài ánh sáng... lại có một người con gái khác được sắp đặt bước cạnh thầy.Tình yêu này, liệu có đủ sức để vượt qua những ánh mắt phán xét và sự xuất hiện của "người được chọn"?Hay cuối cùng, người ở lại vẫn chỉ là người phải rời đi trước?…
Thắng - cậu học sinh lớp 11 sống khép kín - chỉ thích vẽ tranh và ngồi lặng lẽ cuối lớp.Huy - học sinh mới chuyển đến - thân thiện, ấm áp và rạng rỡ như nắng Nha Trang.Họ trở thành đôi bạn thân, cùng nhau ăn vặt, ngắm biển, và giấu những điều không nói thành thư.Nhưng có những lời chưa kịp gửi, có những người chưa kịp giữ.Nhiều năm sau, khi gặp lại, chỉ còn một con hạc giấy nằm lặng lẽ trên bàn triển lãm...…
"Anh có biết ý nghĩa của loài hoa Lưu Ly không?", Dương Nguyệt Hạ cất tiếng với nụ cười nhẹ, hướng mắt về phía dàn bông ở trước mặt cô. Anh im lặng không trả lời, chỉ chăm chăm nhìn người có nét buồn vấn vương hiện trên gương mặt, đang ngồi đối diện anh. Cô lại cong khóe môi đặc trưng của mình lên, nói, với tông giọng nhẹ nhàng: "Mai này, nếu chúng ta chẳng ở bên cạnh nhau như thế này nữa, em mong rằng đâu đó trong tâm trí của anh vẫn nhớ đến hình ảnh em. Đó chính là ý nghĩa của loài hoa đó đấy!" "Sẽ không có "nếu" đâu ..." - Chàng trai nắm chặt lấy bàn tay nhỏ bé của cô, ngập ngừng nói khiến trái tim cô chợt lạc nhịp, chủ động ôm choàng lấy anh. Cô nhắm nghiền chặt mắt, cảm nhận từng hơi ấm đang lan tỏa từ phía anh. Năm năm cô biết và yêu anh. Cũng năm năm đó, biết bao nhiêu chuyện trớ trêu xảy đến. Nhưng, liệu, những lời nói ấy có còn chạy theo tương lai của hai người, hay mãi mãi in dấu tại nơi này hôm nay? Lời nói ấy của anh khiến cho trái tim cô rung động nhưng cũng khiến nó tan vỡ. Bởi, anh đã quên mất bóng hình cô, người con gái từng đem lòng yêu anh sâu đậm. Mong sao có một cỗ máy thời gian giúp cô quay lại quá khứ để thay đổi cái tương lai u tối này. Nhưng ... định mệnh cứ như là một trò đùa của số phận!…
自从我承包了大黑猫这财迷[综]Tác giả: Lão Can MụDư Tinh Di hàng không "Tân Thủ thôn", cho rằng thế giới bên ngoài là như vậy:50% cường giả +50% mãnh thú =100% kinh sợLiền, nàng liều mạng luyện cấp! Tăng lên chính mình!Ổn định! Ta có thể hành!Kết quả ra "Tân Thủ thôn", mới phát hiện thế giới bên ngoài là như vậy:50% nhược kê +50% món ăn so với =100% mộng bứcLiền, nàng liều mạng ép cấp! Khắc chế chính mình!Cẩu trụ! Ta có thể!Ô khẩn bí danh, biết điều sinh hoạt.Cho tới hiện tượng thần bí, công năng đặc dị, sự kiện linh dị cùng đầu đề tin tức. . .Y, loại này cao to thượng đồ vật, cùng với nàng một người bình thường có quan hệ gì?Thật sự, nàng chỉ là một người bình thường mà thôi.Giới thiệu tóm tắt: Yêu một thớt ngựa hoang mất cương, nàng có thể đem ngươi giẫm thành bằng phẳng thảo nguyên ==Nội dung nhãn mác: Thợ săn tống mạn thiếu niên mạn trưởng thànhTìm tòi then chốt tự: Nhân vật chính: Dư Tinh Di ┃ vai phụ: Mèo cầu tài hình Đại thiếu gia ┃ cái khác: Bị suy thần quan tâm đoàn trưởng, ăn nhầm độc quả táo tiểu sửu…
Lữ Linh sinh ra và lớn lên ở một không gian được gọi là PHÉP THUẬT. Cô có một tình yêu đẹp mà ai cũng ao ước được nắm lấy. Nhưng vì một lý do, cô vô tình hồ nghi chính bản thân minh. Kí ức về cái ngày hôm đó như bức màng trắng, phủ ngang đôi mắt cô. Từ khi nào cô đã yêu anh ấy? Từ khi nào cậu đã có mặt trong đời cô? Phải chăng mọi thứ chỉ là ảo ảnh? Thứ đó có xé được bức màng trắng này không? Và hiện tại, cô có phải là cô? Lữ Linh sẽ tìm được bản thân mình thông qua vật đó. Hay sẽ bị giam nhốt trong chính nghi vấn đã được cấy sâu vào não mà cô vừa phát hiện ra? Cuộc đời Lữ Linh sẽ về đâu?... Hãy xem truyện để biết thêm về Lữ Linh. ^^~!…
Thể loại: trọng sinh, cổ trang, chủ công, sinh tử, 1×1, HE.Văn chương tích phân: 11,269,252.Văn ánÂn đế muốn lập chính mình sủng phi làm hậu, lại không ngờ tiên hoàng lưu lại di chiếu, mệnh hắn lập tiền thừa tướng chi tử Thượng Quan Tử Ngọc làm hậu, Ân đế bởi vậy đối với này nam hậu đủ loại chán ghét, tất cả nhục nhã, càng nhân một lần hiểu lầm mà đem hắn biếm lãnh cung mười năm lâu.Lại không ngờ hắn sủng hạnh nhân lại là nhất tâm yếu hại hắn,□□, liên hợp bức cung, cuối cùng còn muốn phóng hỏa thiêu cháy hắn. Chỉ có Tử Ngọc vẫn bồi tại hắn bên người, khẳng bồi hắn chết.Ân đế trước khi chết thề, như có chút kiếp sau, nhất định muốn làm anh minh đế vương, muốn một đời quý trọng Tử Ngọc, đối với hắn hảo, muốn cho thiên hạ tất cả mọi người lấy hoàng hậu vi tôn.Nội dung nhãn: Sinh tử, tình hữu độc chung, trùng sinh, cung đấu.Tìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Ân Thần Dục, Thượng Quan Tử Ngọc ┃ phối hợp diễn: Bách Lý Hiên, Liễu Tịch ┃ cái khác: Ngọt văn, cơ bản vô ngược, 1vs1…
Cố Tô gia gia là cổ kiến trúc cổ khí giới đại sư.Làm truyền thừa nhân, Cố Tô bình sinh tam đại ham: Kiến phòng ở, tu phòng ở, thượng phòng yết ngõa là hảo thủ!Ai ngờ vừa mở mắt biến thành Đại Tuyên quốc hoàng hậu, Kế Vân Kiều, vẫn là tam cung Lục Viện duy nhất phi tử.Không khéo là nàng lão cha vừa mới mưu phản bị giết.Trở thành phế hậu, ăn không đủ no mặc không đủ ấm, cuộc sống bức bách, nàng giả trang cung nữ ở hoàng đế bên người hết ăn lại uống.Kế Vân Kiều: Nói bậy! Ta bằng bản sự ăn cơm như thế nào có thể kêu lừa!Tiểu cung nữ cùng thị vệ trưởng, một đôi ô nhanh chính mình mã giáp lại không biết nói sớm ở đối phương kia quay ngựa Đế hậu, bắt đầu cho nhau lộ số hằng ngày.Tình đến nùng khi, cho nhau thổ lộ.Kế Vân Kiều: Ngươi ngươi ngươi yếu bên ngoài lạp? !Tạ Yến: Trẫm cảm giác chính mình trên đầu có điểm lục.…
• Tên truyện: TINH TÚ• Thể loại: Ngôn tình• Tag: con trai nuôi x mẹ nuôi (ngụy loạn luân: không huyết thống), hiện đại, ngọt, sủng, HE.• Nhân vật chính: Lê Kha Vũ, Lê Thư MaiVăn án:Vào dạo cuối tháng 5 khi khí trời mát mẻ hôm nào đã dần chuyển sang nóng ả oi bức, ngay khi vừa kết thúc xong công việc cá nhân của mình, Lê Thư Mai cũng đám bạn quyết làm một chuyến du lịch để khuây khỏa đầu óc. Sau 3 ngày, cả đám leo lên xe đi đến vùng quê thanh bình, vứt bỏ mọi muộn phiền lại chốn thành phố xô bồ, sầm uất ấy. Khi đang chạy xe bon bon trên đường dọc theo các lưng đồi, Lê Thư Mai bất chợt nhìn thấy một nhà thờ cách không xa kia, thoắt ẩn thoắt hiện sau tán cây kia nom thật bí ẩn..Nơi này từng được dân địa phương ưa đến, tồn tại ở vùng này đã lâu, danh tiếng cũng vang xa. Nhưng không biết vì lý do gì mà ngày càng ít người lui tới, xong dần chẳng còn ai ghé nữa. Sau khi tu sửa đã trở thành cô nhi viện - nơi chấp nhận những đứa trẻ bị bỏ rơi và gửi gắm chúng đến những cha mẹ muốn có con. "Nhận nuôi à...." Lê Thư Mai nghĩ một chút, nhưng ý nghĩ này cứ quanh quẩn trong đầu cô mãi. Cuối cùng cô đã ra một quyết định táo bạo mà nó sẽ thay đổi cuộc đời cô sau này .."Xin chào, từ giờ hãy gọi chị là mẹ nhé. Mẹ là Lê Thư Mai, ta sống hòa thuận với nhau nha."."Mẹ không thích tên cũ của con, đổi tên đi. Bởi ngày hôm nay con nắm tay mẹ thì ngay từ bây giờ, cuộc đời của con đã bước sang một trang khác rồi. Cuộc sống của con là do mẹ quyết định, vì con thuộc về mẹ."."Kha Vũ, tên con sẽ là Lê Kha Vũ. Chào mừng con đến …
Vương Ngọc Đình thích Từ Mặc Hiên 8 năm, yêu Từ Mặc Hiên 3 năm, vì Từ Mặc Hiên mà đau khổ cả đời."Này, cậu làm xong bài này chưa chỉ mình với. Nhanh lên, nhanh lên. Nộp bài rồi kìa!" Vương Ngọc Đình quay xuống bàn dưới hối thúc, Từ Mặc Hiên khẽ nở nụ cười hồn nhiên đưa bài cho cô chép. Một ngày nọ, vào giờ ra chơi "Ngọc Đình, tặng cậu này lấy không?" Từ Mặc Hiên lấy trong hộp bút ra một cái màn hình của máy chơi game đưa cho Vương Ngọc Đình. Chỉ là một cái màn hình đã được gỡ ra từ máy chơi game có gì đặc biệt? Cô không hiểu lắm nhưng là đồ mà Từ Mặc Hiên cho cô, cô liền thích rồi. Từ Mặc Hiên cầm chiếc màn hình nhỏ xíu trong tay đè mạnh vào chiếc màn hình thì nó liền bị nhòe ra màu ngũ sắc. Thực tế nó cũng chẳng có gì lạ, nhưng Từ Mặc Hiên lại sưu tầm rất nhiều cái tương tự, Vương Ngọc Đình cô không cần biết nó có gì hay ho chỉ cần Từ Mặc Hiên thích thì cô cũng thích. Năm đó cô và Mặc Hiên 9 tuổi. "Chúc cậu giáng sinh vui vẻ" dòng chữ ngắn gọn trên bức thiệp giáng sinh được đặt dưới ngăn bàn của Từ Mặc Hiên. Đó là năm cô và anh 10 tuổi."Ba, con muốn học thêm toán." thực tế thì cũng chỉ là cô muốn được học cùng lớp học thêm với anh. Năm đó cô 11 tuổi."Mặc Hiên, cậu ngủ chưa?" rất rất nhiều tin nhắn của cô chỉ đổi được một vài tin nhắn ngắn gọn của Từ Mặc Hiên."Mặc Hiên, mình thích cậu.""Xin lỗi."Đến một ngày cô nghĩ mình phải thay đổi thì bất chợt "Cho mình một cơ hội được không?"Đau khổ, hạnh phúc, tổn thương, tan nát đều từ đó mà bắt đầu...…
Tôi gặp anh vào một buổi chiều man mát, nồng nàn mùi hoa sữa bên bờ hồ có lànnước trong như mảnh pha lê. Anh là chàngtrai đẹp hơn những anh chàng trong tưởng tượng của tôi. Một chàng trai cao ráo, trắng trẻo, đôi mắt tựa sao là điểm thu hút ánh nhìn của các cô gái cùng nụ cười rạng rỡ , dịu dàng. Hoàn toàn trái lạivs anh, tôi là đứa con gái vừa lùn lại vừa xấu, song hànhcùng hai mắt kính cận. Thật quá thảm hại! Sau một ngày học tập mệt mỏi, tôithường chạy bộ ở công viên để giải tỏa stress, thư giãn đầu óc bằng việc thả hồn vs thiên nhiên. Cảnh vật ngày hôm nay đẹp tựa bức tranh . Toi cảm thấy mình lạc vào một thế giới khác. Một thế giới thơ mộng có tiếng ai ca thật trong trẻo. Tôi vừa ngắm vừa thầm khen ngợi, ko để ý đường nên va vào viên đá và ngã khuỵu gối xuống đường. Chiếc quần để tôi đi tập thể dục bây giờ đã rách một mảng lớn còn đầu gối thì tím bầm có chỗ chảy máu. Một giọng nói vang lên:"Em ko sao chứ? Có đau ko?". Tôi ngẩng đầu lên nhưng ko nói gì chỉ gật gật vài cái. Tôi làm sao có thể ko rung động trước lời hỏi han ân cần của một người con trai đẹp như vậy? Anh chìa tay trước mặt tôi, có vẻ muốn giúp tôi đứng dậy. Tôi đưa tay ra nắm lấy bàn tay mềm mạicủa anh như thể hiện sự tin tưởng tuyệtđối. Anh đưa tôi đến ghế đá rồi bảo tôi ngồi chờ. Thoáng thấy anh chạy tới cửa hàng y tế mua gói bông và lọ cồn. Anh ngồi xuống trước mặt tôi, nhẹ nhàng nâng chân tôi lên và rửa vết thương. Nhìn anh ở góc độ này lại càng hơn khi lộ rõ sống mũi thẳng và cao. Vẻ đẹp của…