Hanbin à,em yêu anh..
:))) chx bt mô tả cái gì…
:))) chx bt mô tả cái gì…
chuyện buồn…
Níu gấu của bn ngủ gật, bn sẽ...Khôg mờ ám chứ!!!…
STMTP and fans…
Chả bik nói j…
Câu chuyện giữa 1 anh chàng dễ thương và 1 con quỷ yếu đuối~~~~…
Kể về thanh xuân của tôi…
nói về chàng trai và cô gái đã bỏ lỡ nhau…
dị giới…
Aigu! Zô đọc là bt í mà, bt trc mắt zui <3…
Mình mới viết nên mọi người gạch đá nhẹ tay thôi ạ Thể loại : #ngượcnam #ngôntình #HE #H+ Trần Lưu Thanh ( trước 1m70 - 65kg sau 1m83-78kg) : học sinh ưu tú của trường Mục Phan , Sau này là chủ tịch tập đoàn Trần Quyền . Học trưởng mặt lạnh , khó gần , sát khí , không giống như những học trưởng ôn hoà trong truyền thuyết a . ( dạ thưa quí dị đây lúc đầu dường như là nam phụ nhưng không an phận nên lật ngược tình thế bay lên làm nam chính luôn )Thúc Tiểu nghi ( trước 1m59-43kg sau 1m67-48kg) : chuyên gia để sổ lên đầu của lớp , sau này mãi là một ẩn số ..... Tính tình hoạt bát , vui vẻ ( nữ chính số hưởng trong truyền thuyết )Trần Lưu Ân ( trước 1m76- 73kg sau 1m80-76kg ) : Anh Lưu Thanh , Sau này là Chủ tịch tập đoàn Trần Lưu ( lúc đầu chắc hẳn là nam chính trong sung nghĩ nữ chính , nhưng khúc sau bị úp sọt mất luôn nữ chính )Chiều cao lúc đầu là lúc còn học cấp 3 nha quí dị có cả cân nặng luôn cho quí dị soi , lúc sau là lúc trở thành ông hoàng và bà hậu rồi nha quí dị ( ý là trở thành chủ tịch rồi á ) Văn án Lưu Thanh và Lưu Ân có một mối thù ngàn năm , anh thề với lòng sẽ cướp hết tất cả người yêu của Lưu Ân để họ yêu anh bỏ hắn ta đến lúc đấy anh sẽ bỏ họ như vứt bỏ món đồ chơi của mình . Cho đến khi anh gặp Trúc một cô gái đơn thuần , mạnh mẽ và lương thiện . Anh dần nảy sinh tình cảm với cô , để nó dần lớn lên trong tim và muốn giam chặt cô trong đó , giữ cô cho riêng mình . Chuyện tình sẽ ra sao ? Cùng đón đọc nhé…
Long Mỹ…
Nhạc Khúc Đàn Tranh …
Đọc đi ròi bik…
đọc đi là bt…
đây có lẽ là câu chuyện bạn khó mà tưởng tượng ra ...…
Khi sáng tôi vừa ngủ dậy, lúc đó tôi nằm trên giường chơi game như bình thường, sau đó thì nghe được tiếng người đó và mẹ cãi nhau trước hiên, lúc đó tôi khá sợ và hoang mang, nhưng cũng mặc kệ vì đã quen với tình trạng không bao giờ kết thúc được này.Sau đó thì ông ấy đã đi uống cafe, nhậu nhẹt với bạn của ông. Mẹ con tôi ở nhà dọn hết đồ để chuẩn bị rời xa cái nhà này, dù gì thì tôi cũng sống ở nơi nàu được 15 năm, tôi buồn lắm, luyến tiếc nơi mà tôi gọi là thoải mái và ấm áp nhất. Ở đó đã có nhiều lần xảy ra xung đột mà nguyên nhân là từ ổng, tôi đã ráng chịu đựng nhưng tôi biết người mẹ của tôi còn mệt mỏi hơn, vì thế tôi không dám nói tôi khổ, trong khi chị tôi còn đang ở Đà Lạt trải nghiệm thì tôi cùng mẹ và cậu Bình đang chuẩn bị đồ đạc. Mẹ tôi phải chở đồ ba đến bốn lần nhưng vẫn chưa hết đồ. Trưa rồi nhưng ông ấy vẫn chưa về (tôi rất mừng vì điều đó), tôi và mẹ tôi ngồi ăn cơm mà tôi đã mua, sáng đến trưa tôi cứ sợ hãi vì có thể ông ta sẽ về bất cứ lúc nào, thời điểm tôi cùng mẹ ăn cơm đã xoa diệu lòng tôi rất nhiều.Sau khi ăn nghỉ xong xuôi, thì hai người cùng nhau đi đến nhà mới (ngôi nhà nhỏ mà mẹ tôi thuê), đến nơi tôi nghĩ rằng "làm sao mà tôi có thể thích nghi ngôi nhà này đây, nó khá cũ kĩ và không sạch sẽ, nhưng rồi cũng bác bỏ ý nghĩ đó vì ba mẹ con phải cố gắng từng chút một".…