Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Lạc Vân Xuyên chỉ là một Beta bình thường, bỗng nhiên ngày nọ hắn nhìn thấy ánh sáng của cuộc đời mình. Chỉ là cái liếc mắt của học trưởng thôi cũng làm hắn nhung nhớ. Suốt bao nhiêu năm tìm kiếm và nhớ mong, cuối cùng cũng gặp lại được vị học trưởng ấy. Tiếc thay, nụ cười làm tim hắn rung lên năm nay giờ nay đã trở thành thứ khiến hắn e dè, cẩn thận.…
Câu chuyện xoay quanh nàng tiểu thư đanh đá trong một buổi trốn học vô tình gặp chàng thư sinh điển trai Mạc Hàn Lâm. Chuyện tình hai người trải qua những trận dở khóc dở cười cùng với sự phá hoại của Từ Cố Ngạn và Liễu Giai Như nhưng cuối cùng vẫn đến được với nhau và trải qua những năm thanh xuân đáng nhớ. Nhưng niềm vui ngắn ngủi, Thư Thần theo sắp xếp của gia đình phải đi du học cùng Cố Ngạn và điều này xảy ra khiến hai người mất hết tin tức về đối phương, liệu họ sẽ gặp lại nhau trong hoàn cảnh như thế nào...…
Đây là tác phẩm đầu tay của mình, mong mọi người ủng hộ.❤❤❤Câu chuyện kể về những rung động dễ thương của Phương Chi với cậu nhóc nhỏ hơn mình hai tuổi-Hạ Viễn. Chuyện tình trong sáng, ngây thơ với những rắc rối nhỏ trong cuộc sống cao trung của hai bạn trẻ.…
"Gió thổi hoa bay" là một điều rất bình thường trong cuộc sống, cũng như những hạnh phúc và đau khổ trong một mối tình. Trong cuộc đời, ít ai có thể yêu và hạnh phúc với mối tình đầu, cô gái trong câu chuyện cũng thế.Những chàng trai trong từng giai đoạn cuộc đời mà cô đã yêu hết mình đã để lại những vết thương và bài học quý giá. Để rồi cuối cùng, cô gặp anh, chàng trai chữa lành những vết thương. Nhưng liệu họ có là trạm cuối của nhau....…
Thanh Vân một cô học sinh cấp ba , có tính hòa đồng , thân thiện , là người tử tế , luôn giúp đỡ người khác , nhưng lại có thành tích học tập khá kém . Quốc Anh người bạn cùng bàn , có tính cách trầm lặng , sâu lắng , là kiểu người không quan tâm đến người khác , nhưng lại có thành tích học tập đứng top đầu trường trong nhiều năm liền . Thanh Vân & Quốc Anh hai con người tính cách hoàn toàn trái ngược nhau , nhưng lại được xép ngồi cùng bàn , vì một tình huống hiểu lầm mà họ xem nhau như " kẻ thù không đội trời chung " , họ tạo ra những tình huống " khó xử " , " oái ăm " , để rồi họ lại dần cảm thấy mến mộ đối phương , dần dần hình thành một cảm xúc " kì lạ " với nhau . Một trong hai người tỏ tình , liệu người còn lại có đồng ý ?…
"Cái gì!cậu thích Nhật Minh á!??"Hoàng Thịnh tròn mắt nhìn cô bạn thơ ấu của mình đang crush đàn anh khó tính lớp trên - người mà hết lần này đến lần khác ghi tên cậu vào sổ sao đỏ không một chút thương tiếc vì đi học muôn . Nhưng biết sao bây giờ, cậu đành phải bày ra "chiến lược theo đuổi đàn anh khó tính" kia để giúp bạn thân mình thôi !Ơ thế nhưng mà..Sau 1 thời gian tiếp cận và làm quen anh, trong tim Hoàng Thịnh nhói lên một cảm xúc lạ lẫm..…
"10 năm rồi... anh vẫn không thay đổi nhỉ?""Ừ, em cũng không thay đổi. Rất thích chạy trốn!"Tiếu Nghiên im lặng, không trả lời hay nói gì. Không khí trong quán bar vốn đang sôi động và náo nhiệt bỗng chốc lặng đi, ngột ngạt đến khó thở.Nhưng chỉ có cô cảm nhận được.Tiếu Nghiên liếc mắt sang con người to lớn bên cạnh, anh đã thay đổi rất nhiều.Chàng trai năm đó cô biết là một chàng trai ham chơi nhưng học rất giỏi, bồng bột và tràn đầy nhiệt huyết của tuổi trẻ, nhiều lúc điên lên còn chẳng kiểm soát được bản thân, như một con thú hoan hung dữ... nhưng lại có đôi chút mềm yếu.Nhưng bây giờ đây ở trước mắt cô vẫn là chàng trai năm đó nhưng không còn nhiệt huyết, mà đã trở thành một người đàn ông trưởng thành, có quyền có thế trong cuộc sống bộn bề.Anh đẹp trai hơn, cao hơn, vai đã rộng hơn...và hơn hết, anh cũng chẳng còn là của riêng cô nữa....Giang Ngụy Thần liếc nhìn người con gái nhỏ bé bên cạnh, gương mặt đỏ ửng lên vì uống rượu, đôi mắt mơ mơ hồ hồ nhìn chằm chằm vào ly rượu vang đỏ.Một câu chuyện dài mà cô chỉ muốn chôn vùi trong tâm trí, không muốn chia sẻ với ai.Vẫn là cô gái đó, nét đẹp thanh tú nhẹ nhàng xen lẫn sự tinh nghịch vẫn còn đó, chỉ là chẳng bao giờ được thể hiện nữa. Thay vào đó là đôi mắt đứa đầy tâm sự và uất ức trong 10 năm, đôi môi luôn mím chặt như không thể nói ra.Giang Ngụy Thần hít một hơi thật sâu, lấy hết can đảm khẽ khàng nói lên vài tiếng:"Thời gian qua em sống thế nào?"(Còn tiếp...)…
Từ sau khi bệnh viện mời Kỳ Hạ Cảnh về làm hướng dẫn viên chuyên môn, rất nhiều người sau đó đã đến tận khoa hỏi về tình trạng hôn nhân của anh.Phó giáo sư trẻ tuổi tài năng này luôn tỏ ra bộ dáng lười biếng, lại cố ý hết lần này đến lần khác trêu chọc Lê Đông, người ở cùng khoa. Chỉ cần hai người bọn họ ở cùng một chỗ, nhiệt độ xung quanh sẽ lập tức giảm 10°C.Không ai biết vì sao!Cho đến một ngày, cả khoa tụ tập ăn tối.Kỳ Hạ Cảnh lười biếng dựa vào sô pha, ngũ quan ẩn hiện dưới ánh đèn chớp nháy, lười biếng, kiêu ngạo, cả người tản ra khí lạnh, "muốn sống chớ đụng vào."Có người đề nghị chơi trò nói thật, Lê Đông không may bị chọn trúng.Trong khi mọi người vắt óc suy nghĩ vấn đề hỏi, Kỳ Hạ Cảnh bỗng nhiên mở miệng: "Mối tình đầu là ai?"Giữa tiếng xì xào, Lê Đông bình thản đáp: "Không nhớ nữa."Sau bữa tiệc tối, trong một góc.Có người thấy Kỳ Hạ Cảnh ép Lý Đông vào tường, khoá chặt cổ tay cô, nhếch môi cười: "Không nhớ sao?""Có muốn tôi làm em nhớ lại lần nữa không?" ...Không ai biết, Lê Đông thích Kỳ Hạ Cảnh suốt ba năm cao trung.Yêu thầm giống như một vở kịch câm, Lê Đông một mình diễn xuất, khắc họa trong cuốn album miêu tả một thiếu niên bị vây quanh trong đám người, chỉ vĩnh viễn là một bóng lưng.Đêm biết Kỳ Hạ Cảnh xuất ngoại, cô viết ở cuối cuốn album: "Tựa như mùa Hạ và mùa Đông, một số người đã định sẵn sẽ không có điểm giao nhau."Khi đó cô không ngờ rằng 10 năm sau vẫn có người coi cuốn album ấy như trân bảo…
Hạ Tịch Lam - một cô gái như cơn gió, tự do, phóng khoáng, chẳng bao giờ chịu ràng buộc bởi bất cứ quy tắc nào. Cuộc sống của cô là những ngày tháng vô tư, tràn đầy sắc màu và những quyết định theo cảm hứng.Trình An Dương - một chàng trai sống trong kỷ luật, nguyên tắc và khuôn khổ. Với cậu, thế giới này chỉ có đúng và sai, không có chỗ cho sự tùy tiện hay cảm tính.Họ vốn là hai mảnh ghép đối lập, chẳng ai vừa mắt ai. Nhưng An Dương đã luôn dõi theo cô từ rất lâu, từ những ngày còn bé, từ khoảnh khắc cô vấp ngã nhưng vẫn kiên cường đứng dậy, từ những lần cô ngang bướng chống lại mọi quy tắc mà cậu đặt ra.Cậu là mặt đất vững chắc, cô là cánh chim luôn muốn bay xa. Cậu đặt ra giới hạn, còn cô phá vỡ mọi ranh giới.Một người theo đuổi sự ổn định.Một người luôn tìm kiếm sự tự do.Tưởng như chẳng thể hòa hợp, nhưng rồi... ai mới là người thay đổi trước?…
Nếu thực sự có một cỗ máy, mang em về quá khứ.Nhất định là em sẽ tiêu thật nhiều tiền của anh.Để tám kiếp nữa vẫn phải gặp anh để trả nợ. Mình là lần đầu tiên viết truyện, sau hơn 4 năm cặm cụi mài mắt trên Wattpad. Văn phong mình, chắc chắn sẽ không trau chuốt như những tác giả đã thành thạo. Nhưng nếu một ngày nào đó, mọi người đọc được bộ truyện này, xin hãy cho mình một lời nhận xét chân tình. Cảm ơn mọi người. ❤…
Cố Ngạo Thành- không cần cố gắng để trở nên nổi bật, chính thành thích của cậu đã tự làm điều đó, vận đào hoa.nữ chính Lâm Diêu là bạn cùng lớp với Cố Ngạo Thành, cô là một học sinh cực kỳ bình thường. nhưng với trái tim thiếu nữ, cô không thể ngăn cản trái tim mình rung động với một người hoàn hảo như anh, Cuộc sống của cô thế một vòng lặp mỗi ngày đều trôi qua nhạt nhẽo, nhưng bỗng một ngày... Lâm Diêu thích Cố Ngạo Thành- một tình yêu âm thầm lặng lẽ, biết trước là không có kết quả. Cô chỉ dám nhìn anh từ xa, dõi theo từng lần anh cười đùa với người khác. cô không đếm nổi bao nhiêu cô bạn gái đã từng nắm tay bước đi cạnh anh, chỉ biết mỗi lần anh bắt đầu với một tình yêu mới, cô lại tự cười với mình một chút…
Đám mây đã quen với tự do, cứ thế bay lượn trên bầu trời.Bầu trời đã quen nhìn thấy mây, âm thầm bảo vệ đến cuối đời.Thiên do ám ảnh quá khứ nên rất sợ phải tiếp xúc với nữ giới, điều đó dẫn đến việc cậu ta tránh tiếp xúc nơi đông người và có vấn đề về tâm lý. Tuy vậy cậu lại là một mỹ thiếu niên giàu có thiên tài.Vân, một cô gái xinh đẹp tài năng, thu nhập gia đình chỉ vừa đủ xài nên cô lúc nào cũng cố gắng không trở thành gánh nặng cho gia đình. Tính cách cực kỳ "ngang ngược", không bao giờ để mình bị thiệt thòi.Câu chuyện tình đầy drama lên sàn! Hãy tận hưởng tốt nhất có thể. Tôi sẽ cố gắng viết thật tốt để không phụ lòng mọi người. Đây là một câu chuyện dài, có nhiều mối tình khác nhau xoay quanh mối tình của nam nữ chính. Mong mọi người ủng hộ.…
Thể loại: Thanh xuân vườn trường ,thích thầm,có thật,SETrần Thùy Ngân - cô nữ sinh lớp 8, sống khép kín, học giỏi, mang vẻ ngoài bình thường với mái ngố "thương hiệu", sống một cuộc đời học trò giản dị và yên tĩnh. Thế rồi, một ngày, Bùi Nguyên Phong cậu bạn học ngồi chéo phía sau, hoạt bát, mê bóng đá, đẹp trai với nụ cười tỏa nắng - bắt đầu "quấy rối" sự yên bình ấy bằng những câu hỏi bài tập, những lần chép bài lén lút trong giờ kiểm tra, và những lần giấu giếm thầy cô để cả hai không bị phát hiện...…
Thẩm Ái là một nữ lưu manh chuyên chạy loạn khắp nơi gây hoạ.Tiếng xấu đồn xa, ỷ gia thế hơn người, bắt nạt đồng học, trêu đùa nam sinh,.. không chuyện ác nào không làm.Chính là một ngày nọ, Thẩm Ái vô tình gặp phải Hứa Ngôn - học bá cao cao tại thượng, khí chất thanh lãnh như tiên nhân trên trời, không nhiễm chút khói lửa nhân gian.Vừa gặp liền thích, chiến lược theo đuổi bày ra đủ loại tư thế, thế nhưng nam thần một chút cũng không lay động, mỗi khi nhìn thấy cô, chán ghét đến cực điểm.…
VĂN ÁN :Tô Hoài 6 tuổi toàn nhà trẻ đều biết có một nữ hài nhi mỗi ngày đi theo hắn.Thậm chí còn có đứa trẻ nói với lão sư: "Lão sư, Ninh Manh lại đi theo Tô Hoài rồi ạ!"Tô Hoài 14 tuổi toàn sơ trung học sinh đều biết hắn cùng một người nữ sinh ' như hình với bóng '.Thậm chí còn có người hướng lão sư mách lẻo: "Lão sư, Tô Hoài cùng Ninh Manh yêu sớm!"Tô Hoài 17 tuổi toàn một cao tam đều biết có cái nữ sinh đối hắn lì lợm theo sau.Thậm chí còn có nữ sinh yêu thích hắn đi theo lão sư nói: "Lão sư, Ninh Manh đồng học mỗi ngày quấy rầy Tô Hoài đồng học học tập."Thẳng đến có một ngày, Ninh Manh bị một nam sinh kêu đi ra ngoài nói chuyện. Nam sinh đỏ mặt: "Ninh Manh, ta thích ngươi."Ninh manh lễ phép mà kính lễ: "Cảm ơn, nhưng là ta thích Tô Hoài."Nam sinh không cam lòng: "Ta nghe nói, hắn không thích ngươi!"Nhưng mà không đợi đến Ninh Manh nói tiếp, trước mắt nữ sinh đã bị đột nhiên xuất hiện nam sinh lôi đi.Trước mắt bao người, Tô Hoài chỉ nói câu: "Đừng tin người khác nói"Đó là lần đầu, mọi người biểu tình vô cùng thống nhất đều trợn mắt há hốc mồm......Nguyên lai, tin đồn là giả.【 nguyện là thanh xuân của ngươi, ta đều tham dự 】1. Đều yêu thích, một cái thể hiện, một cái yêu thầm.2. Thanh mai trúc mã ngọt sữa đậu nành , không hề ngược, nhẹ nhàng văn.3. Tô Hoài: Ngạo kiều √ bá đạo √ bình dấm √ chiếm hữu √ Ninh Manh: Thiên nhiên √ đáng yêu √ đơn thuần √ thẳng thắn √ trì độn √4. Không muốn đi đường thẳng chỉ thích đi đường vòng.Văn án và 5c đầu các bạn có thể sang nick của bạn @xiameng918 đọ…
Chuyện kể về tình củm của đứa con gái mới lớn lên Xoài dành cho thằng chả Chấn Bé Đù .ĐÂY LÀ TÁC PHẨM ĐẦU TAY CỦA SỐP CŨNG LÀ KÝ ỨC THỜI TRẺ TRÂU MONG MỌI NGƯỜI HOAN HỈ . KHI VIẾT RA CÂU CHUYỆN NÀY CHỈ MONG MUỐN LƯU GIỮ KÝ ỨC TƯƠI ĐẸP TÌNH YÊU NGÂY NGÔ CŨNG NHƯ ĐỒNG CẢM VỚI NHỮNG NGƯỜI CÓ TÌNH CẢM ĐƠN PHƯƠNG NHƯNG KHÔNG ĐỦ DŨNG CẢM BÀY TỎ* LƯU Ý: Nhân vật là hư cấu k có liên quan hay xúc phạm bất cứ tổ chức hay cá nhân nào.*…
Hạnh phúc! Hạnh phúc là gì? Là được yêu khi trẻ, toại nguyện khi đứng tuổi, dư dật khi về già và có tiền ở mọi lứa tuổi. Và, giây phút này đây hạnh phúc đang ngập tràn...…
Mong các bạn thông cảm và bỏ qua cho Vĩnh An nếu có sơ sót hay lối viết có gì đó không vừa ý. Mình mong truyện của mình có thể mang đến chút gì đó vui vẻ và thư thái trong cuộc sống bề bộn này...........~>∆<~.......................Thể loại: Hiện Đại, tiêu chí ko ngược tàn tạ ko não tàn ko S/OE Nhân vật: Đặng Giai - Lăng Mạc, Tần Vũ Văn Án :"Thanh Xuân có anh, có tất cảMất đi anh rồi liệu còn xuân..." Trái Đất 7 tỉ người thì bạn càng có nhiều sự lựa chọn, không gặp người này thì sẽ gặp người kia. Nếu bạn vẫn chưa tìm thấy một nửa dành cho mình thì do vấn đề thời gian thôi. Giống như câu mà người ta hay nói: "Có lẽ hạnh phúc tắc đường nên đến trễ". Mà cuộc sống này đâu chỉ có mỗi tình yêu, còn nhiều việc bạn muốn trải nghiệm một mình trước khi đi cùng ai đó mà, phải không? tình yêu là như thế, không phải cứ tìm ra nhau là có thể cùng nhau đi tới đoạn cuối của con đường!Cô thích anh, thích rất lâu. A là ánh hào quang rực rỡ trong mắt cô và chỉ sáng rực trong đôi mắt của thiếu nữ ấy. Nhưng cô biết anh mãi mãi chỉ nằm lại với những kí ức thanh xuân... Phải yêu sai người mới gặp được người mà chúng ta cho là đúng...…
Gửi tất cả yêu thương đong đầy vào một buổi chiều mùa hạ lãng đãng ánh hoàng hôn. Nắng chiều lấp lánh trên mái tóc em còn nụ cười của em lấp lánh trong đôi mắt tôi.--------------------------------------------------------------------------------Viết lại tất cả những kỉ niệm nhỏ xinh từ bé đến giờ :3…