[Đồng nhân] Châm phong đối quyết
Một chút đường trong cuộc sống hằng ngày của Cố tổng và Tiểu chó săn ♡…
Một chút đường trong cuộc sống hằng ngày của Cố tổng và Tiểu chó săn ♡…
Fic ngắn về KimKenta sau khi Kim bị Tony bắt . Fic ngắn nên tình tiết sẽ xoay quanh 2 nhân vật chính. Sẽ có ngược một chút cho hợp hoàn cảnh của nhân vật chính nha.…
An - cậu thiếu niên nhà quê nghèo khó , vì món nợ còn lại của gia đình mà phải gạt nước mắt sang làm người ở trong phủ phú hộ Hào. Cậu Quân - con trai độc đinh của ông phú hộ, vừa mới từ tỉnh trở về sau mấy năm đèn sách. Giữa sân nhà rộng thênh thang và bậc thềm lợp mái ngói cũ, ánh nhìn của cậu Quân vô tình vướng lấy bóng dáng An - gầy guộc mà lặng lẽ, tựa một nhành sen khép nụ trong đêm.Không biết từ bao giờ, lòng cậu Quân xao động. Một thứ tình cảm dịu dàng nhưng cấm kỵ len vào kẽ cửa phủ đầy bụi thời gian. An e dè, cậu Quân lặng lẽ , chỉ có vầng trăng mỏng mảnh trên mái hiên là chứng nhân cho những ánh mắt lạc về nhau.Ở chốn phong kiến lề thói nặng nề, liệu một tấm chân tình có đủ mạnh mẽ để nở hoa? Hay tất cả rồi cũng phải khép lại, như sen khép nụ dưới trăng?…
Đọc đi sẽ biết…
Warning: Takemichi top 🔥Author: KannaharaMột chiếc fic bất đắc dĩ do bị quỵt comm của tôi :)))))))…
Cậu là một doanh nhân thành đạt, chủ tịnh của một công ti đứng thứ nhất thế giới về lĩnh vực thời trang, cậu còn là một bác sĩ, ca sĩ,...v.v. Một ngày nọ do về nước để dự sinh nhật của đứa em gái. Chiếc máy bay đã rơi xuống biển và cậu chết... mọi chuyện bây giờ sẽ bắt đầu.^-^Mọi người thông cảm tui mới viết lần đầu.(^~^)Chuyện là của tác giả sáng tác mình ko liên quan. Nhưng số phận của họ trong truyện sẽ do mình quyết định.…
Hộp chứa ánh trăngTên gốc: 月光盒子Thể loại: hiện đại, HE, đô thị tình duyên, tình đơn phương, cưới trước yêu sau.Văn án:Cô chẳng thể ngờ được, người đến buổi xem mắt mà cô chuẩn bị qua quýt cho xong lại là người mà cô từng yêu đơn phương.Tựa như cỗ máy thời gian đưa anh đến trước mặt cô, khiến cô không biết phải làm sao."Tôi là Thẩm Điềm""Chu Thận Chi" Anh lạnh lùng bắt tay với cô.Thẩm Điềm mỉn cười rút lại câu nói: "Cậu còn nhớ tôi không? Hồi lớp 12 bọn mình học cùng lớp đó"....Tình đơn phương là một chiến trường của đời người.Từ khi nhập ngũ đến khi giải ngũ, có một người xông vào thế giới của bạn, rồi lại hóa thành tro tàn rơi trên bức tường thành của bạn.Vườn trưởng trước đô thị sauHết cốt truyện lớp 12 thì thời gian nhảy vọt, bước vào phần đô thi. Yêu đơn phương + cưới trước yêu sauCả hai đều sạchChậm nhiệt, chuyện hàng ngày"Tôi sẽ trao em tình yêu rực cháy nhất của mình." - Chu Thận Chi…
Có những ký ức không biến mất chỉ là, ta đã không còn đủ can đảm để nhớ lại. Với An Hy, điều đó đã đúng. Một phần thanh xuân của cô đã bị niêm phong, cất vào một góc rất sâu trong tâm trí sau một tai nạn cô chẳng còn nhớ rõ. Cô không biết mình đã từng yêu ai, từng đau vì ai, chỉ biết rằng mỗi khi nghe thấy tiếng mưa chạm vào cửa kính, tim lại có chút gì đó chùng xuống, điều đó như thể quên mất một lời hẹn rất quan trọng.Cô không đi tìm quá khứ, cũng chẳng mong tìm lại điều gì. Cho đến một ngày... trong cuốn sách cũ tình cờ tìm được ở một hiệu sách ven đường, cô thấy một tờ giấy gấp làm tư, kẹp giữa hai trang giấy vàng úa là những dòng chữ khiến người ta vừa khó chịu vừa bất ngờ, đi từ cảm xúc này sang cảm xúc khác rồi vỡ òa cảm xúc."Nếu một ngày em quên anh thật rồi, thì hãy cứ sống tiếp...Nhưng nếu con tim em vẫn lặng đi khi nghe bản nhạc ấy,thì có thể... em vẫn còn yêu."Không ký tên. Không ngày tháng.Nhưng lạ thay... nước mắt cô rơi xuống dòng chữ ấy, như một phản xạ chẳng cần lý do.Từ đó, cô bắt đầu nhận ra... có điều gì đó trong cuộc sống vốn dĩ rất lặng của mình, đang thì thầm gọi tên một ai đó.Một chiếc ghế gỗ ở trạm xe buýt cũ.Một bản nhạc không lời phát ra từ cửa tiệm trà ấm áp mỗi chiều mưa.Một ánh nhìn xa lạ nhưng dịu dàng đến lạ thường. Mọi thứ đều rất nhẹ nhàng không vội vàng, không náo động. Nhưng cứ từng chút một, những điều đó đang chạm vào cô, và dần gợi lên một cái tên mà trái tim cô chưa từng thực sự quên: Chu Minh Phong. Cô từng yêu anh bằng tất c…
VĂN ÁN:Vương Tuấn Khải là một nam ca sĩ nổi tiếng. Trong một vụ tai nạn nguy kịch, tưởng chừng không giữ nổi mạng sống, nhưng nhờ một sức mạnh nào đó đã giúp Khải sống sót. Cũng vì thế, Khải đã mất đi đôi mắt của mình. Từ đó, Khải trở nên lạnh lẽo. Anh cảm thấy cuộc sống đen tối hơn và đặc biệt chán ghét khi người khác tỏ ý thương hại mình. Mẹ anh rất lo lắng cho con trai mình. Bà đã thuê rất nhiều trợ lý đến giúp đỡ Khải Khải nhưng dường như tất cả bọn họ đều không thể chịu đựng được tính nóng nảy của anh. Một ngày bình thường, một cậu con trai xách va-li đến nhà Khải. Liệu cậu có giúp anh quay lại chính mình không hay cũng quay lưng đi, bỏ cuộc như bao người khác?A/U: Truyện này Au lấy cảm hứng từ Be your eyes a~ Truyện rất hay và cảm động. Au viết lại theo chính cách của mình. Một ít chi tiết chọn lọc sẽ có trong đây, vì au muốn lưu giữ nó :3 [Cover]Truyện độc quyền, ai mang ra ngoài cũng nên hỏi ý kiển tác giả nha~~~~~…
Ai ở bên tik tok qua đây sẽ biết tên truyện nhé huheo mình ghi chữ ơ thêm dấu ngã không đc:
đoản vănsủng ngọtall about crushtuyển tập mẩu truyện nhỏ mỗi ngày của bạn nữ Z với crush kiêm bạn cùng bàn Xtên đc lấy bừa từ bảng chữ cái XYZnhân vật có thật, bạn học nam X thật ra tên có 3 chữ, suýt là nam thần 😂😂😂…
Câu chuyện này nói về tình yêu đơn phương của một cô gái dành cho chàng trai, trái tim cô luôn mãi chỉ có anh. Liệu qua bao nhiêu sóng gió, tình yêu đó có thật sự còn tồn tại hay không? các bạn cùng đón đọc nhé;)…
Ngày em thấy anh đi cùng cô ta ....Anh biết em đau thế nào không? Anh biết cảm giác ấy khó chịu như thế nào không? .. Và rồi em đứng dưới mưa khóc một mình, khóc vì anh đi với người ta, vì anh phản bội em và em khóc.. vì đau lòng...Ngày em và anh đứng chung một sân khấu, anh nói :- Cả thế giới này anh chỉ có mình em, trước cũng vậy và sau cũng thế. Em không hỏi anh về cô ta, em cũng không nói ra, em chịu đựng một mình... Em là cả thế giới của anh, là người luôn cố tỏ ra mạnh mẽ, là người mà anh yêu không toan tính, yêu bằng cả trái tim. Con tim anh nhỏ bé lắm, nó chất chứa đầy hình ảnh em rồi nên anh không thể yêu thêm ai nữa. Khánh Ly, anh thương em, tình cảm ấy là thương em, là muốn bảo vệ em, là muốn cùng em đi hết quãng đường còn lại. Ly, lấy anh nhé! Em chỉ nhẹ nhàng gật đầu. Em nhìn anh, em lại khóc một lần nữa, khóc vì yêu anh, khóc vì thương anh và khóc vì hạnh phúc❤️…
Cô với Anh đều là một Idol Kpop.Hai người đều có những thứ giống nhau, những lần nhìn nhau nhưng đều không xác định được đó là điều gì.Và thế là sau này.....…
Suýt nữa, Nhật Hạ đã chết đuối trong cái cuộc đời nhem nhuốc ấy. Khi tưởng chừng đã nứt toác, thì từ những vết nứt ấy, những tia sáng đã âm thầm len lỏi vào và soi rọi phần nào đó trong tim cô.Nhưng tháng ngày cứu rỗi ấy lại vỡ nát một lần nữa. Đứng giữa những mảnh vỡ của sự sống, tình yêu, gia đình, quá khứ, hiện tại, Nhật Hạ như muốn phát điên, cuộc đời cô, sao bất hạnh, đớn đau, mệt mỏi, u uất đến thế.Như một mùa hạ tàn lụi,... nhưng chắc rằng, mùa xuân sẽ đến và mang theo sự sống, một lần nữa trỗi dậy.Ngày viết: 09/07/2025…
Tên Hán Việt: Trọng sinh chi tiền phu nan truy Tác giả: Mộc Mộc Bất Thị Vương TửVăn án: Tịch Dạng là người có tài nhất trong tập đoàn, dưới sự xắp xếp của cha, cậu gả cho lão đại của gia tộc kẻ thù Phong Diệc. Kết hôn 3 năm, cậu không từ thủ đoạn, suýt chút nữa đã hủy hoại hết mọi thứ của Phong Diệc, kể cả người thân bạn bè của hắn. Cho đến khi Tịch Dạng nhận ra tình cảm của mình đối với Phong Diệc,cảm thấy hối hận thì bị kẻ thù phế đi đôi chân, bị hại mù mắt rồi vứt xuống biển, đến xương cốt cũng chẳng còn. Nhưng Tịch Dạng không ngờ tới bản thân có thể trùng sinh về ngày đầu tiên gặp Phong Diệc. Sau khi sống lại, Tịch Dạng quyết tâm thay đổi bản thân, dùng quãng đời còn lại để yêu Phong Diệc. Tuy nhiên, người vốn dĩ nhất kiến chung tình với cậu , sau khi đánh dấu cậu liền vứt cậu cho một đám lưu manh côn đồ rồi lạnh lùng bỏ đi. Sau này , Tịch Dạng mới phát hiện , người đàn ông bị cậu làm tổn thương cũng có kí ức của kiếp trước ... Tịch Dạng: "Ông xã, em sai rồi, em rất nhớ anh." Phong Diệc bóp lấy cằm của người trước mặt một cách thờ ơ, "Tôi cũng rất nhớ em, nhớ đến mức hận không thể nghiền xương cốt em thành bụi rồi nuốt vào." PS: Song khiết, truy phu, abo không sinh con, cường O cường A, thụ kiếp trước không phải người tốt, nhân vật phản diện đúng nghĩa, sau khi trùng sinh mới trở nên tốt hơn. CP chính: Phong Diệc vs Tịch Dạng Cp phụ: Đại Trạch vs Tần Lễ…
Năm tháng ấy, chúng ta từng lướt qua nhau" là một câu chuyện ngôn tình nhẹ nhàng và sâu lắng, kể về mối tình lặng lẽ nhưng da diết giữa An Nhiên - cô sinh viên năm nhất tỉnh lẻ vừa chập chững bước vào thành phố, và Hoàng Dương - chàng trai năm cuối ngành Kiến trúc, trầm tính, bí ẩn, mang trong mình nhiều vết thương quá khứ.Họ gặp nhau lần đầu trên chuyến xe buýt số 26, một cuộc gặp gỡ tưởng chừng thoáng qua nhưng lại khắc ghi mãi. Những tin nhắn đầu tiên, những lần tình cờ ngồi cạnh, những buổi chiều lặng lẽ bên nhau ở thư viện... khiến hai trái tim từng đơn độc dần xích lại gần. Nhưng rồi, một người cũ bất ngờ trở lại, kéo theo những ký ức chưa lành và bí mật chưa từng kể - khiến mối quan hệ mong manh giữa họ đứng trước ranh giới mờ nhạt giữa lướt qua và ở lại.Liệu giữa thành phố ngập người và những năm tháng tuổi trẻ đầy biến động, họ có thể tìm thấy nhau một lần nữa - và lần này, là đi bên nhau mãi mãi?…
Mình mới viết truyện lần đầu mong các bạn ủng hộP/s: NGHIÊM CẤM TÌNH TRẠNG ĐỌC CHÙA…
Vào đọc thử i :>…
" Căn phòng vương đầy bụi bé li ti, không còn ai. "[ Một câu chuyện " mơ màng " ]…