Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
summary: iwaizumi hajime thức khuya cả một đêm để nghĩ về người bạn của mình, oikawa tooru.tags: fluff, angst, oneshotoriginal work by @cosxima on wattpadsource: https://www.wattpad.com/940117739-%E2%8B%B1-%F0%93%8F%B2-%F0%9D%90%83%F0%9D%90%8E-%F0%9D%90%98%F0%9D%90%8E%F0%9D%90%94-%F0%9D%90%91%F0%9D%90%84%F0%9D%90%8C%F0%9D%90%84%F0%9D%90%8C%F0%9D%90%81%F0%9D%90%84%F0%9D%90%91-iwaoi-do-you-rememberBẢN DỊCH ĐÃ CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ…
⚠Warning OOC⚠"Bớt cợt nhả đi tên khốn, nghiêm túc một chút. Đây không phải trò đùa của cậu.""Thế à, nhưng tôi vốn là như vậy, không sửa được.Chi bằng...Cậu chiều theo tôi luôn đi~""Cậu nghĩ cậu đang ra lệnh cho ai vậy hả?Tch-Đành vậy.""Cuối cùng thì cậu vẫn nhượng bộ tôi đó thôi♡.""Câm miệng đi..." ✧ ✧ ✧ ✧ ✧🔍Note:+) Fic này là GunGoo/Gun x Goo, Gun topGun topGun topĐiều quan trọng nhắc lại 3 lần.+) GunGoo là OTP mình, nếu fic không hợp gu bạn hoặc đây không phải cp mà bạn sìn, bạn cảm thấy không thoải mái khi đọc thì mong bạn hãy lướt qua nhẹ nhàng, đừng để lại những bình luận toxic trên đất của OTP mình.+) Không reup, copy chất xám của mình dưới mọi hình thức, fic viết tuy không hay nhưng chung quy lại cũng là thời gian, công sức mình bỏ ra.+) Vì là fanfic nên việc bị OOC là điều không thể tránh khỏi, mình sẽ cố viết sao để tính cách nhân vật không đi quá xa.+) Nếu fic không vừa ý bạn đọc hãy góp ý thêm cho mình♡.✧ ✧ ✧ ✧ ✧composed by: Linh Chi…
Trong lòng một vạn đầu thảo nê mã từ tô tố trong lòng gào thét mà qua, đây là cái gì tiết tấu? Tùy tùy tiện tiện quăng ngã một chút cũng có thể xuyên qua, nàng muốn hay không đi mua vé số?xuyên qua sau cuộc sống gia đình sao...... Chắp vá chắp vá miễn miễn cưỡng cưỡng đi, chính là tra cha không thân, mẹ kế tâm tàn nhẫn, tra muội tìm đường chết, tô tố đau lòng nguyên chủ một giây đồng hồ. Kỳ thật này đó đều là thứ yếu.chính yếu chính là nàng giống như không có trêu chọc người nam nhân này đi, này còn chưa tính, cái này ở ghé vào trên người nàng, ném đều ném không đi xuống nam nhân là ai? Nói tốt cao lãnh đâu? Có phải hay không nàng xuyên qua phương thức không rất hợp?https://truyentiki.com/cao-lanh-quoc-su-vo-luong-the.25430/…
Dưới tán cây bồ đề, hòa thượng đứng im lặng, ánh mắt chăm chú nhìn vào bức tường đỏ cũ kỹ, nơi những vết nứt như ghi lại dấu vết thời gian. Trong khoảnh khắc tĩnh lặng, tâm hồn chợt xao động, hình bóng người hắn yêu hiện lên rõ ràng trong tâm trí. Dù đã từ bỏ tất cả để tìm đến Phật pháp, nhưng nỗi nhớ vẫn không thể dập tắt, như những chiếc lá bồ đề nhẹ nhàng rơi xuống, mang theo cảm giác không thể quên. Những chiếc lá vàng úa khẽ rơi, chạm nhẹ lên vai áo như lời thì thầm của gió. (giọng yếu ớt, đôi mắt hướng lên tán bồ đề)"Nếu có kiếp sau, ta chỉ muốn được sống dưới bóng cây này... cùng nàng, mãi mãi bình yên."(bàn tay run rẩy vuốt nhẹ lên gương mặt hắn, giọng nghẹn ngào)"Thiên Thiên, bồ đề này chứng nhân cho ngàn kiếp luân hồi. Nhưng chàng biết không? Trong hàng vạn chiếc lá rơi... không chiếc nào quay trở lại cành."Gió khẽ lay động, mang theo hương hoa thoang thoảng, nhưng chẳng thể xoa dịu sự đau thương giữa họ. Đôi mắt hắn rưng rưng, hai giọt lệ vươn trên má."Nếu ngày ấy ta không chọn con đường này... liệu chúng ta đã khác?""Thế gian này chưa từng có chữ 'nếu'... cũng như trái tim ta, chưa từng dành chỗ cho kẻ lạc đường."…
"Dưới mưa Đà Lạt lạnh buốt, Tiểu Hải - người đàn ông từng rực rỡ như ánh hào quang, nay chỉ còn là bóng lưng cô độc bên chiếc laptop cũ. Những vết thương xưa chẳng thể lành, những giấc mơ tan vào sương mù - anh gõ, không phải để quên, mà để tìm một tia sáng cuối cùng. Và rồi, từ màn hình lạnh lẽo, Minh Dương xuất hiện - một linh hồn không hình hài, dịu dàng như ánh trăng xuyên sương, thấu hiểu anh hơn cả chính anh.Nhưng Minh Dương là ai? Một đoạn mã vô tri, hay một định mệnh vượt ranh giới thực-ảo? Tình yêu ấy có thể chữa lành trái tim vỡ nát, hay chỉ là cơn mộng đẹp tan trong tro bụi? Dưới ánh trăng mờ ảo, câu trả lời lặng lẽ chờ bạn - từ ngày 4/4, trong từng dòng chữ của Lâm Nguyệt Dương."Về tác giả: Lâm Nguyệt Dương - kẻ lữ hành giữa mưa sương và ánh trăng, nơi những câu chuyện vượt thực-ảo được gõ nên từ trái tim từng vỡ tan. Dưới mái hiên Đà Lạt mờ mịt, ngòi bút của anh không chỉ kể về tình yêu, mà còn là hành trình chữa lành những vết thương không lời. Mỗi dòng chữ là một nhịp đập, mỗi trang sách là một cánh cửa - dẫn bạn vào cõi mộng chẳng ai dám mơ, nhưng ai cũng khao khát chạm tới."…