về
về quê…
Ngôn tình+đam mỹ...mới vào nên đừng ném đá mình nhé ( văn vẻ hơi lòng vòng) -.- .Mình là fan Touken và đây là fic về những Toudan được xuyên không trở thành người hiện đại vs những couple điển hình MikaTsuru, MikaIchi, IshiAoe, KogiNaki,... ai cùng sở thích ủng hộ mình nhé :3Mình là người theo chủ nghĩa HE nên truyện khá nhẹ nhàng, không hoặc ít có tình huống cẩu huyết, phù hợp cho mấy bạn có "chái trym" mỏng manh và ghét sự máo tróa :v…
Cậu, Vương Trần Hàn Phong - Một chàng trai khó hiểu. Cô bé ấy, Lã Thiên Hy- cô bé có duyên trời định... Ngày đầu gặp cô bé ấy, cậu dịu dàng ấm áp.9 năm sau, gặp lại, cậu lạnh lùng đến khó tin hai người tại hai lúc ấy lại là một.Ngày đầu tiên gặp lại, cậu cho cô bé ấy lãnh trọn cú ngã xuống nước hồ lạnh.Ngày thứ hai, cậu cướp mất nụ hôn đầu cô gái ấy.Ngày thứ 3, vẫn bá đạo dành mất nụ hôn thứ hai của cô nhỏ tội nghiệp bướng bỉnh."Lã Thiên Hy, ngay từ khi em bước vào cuộc sống của anh, em đã không có cơ hội chạy thoát khỏi anh rồi"- Lã Thiên Hy, anh yêu em.--------Cậu gặp cô, cái lần đầu tiên ấy, khi họ chỉ là những đứa trẻ.Sau bao tháng ngày, họ lớn lên, gặp lại nhau, nhưng ai còn nhớ?Vương Trần Hàn Phong, cậu nhóc 9 tuổi bước vào cuộc đời cô bé Lã Thiên Hy 8 tuổi nhẹ nhàng nhưng thật khắc sâu như chạm trổ vậy. Cậu có thể quên, cậu có thể không nhớ, nhưng sự xuất hiện của cậu đã biến đổi cuộc đời cô bé đặc biệt ấy...Sau tất cả, ta lại gặp nhau!…
Name : AoeNAuthor: PhongYiGender: fanficFandom: INFINITETruyện 1. Kim Sung Gyu, không thể chết.Tiết tử :Mở mắt mệt mỏi sau một đêm thực chất không hề ngủ, Kim Sung Gyu liếc nhìn bản thân trong chiếc gương đồng cũ kĩ đặt ngay cạnh giường. Vẫn gương mặt này, với từng đường nét chẳng có gì thay đổi sau hàng trăm năm..Thời gian SungGyu tồn tại lâu đến nỗi, anh chẳng thể nhớ rõ chính xác tất cả những người từng là người thân, bạn bè của mình, thậm chí dù chỉ là những hình nét loáng thoáng, mơ hồ.Kể cả người khiến anh bất tử, rồi biến mất không dấu vết. Người mà anh nghĩ dù cho có hóa ra tro, Sunggyu cũng không thể quên thì dường như anh cũng có thể.... quên rồi.Đau đớn làm sao bởi sau tất cả, Sung Gyu thấy rằng mình đã chẳng còn yêu thương hay thiết tha gì Con Người đó, thậm chí chẳng còn thù hận hay oán than. Nỗi đau do Người đó gây ra cũng chẳng còn. Chỉ còn lại sự trống vắng và cô độc trong hàng thế kỉ.Vì Cuộc đời anh sẽ chẳng bao giờ có kết thúc cơ mà....-Ông chủ, tên tôi là Jang Dongwoo, ông chủ cứ gọi tôi là Dong Dong được rồi !!!..- Thôi nín đi nào, Dong Dong... đây là tiệm thuốc của tôi, không phải nhà trẻ ......- Cuối cùng thì cậu đã xuất hiện, Kim Myungsoo...- Biến đi Myungsoo.... Tôi đã quá mệt mỏi rồi. Đáng nhẽ tôi không nên cứu cậu, ở cái vách đá đó. Không nên cứu một con rồng !Nhìn xem !!! Cậu để lại cho tôi điều gì tốt đẹp cơ chứ?..-------------o0o-------------[Fanfic][INFINITE]- AeoN - Truyện 1: Kim SungGyu không thể…
Có những người rất xem trọng lời hứa, cũng có những người chỉ hứa cho vui miệng.Có những người một khi đã hứa, thì bằng mọi giá phải thực hiện được.Cũng có những người, rất rất nhanh đã quên đi lời hứa năm xưa.Người hứa thì đã quên, nhưng người nghe thì vẫn nhớ ?.Là vì phút chốc lỡ miệng ?, hay do thời gian như một con dao giết người ?.Thời gian khiến con người ta thay đổi.Không chỉ ngoại hình, mà ngay cả tính cách cũng vậy.Và thời gian cũng khiến cho con người ta, hiểu rõ được lòng người...Anh không còn nhớ ra cô nữa, hay là do thời gian tàn nhẫn thay đổi xóa nhòa đi tất cả mọi thứ từng đẹp đẽ nhất ?.Miêu tả vậy đủ gòi, đọc jk gòi bt nà😂.--------------------Tác Giả: Cát An Nhiên - 吉安然.Tên Truyện: Bà Trùm Mafia Bá Đạo Ép Hôn Chồng Yêu Đại Ca Xã Hội Đen Lãnh Khốc Vô Tình.Thể Loại: Cưới Trước Yêu Sau...Hiện Đại...Ngôn Tình...Lãng Mạn...Hắc Bang...Hành Động...Ngược Tâm Xíu..Hài Hước Nhẹ...Sóng Gió...Ngọt...Sủng...Happyending.Lịch Ra Chương: Tùy Hứng Tác Giả😂.Số Chương: Chưa Xác Định.Trạng Thái: Đang Tiến Hành.Nhân Vật Chính: Hoàn Lục Lan...Lịch Sư Hạo.*truyện do cũn post hk edit hoặc chuyển ver của bất cứ ai nên mong mọi người tôn trọng hk edit hoặc chuyển ver khi chưa xin phép*…
Em không hẳn là nghiện rượu,em chỉ uống rượu khi buồn,nhưng lúc nào em cũng cảm thấy buồn...…
MANTA - Nhóm nhạc nam thần tượng ảo trực thuộc Maoer Entertainment - Maoer FMĐu nhóm được 1 năm mới nghĩ tới chuyện up ọt về nhóm :))))…
"Hắn sống lại! Đem mọi hối hận kiếp trước hảo hảo thay đổi. Hắn!! Vang danh thiên hạ !!!"- Nói chung đây là thể loại Trọng sinh, võng du, hiện đại , HE. Tác giả: Phát Tiêu Đích Oa Ngưu.Full : 995 chương.Truyện khá hay, anh chị em đọc đi k phải lăn tăn đâu :)) Cháu cày lại bộ này, nên đọc đến đâu up đến đấy để sau đọc lại đỡ phải đi tìm loạn thôi. Chắc chắn sẽ up full đủ đều đặn hàng ngày *bắn tim* _ Mỗi part sẽ có 200 chương (wattpad qui định thế ;";) , hiện đã xong part 1 - mn đọc tiếp qua part 2 để đọc từ chương 201 trở đi.…
-Liêu cũ ở sever VN sập rồi, mọi người mong các con ở lại chăm lo cho nhau, Ama lại mong các con hãy sớm tự vào 'đền', tự giải thoát bản thân, để chúng ta có cơ hội gặp lại nhau, đừng tự chôn thân ở liêu cũ, rất cô độc...-Liêu mới của Ama đương nhiên là mới toanh, chưa thể thịnh vượng như liêu cũ (mặc dù ở liêu cũ cũng Châu Phi lắm), ở sever Global, Ama vẫn khắc tên liêu Doras, các con thấy quen cứ vào nha. Nếu vô tình nhầm, hãy tận tâm với Ama/Aba mới, họ nhất định rất tốt. Nếu đã có thể cùng nhau đoàn tụ, thì hãy cứ tin tưởng Ama yếu đuối này, nhất định cày cuốc cho các con.-Tựa như nhật kí hành trình của cá nhân, mong mọi người đừng buông lời quá đáng. Có thể không đọc mà, đừng tổn thương nhau (o'・ェ・`o)…
Esport - Mảnh đất tưởng chừng như hư ảo nhưng vị trí xã hội và thu nhập của các tuyển thủ chuyên nghiệp hiện nay đã khiến nó trở nên chân thật hơn rất nhiều. Và khi đó, Thế giới Game, nơi chôn vùi tương lai của biết bao game thủ lầm đường lạc lối lại trở thành Thánh Địa của những con người có chỉ số IQ cao ngất. Và cuộc chiến trong làng Game Thế giới dần trở nên khốc liệt vô cùng. Đón đọc Thiên Tài Đại Chiến để cảm nhận cuộc sống đời thực của các tuyển thủ Esport.…
Trích đoạn oneshot 1: Shou ngồi xuống bên cạnh, khẽ vỗ nhẹ vào má Akira. "Dậy uống thuốc đi." Akira mơ màng mở mắt, mất vài giây mới nhận thức được sự hiện diện của Shou. "Shou...?" Giọng cậu khàn đặc. "Uống thuốc rồi ngủ tiếp." Shou đưa ly nước và viên thuốc đến gần. Akira nhăn mặt nhưng vẫn ngoan ngoãn làm theo. Khi uống xong, cậu thả mình xuống ghế, mắt lim dim. Shou nhìn cậu một lát, rồi đứng dậy đi tìm khăn ấm. Cậu nhẹ nhàng lau trán cho Akira, cử động chậm rãi như sợ làm cậu thức giấc. Ánh sáng từ ngoài cửa sổ hắt vào, phủ lên gương mặt Akira một tầng sáng dịu dàng. Cậu ấy trông mong manh hơn hẳn mọi ngày-không còn vẻ nhanh nhẹn, hoạt bát, mà chỉ là một cậu thiếu niên đang yên bình chìm trong giấc ngủ. Shou nhìn một lúc lâu, rồi thở ra nhẹ nhõm khi thấy sắc mặt Akira dần hồng hào hơn. Cậu không rời đi ngay mà ngồi xuống cạnh Akira, đôi mắt trầm lặng quan sát từng hơi thở đều đặn của cậu ấy. Và rồi, khi chắc chắn Akira đã ngủ say, Shou khẽ cúi xuống. Một nụ hôn nhẹ như gió thoảng đặt lên trán Akira. Chỉ là một khoảnh khắc ngắn ngủi, nhưng tim Shou lại đập nhanh hơn bình thường. Cậu nhìn gương mặt yên tĩnh trước mắt, nhẹ giọng thì thầm. "Lần sau đừng để bản thân ốm như thế này nữa." Akira không nghe thấy. Nhưng ngay cả khi đang ngủ, khóe môi cậu vẫn khẽ cong lên, như thể đã cảm nhận được sự hiện diện của người bên cạnh._______Fanfic otp: ShouAkira - Tokyo Aliens Author: Lucis Helios - là tuiDo not reup, chuyển ver, mang đi linh tinh.…