Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Có chứng cứ bắt người, không chứng cứ cũng muốn bắt người. Bên kia mỹ nam, ngươi đứng ở ven đường gây vạ dẫn điệp, có thương tích phong hoá, cùng ta đi nha môn đi một chuyến. Oan uổng a, ta chỉ là đi ngang qua, cái gì cũng không làm. Ít nói vô nghĩa, chờ ngươi muốn làm thời điểm, chính là tội lớn!…
•Mei_1930•Anh Hanh sau khi đi nên thành phố học đã để nó lại một mình với tâm tư rối rắm . Tình cảm của nó với anh lúc này mới chỉ như một bông hoa chớm nở vậy mà ... Lại rời xa Thái Hanh cuồn theo cuộc sống nơi đất khách , tình cảm dành cho Chính Quốc từ bao giờ đã mờ phai Chỉ vài tháng nữa Anh sẽ kết hôn với cô gái ở đào hát ấy . . Chẳng còn hình bóng em đứng đợi anh đi học về mỗi buổi chiều tà . . Chẳng còn ai đọc thơ cho em nữa . . Cũng chẳng còn ai nhận chiếc khăn tay do em thêu .. - " Chúc hai ta một đời an yên ". .…
Đau đớn..mệt mỏi...tôi chìm vào chuỗi cảm xúc tiêu cực, chúng nuốt trọn lấy tôi vào hố đen không đáy, ăn lấy tôi, mài mòn tâm trí lẫn thể xác. Không một ai chia sẻ, lắng nghe, tôi mệt nhoài níu kéo hư không, cho đến khi tìm thấy một đôi tay, kéo tôi khỏi vũng bùn đáng sợ. Anh đến với tôi chẳng phải duyên nợ, vốn chỉ là kẻ qua đường trong phút chốc, song tình cảm lại dày vò đôi ta, kéo những hỗn độn cảm xúc thành sợi tơ duyên, mỏng manh nhưng liệu có chắc chắn ? Tình cảm hay tình yêu ? Hạnh phúc hay đau khổ ? Vốn chỉ là một kết cục mà thôi P/s: mình nghĩ đây là câu chuyện có thể khiến bạn khó hiểu đôi chút bởi mình đào sâu vào cảm xúc của nhân vật " tôi " nhé. Vì là lần đầu viết, mong mọi người góp ý nhé…