Trọng sinh chi ra tù - Đạt Oa (full)
…
Tôi thích một người, cũng đã thích được 10 năm rồi. Gọi là thanh mai trúc mã cũng không sai, tôi và anh cùng lớn trong một con hẻm nhỏ, người lớn đều nói sau này chúng tôi sẽ kết hôn...tôi cũng rất mong chờNăm mười sáu tuổi, tôi lấy hết dũng khí thổ lộ với anh :"Từ Cảnh, em thích anh.."Anh xoa đầu tôi khẽ cười :" Em còn nhỏ.." rồi quay người rời đi.Tôi đã bị mối tình đầu từ chối như vậy. Tôi đã oà lên khóc, cũng ấm ức lắm chứ..mối tình 10 năm của tôi."Cậu là con nít sao?"" Không phải.."" Vậy thì đừng khóc nữa.."" Được"Cậu bạn cùng bàn của tôi nói vài câu đã làm tôi hết khóc.Sau này lại thấy cậu nói với tôi :" Tiểu Đồng chúng ta hẹn hò đi"…
Thanh xuân mỗi chúng ta chỉ có một thôi nhỉ? Khoảng thời gian đèn sách có vất vả , có buồn vui , có những nỗi niềm và cũng có những lúc òa lên hạnh phúc"Chúng mình đã có một tuổi xuân thật tươi sáng Seungcheol à, cảm ơn cậu vì đến bên mình lúc khó khăn nhất cậu nhé"" Cuốn sách này, Jeonghan mình chính tay viết tặng cậu. Chỉ mong cậu mai này một đời an yên"[ OUR MEMORIES_a story of Yoon Jeonghan and Choi Seungcheol]…
Ai rồi cx phải lớn…
Em chờ đợi, tìm kiếm một người - người có thể hiểu em, yêu em thật lòng. Em cứ mãi nhìn xa trông rộng, cứ mãi suy nghĩ đắn đo, và mãi em không thể ngờ được rằng người đó là anh."Anh biết không, sắp qua rồi cái thời mà con gái hoài chờ đợi một hoàng tử đẹp trai, tài giỏi, giàu có, tốt bụng và chung thủy trọn đời.""Anh biết mà, rằng em sinh ra chỉ để kiếm được anh. Rồi mọi chuyện em sẽ phó mặc hết cho anh...có điều...anh..anh..." - nói rồi, anh lịm đi, tôi òa khóc lên. Tại sao chứ, tại sao anh lại bỏ tôi một mình nơi này? Anh có biết tôi sợ, rất sợ ma mà sao lại uống rượu không kiểm soát như vậy?!!!…
nói vệ số phận của cậu bé Koaika!…
Cuộc sống này thật thất bại, mỗi ngày ta đều phải kiếm sống khổ cực, phải Ta là phế vật, là thứ xúi quẩy, chỉ vì ta mà cha mẹ ta mất, giờ ta đứa trẻ môi côi, sống chỉ toàn gây sự xui xẻo cho người bên cạnh, bị người khác chê bai, đánh đập như ta chịu được vì trước khi mất mẹ đã nói:''Con trai ta, hãy cố gắng sống thật tốt nhé''Để thực hiện lời hứa của mẹ mà ta đã chịu đựng, nhưng giờ đây mọi chuyện quá khổ cực rồi, ta không thiết sống nữa, con xin lỗi vì không giữ được lời hứa, con xin lỗi mẹ! 'Roẹt' dứt khoát khứa tay tự vẫn Chị Nuôi thấy và đưa vào viện./Tỉnh dậy/- Ơ chị Natsumi, sao chị lại ở đây, em đã chết rồi cơ mà?- Ngốc, Em ngốc quá ! Sao lại dại dột thế, cha mẹ em giao em cho chị chăm sóc mà em làm thế thì chị biết nói thế nào đây? 'Hức hức' nước mắt tôi ứa ra Chị Natsumi ôm tôi vào lòng, tôi như cuộn trào cảm xúc mà nước mắt cứ tuôn rơi, vỡ oà sự chịu đựng bất lâu.1 Năm sau đó tôi thức tỉnh thành Người Siêu Năng, tôi trau dồi rèn luyện, vào 2 năm tiếp tôi thành cấp A.Năm Thứ Nguyên 522,Đội Chủ Lực của tôi bị hạ độc do kẻ phản bội, chiêu trò của Lũ Quỷ Cretorious, Một trong những thuộc hạ của Quỷ Vương Bahamut đã tấn công thành phố của chúng tôi, tôi bất lực, đau khổ khi mất đi người thân duy nhất của mình - Chị Natsumi. Tôi hận và quyết định rèn luyện cực khổ.Năm Thứ Nguyên 538, Chiến tranh nổ ra giữa các lục địa, Quỷ Vương Bahamut cầm đầu với dã tâm thống trị thế giới từ lâu, lúc đầu mọi thứ vẫn cân bằng nhưng hắn lại cấu kết bè lũ Vực Sâu, ch…
Tớ đã thích cậu từ lâu, nhưng không dám nóiSợ rằng sau khi tỏ tình sẽ mất cậu, tớ sợ lắmRồi bỗng dưng cậu bị đình chỉ, làm con tim tớ nhói lên đau đớnMọi ngày thiếu cậu như 1 cực hình, tớ chịu không nổiCậu xuất hiện trước mắt tớ, một lần nữaTim tớ vỡ òa, tớ nhớ cậu nhiều lắm ≧﹏≦…