[HOÀN] Thanh xuân của em có anh
Đề cử: Ổ Ẩm ƯơngNOTE: sẽ không đặt tên cho chương tại bí ý tưởng :)Văn án:Hồi đi học, tôi thường xuyên bị đánh.Bị lũ bạn cùng lớp đè ra đánh, rụng mất một cái răng.Tôi vừa bò vừa lết cả tiếng đồng hồ mới ra được khỏi con hẻm đó.Nhưng tôi không bao giờ nhẫn nhục, kiểu gì cũng phải tìm cách chơi lại bọn nó.Đánh không lại thì tôi ném phân chó vào nhà chúng nó, tung tin đồn cho làng xóm chửi chúng nó đã đời.Nhưng hôm sau, tôi sẽ lại ăn đòn nhừ tử.Quý Sâm khuyên tôi bỏ qua, nhận bảo kê tôi, nhưng tôi nào có chịu. Tôi khổ thì chúng nó đừng hòng được vui vẻ. Tôi là đứa có thủ phải báo, không ngậm bồ hòn làm ngọt bao giờ.Bất đắc dĩ, Quý Sâm phải giúp tôi xả giận.Sau đó, hắn hỏi tôi: "Em cảm thấy cuộc sống của bọn nó về sau sẽ như thế nào?"Tôi ngơ ngác, không hiểu ý hắn.Quý Sâm nhả một vòng khói lớn, nói:"Tốt nghiệp xong là cưới, làm công nhân hai ca, còn con nít đã phải sinh con nít, không dạy không dỗ, cuối cùng lớn lên giống cha mẹ mình."Hắn lại hỏi tôi: "Em biết cách trả thù tốt nhất là gì không?""Là sau này em sống tốt hơn bất cứ kẻ nào trong số chúng nó, đứng ở vị trí mà cả đời này chúng nó cũng không với tới được mà khinh miệt nhìn chúng."…