Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
( bìa lấy trên google, thông cảm nhaa) Mộng Đình: 1 cô gái năng động có chút kém vật lý, Giang Viễn: 1 người trầm tính giỏi từ đầu đến cuối. 2 người họ là bạn thân từ bé còn gọi là "Thanh mai trúc mã", từ bé đến lớn đều học cùng lớp cùng trường. Mộng Đình thích Giang Viễn từ khi học lớp 11, Giang Viễn cũng vậy nhưng lại là người thổ lộ trước ( vì đây là lần đầu tiên viết truyện, có chút thiếu sót nhiều chỗ nên là mọi người thông cảm cho mình nha )…
"Tôi nhìn em gái tôi lớn lên từng ngày, em gái tôi là Park Chaeyoung.Một cô gái xinh đẹp,ngoan ngoãn, hiền lành, học giỏi nhưng trong thời gian gần đây,em ấy có những hành động quá trớn đối với tôi.""Cj có muốn làm em không?""Em đừng nói bậy bạ""Em nói thật mà,cj có muốn làm em không?"" ..... "…
"Nhóc con nhà cậu mà có hành động gì lỗ mảng là tôi giết!""Tự do đi tiền bối, anh có thể khử tôi khi nào cũng được, nhưng hãy để lúc chịch anh xong đã"Lưu ý! - Từ ngữ thô tục 21+- Hai đứa xúc phạm danh dự của nhau- Cái này éo phải của tác giả viết, mà là bạn của tác giả nổi cơn viết^^KHÔNG THÍCH MỜI LƯỚT!…
Đây là câu chuyện về lý do mà Todoroki Shouto phải lòng cô học sinh ưu tú của lớp học anh hùng - Yaoyorozu Momo. "Cô ấy thật xinh đẹp. Cô ấy thật duyên dáng... Cô ấy làm con tim của Todoroki phải rung động. Và Todoroki không biết phải làm gì với những cảm xúc đó . . . . " Note: Ngoại truyện ngắn về 2 nhân vật Todoroki Shouto và Yaoyozoru Momo sau chap 68 (đánh nhau với pros). Vài lời của tác giả: "Này các cậu! Đây là một câu chuyện của todomomo bởi tôi đã ship họ rất nhiều và tôi cần một nơi để "xả" đi những cảm xúc của mình - Vì vậy, tôi đang nghĩ đến việc làm một câu chuyện về Todoroki thích Momo và sau đó cả hai sẽ kết thúc hẹn hò sau khi nhận ra rằng cảm xúc của họ là giống nhau, và tôi sẽ cố gắng giữ nguyên kế hoạch đó. Ngoài ra, phần này sẽ được làm dựa trên ngay sau khi kết thúc vòng test arc (chap 68 của bộ truyện tranh chính thức) nên cần thận trọng với điều đó nếu bạn chưa đọc được một phần của các phần được nêu ra. Dù sao, tôi hy vọng các bạn thích câu chuyện của tôi! Tôi sẽ kết hợp một số phán đoán cá nhân của tôi về todomomo sau này và các câu chuyện nên yeah :-) và cũng thế, nếu bạn nhận thấy bất kỳ sai xót hoặc muốn làm một bình luận về bất kỳ những phần nào của câu chuyện của tôi sau đó xin vui lòng cứ tự nhiên! Tôi sẽ cởi mở đón nhận với những lời chỉ trích xây dựng vì tôi muốn trở thành một nhà văn tốt hơn và tôi nghĩ nhất định sẽ như vậy! Cảm ơn bạn đã lắng nghe!" . Link truyện gốc (eng sub): http://archiveofourown.org/works/7040383/chapters/16011850…
🌸 Nhân vật chính:An Nhiên (20 tuổi): Nữ chính - bạn thân của em gái nam chính. Ngây thơ, dịu dàng, hiểu chuyện nhưng không yếu đuối. Gia đình từng khó khăn, được mẹ hết mực yêu thương, có lòng tự trọng cao. Dù yêu thầm nam chính nhưng giấu kín vì mặc cảm địa vị.Duy Thần (29 tuổi): Nam chính - Chủ tịch tập đoàn Duy Thịnh, tổng tài lạnh lùng, mạnh mẽ nhưng cực kỳ yêu thương em gái. Ban đầu coi An Nhiên như một "đứa trẻ hàng xóm", nhưng dần bị cuốn hút bởi sự dịu dàng, thông minh và ngoan cố của cô.Duy Nhi (20 tuổi): Em gái Duy Thần - hoạt bát, xinh xắn, siêu "đẩy thuyền" An Nhiên và anh trai.Bà Lê: Mẹ của Duy Thần - Duy Nhi - hiền hậu, yêu thương con cái và xem An Nhiên như con ruột. 🌹 Cốt truyện khung:An Nhiên và Duy Nhi thân nhau từ cấp 2, thường xuyên sang nhà nhau chơi. Vì gia đình từng rất nghèo nên Nhiên hay ngại ngùng, nhất là trước mặt Duy Thần - người luôn khiến cô hồi hộp. Tuy nhiên, anh lại âm thầm quan tâm, luôn mua thêm phần cho cô mỗi lần mua đồ cho em gái. An Nhiên thầm thích anh từ lâu, nhưng chưa từng dám thể hiện. Duy Nhi - như một "cupid sống" - luôn cố gắng "gả" cô bạn thân cho anh trai, nhưng An Nhiên luôn từ chối vì mặc cảm. Một lần cả hai bị nhóm "rich kid ảo tưởng sức mạnh" tác động tại TTTM. Dù phản kháng quyết liệt, cả hai vẫn bị thương và được Duy Thần cứu. Sự việc khiến Duy Thần giận dữ đến mức ra mặt giải quyết mọi chuyện, nhưng lại không mắng cô - chỉ lạnh lùng chăm sóc.Sau biến cố, Duy Thần bắt đầu để ý An Nhiên nhiều hơn, thể hiện sự chiếm hữu kín đáo: giữ khoảng cách với các cô gái khác, bảo v…
truyện được viết theo tuổi theo tuổi thơ của bà nên ko có drama như mấy chuyện kia, nói đúng hơn là quá nhây. nói về góc nhìn của Trậm về các bạn trong lớp và trường. Trường thì có ba khu. mỗi khu rất lớn gồm có tiểu học, sơ trung và cao trung à mà có liên quan đến ba câu truyện kia và một truyện bà sắp viết nữa.À mà nãy giờ xưng là "bà" vì thích chứ không phải tui già, hiểu chưa.…
Cô vì hoàn cảnh bắt buộc mà phải gả vào nhà của phú ông giàu nhất thôn, đồng thời lại là nơi được kể đến như là "có cửa vào chứ không có cửa ra". Hơn hết, chồng của cô lại là...1 thằng khờ!Sống giữa cảnh chiến tranh nội bộ trong nhà, nàng phải làm thế nào? Để cho thằng chồng khờ giải quyết hết chứ sao! P/s: chiện này tui viết ngẫu hứng thui à..ai đọc cấn cấn thì cứ góp ý cho tui nha, cầu mong góp ý nhẹ nhàng✌︎('ω'✌︎ )…
Thái Tử phản diện đứng bên bờ hồ ngước nhìn hình bóng ánh trăng đêm. Từ xa bắt gặp hình bóng nhỏ trên mặt hồ, lả lướt như đang nhảy múaBóng dáng ấy dường như đã đá phăng đi người con gái trong lòng Thái Tử, người con gái mà Thái Tử từng thương giờ gần như đã phai nhòa trước hiện diện bí ẩn khó tả"Tiểu thư! Xin hãy đến đây"Giọng nói thỉnh cầu được ngắm nhìn nhan sắc kia, Khẽ quay đầu"Ah~ xin chào chồng của ta"…
Xin chào mình là Minscoto 👋Đây là truyện đầu tiên của mình,phần đầu hơi hướm "Điều tuyệt vời nhất của chúng ta" nhưng mình đảm bảo là có nét riêng :>Thể loại: thanh xuân vườn trường,tâm lý nhẹ,sủng vừa vừa,sạch,HE nhé :)))))Nv chính: Nhật Hạ, Đông Phong và các nv thứ chính,quần chúng khác 😊Mong nhận được sự ủng hộ của các bạn Kí tên Minscoto…
Hạnh phúc là những thứ ta bắt gặp mỗi ngày nhưng lại không để ý đến. Ta cứ loay hoay mãi trong vòng tròn đi tìm hạnh phúc để rồi khi nó qua đi ta lại nhắc đến chữ "giá mà" thay cho sự hối tiếc muộn màng.Anh và cô cũng vậy, họ yêu nhau, làm mọi thứ vì nhau nhưng khi sóng gió ập đến, họ trở nên yếu đuối, vô định và vô tình lạc mất nhau...Liệu, cái kết nào cho cuộc tình của họ?…
Đây là một câu chuyện về nhiều loại rung cảm và nhiều giới tính hòa hợp với nhau. Trong chuyện có bách hợp ( CP chính ) và đam mỹ, ngôn tình ( CP phụ ). - " Tôi yêu em Hứa Nghi Hàm"- "Tôi đã thích cậu từ lâu lắm rồi Thiên Dương Tuyển"- " Hãy quên mọi thứ và cho tôi một cơ hội được ở bên cậu Trương Tiêu Dã"Đó là câu chuyện về "Tình yêu của chúng tôi"Nghiêm cấm Reup dưới mọi hình thức. Cảm ơn mọi người vì đã đọc.…
Truyện nói về hai nhân vật chính là" Phương" và ' Tường" họ đang học cấp sơ trung , khi đi dã ngoại do trường tổ chức, hai đứa trẻ tình cờ gặp nhau và bị nhốt trong một ngôi nhà bỏ hoang ở ven rừng , bởi vì họ đã chứng kiến được cảnh giết người của tên sát nhân hàng loạt mà cảnh sát đang truy nã.... vốn là hai đứa trẻ có máu " hình sự" từ nhỏ được di truyền bởi cha của chúng....…
"Ara~ Hân hạnh gặp mặt~ Tui là con cáo đầu tiên, Makomo""Hừ! Sabito, con cáo thứ hai!""Giyuu, con cáo thứ ba""Và mình là con cáo thứ tư, Tanjirou!""Bọn tôi là Tứ Thủy Cáo Sinh! Rất mong được chiếu cố!"-------Chưa có couple...Độc giả có thể chọn cho.Lưu ý: Đây là để thỏa mãn niềm u mê đại gia đình nhà Thủy thôi~…
Văn án:Ở cái trường cấp hai nọ, có một truyền thuyết không ai dám xác minh nhưng ai cũng tin sái cổ: "Một cú ngã có thể đổi đời."Thật đấy, đổi đời thiệt.Người bị đè thì đổi sang sắc mặt, còn người đè lên thì đổi... luôn hướng trái tim.Kể từ sau cú "úp mặt định mệnh" giữa hai nam sinh nọ, cuộc sống của họ chính thức không còn bình thường nữa.Chính xác là không bình thường một cách rất bình thường - sáng đi học, chiều về học, tối học tiếp... rồi rảnh rỗi thì bị mọi người "đẩy thuyền", bị em gái "soi hint", bị giáo viên "bắt đứng vì nói chuyện riêng" và bị bạn bè "tra khảo về độ thân mật lạ thường".Một người giả ngốc nhưng thực ra học không tệ.Một người học giỏi nhưng EQ bằng nhiệt độ đá viên.Cả hai đều "bạn thân" (tạm thời), "thanh mai trúc mã" (đã lâu), và... "bạn cùng bị đẩy thuyền" (mãi mãi).Tình bạn của họ... bắt đầu từ một cú úp mặt vào nơi không nên úp, phát triển bằng sự thiếu liêm sỉ lẫn nhau, và tiếp diễn trong tiếng "á, ngọt quá!" của toàn thể lớp học.Bạn hỏi kết thúc à?Không biết. Chỉ biết là, trong mắt tụi nó, người kia luôn có ánh sáng riêng.Còn trong mắt thiên hạ thì tụi nó... đã cưới nhau từ hồi lớp 8.…
Tác giả: Nam Sinh Lê - 楠笙黎Giới thiệu:"Tuyển Tầm! Ngươi mau tỉnh lại!""Cốc Trầm Tuyết! Ngươi còn có tim hay không?"....."Món sườn xào chua ngọt mà sư tôn làm là ngon nhất trên đời này!""Bắc Hải, sư tôn, chúng ta đến Bắc Hải ngắm hoa đi"...."Khó khăn ở kiếp này, mong kiếp sau không gặp nữa""Đã từng có thiếu niên, không phụ chốn này"Không phụ, không còn nữa........."Y nợ ngươi cái gì? Ngươi để tay lên ngực tự hỏi xem, Cốc Trầm Tuyết y nợ ngươi cái gì? Y đem tất cả của mình cho ngươi____y còn nợ ngươi cái gì? Thật lòng? Ha, ta nói cho ngươi biết, thật lòng của y, năm đó lúc y cứu ngươi thì đã trao cho ngươi rồi!....."Là ta không hiểu chuyện, hại ngươi, hại sư tôn, A Tầm cầu xin ngươi, mở mắt ra, nhìn đi A Tầm...."....."Một mạng đổi một mạng, ngươi đồng ý không?""Được, cho dù hồn phi phách tán, chỉ cần sư tôn có thể quay lại, ta đều đồng ý""Ha, được thì được, nhưng mà không đơn giản như vậy"....."Hắn liều mạng tìm lại bảy hồn sáu phách đã thất lạc của ngươi, sau đó lại dùng mạng của mình đổi mạng cho ngươi""......""Sao lại ngốc như vậy"Trong biển hoa bao la, chỉ có một nam tử trên người mặc tố y, gắt gao ôm một người đã sớm không còn sống ở trong ngực......"Tuyển Tầm, ngươi không có mắc nợ ta"..Bông hoa cao lãnh, mạnh miệng, mềm lòng sư tôn (Cốc Trầm Tuyết) x Hắc liên hoa tâm cơ, điên cuồng, mỹ nhân đồ đệ (Tuyển Tầm)BẢN EDIT CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ, VUI LÒNG KHÔNG REUPĐỌC NHIỀU HƠN TẠI https://ancucac0301.wordpress.com/…
Ngày đầu đến trường,cô gái nghỉ :"mình đã cấp 3 rồi nhưng mình mong rằng không ai tiếp tục làm hại vết thương trên người mình" nhưng vài phút sau chuông lại ren lên vào học cô gái hốt hoảng chạy nhanh đi kiếm lớp nhưng đã nửa tiếng vẫn chưa thấy lớp , tự nhiên cô va phải chàng trai , chàng đỡ cô dậy , cô đứng lên trong sự ngại ngùng,cô nhìn xong lại chạy đi nhưng không quên hỏi lớp 12C ở đâu :"cho...tôi hỏi... cậu có bi..ết lớp 12C...Ở ĐÂU KHÔNG?"Chàng trai bảo:"lên lầu rẽ phải sẽ thấy em nhé!" cô gái chạy trong sự sợ hãi vào lớp , cô không mắng còn bảo :"chắc em kiếm lớp mệt lắm. Giới thiệu với cả lớp đây là học sinh mới của chúng ta" cô sắp sếp chỗ ngồi cho cô gái... .Ra về cô lại chạm chàng trai lúc nãy , cô đỏ mặt xin lỗi liên tục ,chàng trai bảo:"hì không có gì đâu em, em cứ đi đi không cần xin lỗi đâu"cô gái chạy một mạch về nhà đang đi giữa đường thì thấy xe hơi chuẩn bị đâm vào cô gái vẫn không quan tâm,cô quay mặt lại nhìn cô đơ người và tông vào chiếc xe.... sau khi tỉnh dậy cô thấy đây chính là bệnh viện mà mình đã cứu ngoại , sau một hồi lơ mơ cô quay đầu sang phải thấy chàng trai mà mình gặp ở trường, cô thấy vậy liền xĩu tại chỗ , vài tháng sau con người cô cũng đã khỏe lại và được xuất viện nhưng cô lại tỉnh dậy ở nhà chàng trai ấy , cô bước xuống giường đi tham quan:"woa nhà cậu ấy thật rộng nhỉ..?" tham quan xong cô quá đói nên đã ngủ thiếp trên chiếc sofa .Sau khi tỉnh dậy thì đã là trời tối cô thấy mình đã rất đói nhưng vẫn nhịn , đột nhiên cô nghe (mốt có pát 2 =))…
Văn ánTam giới mạt thế năm thứ 9 , hoạt thi ở khắp nơi, không có một ngọn cỏ.Biên thuỳ đã sớm bị luân hãm, Dung Bất Ngư bị bắt rời xa khỏi thành y từng sinh sống, trên đường đi mạt thế cầu sinh y đã gặp được mấy người đồng đội kì ba.Mọi người thương nghị:"Chúng ta đi xuống phía nam tránh tránh đầu sóng ngọn gió đi."Dung Bất Ngư: "Không được, thanhf chủ ở đó là kẻ thù của ta" "Vậy đi phía tây tìm một đỉnh núi ẩn cư?"Dung Bất Ngư: "Không tốt,đại lão nơi đó là kẻ địch cũ của ta .""Đông Phương trung ương chủ thành?"Văn ánTam giới luân hãm thứ chín năm, hoạt thi khắp nơi, không có một ngọn cỏ.Biên thuỳ thành một sớm luân hãm, dung không cá bị bắt đi xa hắn thành, mạt thế cầu sinh, trên đường đi gặp mấy cái kỳ ba đồng đội.Mọi người thương nghị:"Kia chúng ta đi trước phía nam tránh tránh đầu sóng ngọn gió đi."Dung Bất Ngư: "Không được, kia thành chủ là ta kẻ thù.""Kia đi phía tây tìm cái đỉnh núi ẩn cư?"Dung Bất Ngư: "Không thành, nơi đó đại lão là ta túc địch.""Kinh đô Đông Phương ?"Dung Bất Ngư: "Không thể, Thiên Đạo đệ nhất nhân ở đó , hắn cùng ta thù địch."Mọi người: "......"Một đám đồng đội nghiêm nghị ôm quyền: Quấy rầy, phiền toái, cáo từ!!!Dung Bất Ngư: Đã lên thuyền của ta còn mong muốn đi xuống sao ? Không có chuyện tốt như thế đâu ??? # mọi người: ở lại ## xin hỏi ngươi một chút làm như thế nào mà có thể đắc tội nhiều đại lão như vậy , trâu bò a #Thuộc tính đồng đội: Không phải là đồ ăn thì chính là tra, toàn viên đều là sa điêu. ( Ngu ngốc)Thuộc tính đại lão…
Truyện ngắn, viết theo cảm hứng. Hay có thể khen, không hay có thể ném đá.------------------------------------------------------------------------------------ Trước mắt anh bây giờ là một cái quần sịp hiệu Tomy, màu trắng tinh khôi với vẻ hào nhóa, loại vải mịn mà cùng với đường may trơn tru không tì vết, tuy không phải loại sang chảnh nhưng cũng là loại tốt, loại chỉ may cũng tốt, không dễ bị đứt. Được hơn hết là vẻ ngoài nhìn đẹp mắt, ưa nhìn. Chỉ có mỗi một điều là không biết mặc lên người nó sẽ như thế nào. @@Hồi lâu, anh gọi chủ tiệm ra. Chắc lại là mấy bà thím hay mấy ông nội già ra nói mấy câu ngon ngọt sản phẩm rồi nào vừa rẻ vừa bền, vừa đẹp lại vừa sang, không mua thì phí lắm.... -_- "OMG" - Trong tâm trí anh giờ chỉ là hình ảnh của một thằng thư sinh đeo kính, với mái tóc nâu bồng bềnh, gương mặt sáng lạng toát lên cái ưa nhìn. Cái áo sơ mi màu xanh da trời, cái quần cáo hơi quá gối, trên tay còn đang cầm hộp cơm, miệng chép, môi bóng nhờn vì dầu mỡ. Có hạt mồ hôi lăn xuống cằm hiện lên cả đường cong trên góc cạnh trên gương mặt ấy. Bây giờ thì cái suy nghĩ vớ vẩn về một bà thím hay ông nội nào đó đã bay mất hẳn, gạt hết mọi điều chỉ để chừa lại chỗ cho hình dáng kia thôi. "Đâu phải lần đầu thấy, thật là trẻ con mà"-anh tự nhủ mình. Haha nói ra như anh là một tên sát trai không bằng, chỉ là anh thích những cái lạ, thích những cái khác thường của những thứ bình thường. Dù sao trái vẫn là trai thôi. Hắn bước tới, anh đưa tay chỉ vào cái sịp: -"Cái này cậu tính làm sao?"…
Tinh tế ma văn sưTác giả: Tối Ái Anh Đào NhụcConverter: idflowerLink: http://wikidich.com/truyen/tinh-te-ma-van-su-WjinLe8h7GwcuzrWThể loại: Nguyên sang, Ngôn tình, Tương lai , HE , Khoa học viễn tưởng , Xuyên việt , Tinh tế , Thăng cấp lưuVăn án:Giang Mạt đôi mắt một bế trợn mắt phát hiện chính mình đã thân ở với ngàn năm lúc sau., Chiếm cứ một cái bị lưu đày đến rác rưởi tinh phế sài thân thể., Không nghĩ tới cư nhiên ở trong cơ thể còn có một cái khác dị thế giới linh hồn tồn tại."Lão sư ngươi là ma văn sư có phải hay không rất lợi hại a" by Giang Mạt."Đó là tự nhiên cùng ta học về sau ngươi có thể tránh đến rất nhiều tiền" by Mỗ lão sư---"Lão sư ta sư nương là ta từng chất nữ. Về sau ngươi làm ở rể muốn như thế nào xưng hô ta a" by Giang Mạt"......" by lão sư--------"Nữ nhi ta rốt cuộc tìm được ngươi" by xuyên qua phía trước thân sinh lão ba,"Lão ba ngươi đều sống thiên tuế phải chú ý hình tượng a" Giang Mạt bất đắc dĩ nhìn trước mắt cái này không có hình tượng lão ba-----------"Mụ mụ,""Lão bà"Tiểu shota tiểu loli cùng với một cái soái ca nhìn Giang Mạt."Các ngươi ly ta xa một chút, ta không quen biết các ngươi. Còn có ta còn nhỏ như thế nào sinh ra lớn như vậy hài tử a" by Giang Mạt…
Tác giả: Bán Tiệt Bạch TháiEdit+trans: NgânVăn ánTóm tắt một câu: Không cần theo đuổi tôi, anh không xứng!Thời niên thiếu thơ ngây, một lòng Tô Hảo đều đặt trên người Chu Dương, chỉ một nụ cười của anh đã khiến cô rung động.Mà tuổi trẻ ấy mà, ai lại không có thưở bồng bột, không có chút ảo tưởng,Vì thế cô rất tự tin theo đuổi anh, chẳng phải người ta thường nói nữ truy nam cách tầng sa* sao? Cô cứ nghĩ rằng chỉ cần thêm thời gian thì anh sẽ cảm động, sẽ thấy cô tốt thế nào.Nào ngờ anh vẫn luôn lạnh lùng như thế! Dường như anh đang nhìn cô nhảy nhót diễn kịch vậy!Mà thái độ của Chu Dương, rõ ràng là anh không có chút hảo cảm nào với cô chứ đừng nói là thích!Trưởng thành rồi, nếm trải đủ loại tư vị, cuộc sống cũng khiến cô khéo léo hơn. Tháng năm dần trôi, Tô Hảo cũng hiểu được Chu Dương chưa từng đặt cô vào mắt, cô thích anh cũng chỉ trò cười mà thôi.Tâm cô như nước lặng, nỗ lực vươn lên.Làn váy lay động, tiêu sái tự tại.Bóng đêm như nước, Chu Dương mở cửa xe bước xuống, nghiêng ngả lảo đảo bắt lấy tay cô, cúi đầu: "Tô Hảo, em nhìn anh đi."Chu Dương cà lơ phất phơ, không thiếu phụ nữ, không thiếu tiền bạch, không thiếu quyền thế, là kẻ bất cần đời từng tránh né tình cảm của Tô Hảo, từng đứng trên cao nhìn cô sa ngã.Cho đến một ngày, anh muốn cắn nát cô trong miệng, để cô hồi tâm chuyển ý, trong lòng chỉ có mình anh.(*) Câu đầy đủ là "nam truy nữ cách tầng sơn, nữ truy nam cách tầng sa" ý chỉ nam theo đuổi nữ khó như vượt núi, còn nữ theo đuổi nam dễ như xé toạ…