Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
" Bà ơi ! chiếc vòng tay của bà đã cũ rồi sao bà không vứt đi thế " 1 cậu bé 8t nói với bà của mình- " Vì đây là món quà kỷ niệm của bà và một người bạn rất quan trọng đối với bà" " Vậy bà có thể kể cho cháu nghe về người bạn của bà được không?"…
Lâm Vĩ TìnhHứa Giai Tô: nhân vật tôi viết nhật kíLâm Mộc Tân Trác Du Cố Thương NguyKỳ Đăng "Chúng ta có một giấc hẹn, giấc hẹn tuổi thanh xuân. Khi hạt mưa giao hòa mặt đất, hẹn nhau ở bến tàu đến biển xa"…
Lửng lơ như đám mây mùa hạ, tự do như sắc nắng khẽ chạm mi ai, ta đưa mình hòa vào làn gió hương hoa và ôm những ước mơ đi qua thuở ngây dại... Đôi lời từ tác giả: " Nếu chuyện tình chúng mình chỉ còn là dang dở, thì để em viết tiếp mảnh tình đôi ta"…
"Ánh nắng sẽ sưởi ấm trái tim, ánh nắng là minh chứng cho tình yêu đôi ta"Vương Tuấn Khải và Vương Nguyên đang quen nhau, tự hỏi cuộc sống hằng ngày của 1 cặp đôi như thế nào?…
Luôn luôn tại thất bại nhân sinh là loại cái dạng gì thể nghiệm?Nghê Dĩ Vân dùng cả đời kinh nghiệm bản thân qua lại đáp vấn đề này. Gia đình không đẹp mãn, thi vào trường cao đẳng thất lợi, vào nghề khi khắc sâu cảm nhận được "Trăm không một dùng là văn khoa sinh, học giỏi sổ lý hoá đi khắp thiên hạ" hai câu này nói, kéo dài hơi tàn cái xác không hồn .Chỉ có văn tự là thật yêu, vì tránh né cuộc sống, chỉ có thể ở chính mình ảo tưởng khoa học viễn tưởng tiểu thuyết sất sá phong vân. Chính mình tâm huyết tiểu thuyết lại cũng không có người hỏi thăm lưu lượng thảm đạm.Cái gì? Thế nhưng ở sẽ một đêm bạo hồng thời điểm xuyên qua đến ta viết võng văn thế giới?Vẫn là cái nhân vật phản diện? Bất quá không quan hệ, xem ta dùng như thế nào đã biết chuyện xưa kịch tình sửa lịch sử, văn khoa sinh cũng có thể dựa vào chỉ số thông minh nghịch tập.Ai nói văn nghệ chửng cứu không được thế giới? Xem ta như thế nào ở ngoài không gian ngăn cơn sóng dữ cứu vớt thương sinh thuận tiện đến làm một hồi nhân thắng.Ta muốn trả lời "Nhân thắng là một loại cái gì thể nghiệm" ! !…
Tôi và Haruchiyo Sanzu là bạn thân - kiểu bạn thân mà người ta sẽ nghĩ "họ có tình ý với nhau". Nhưng với tôi, hắn là Haru - gã hay nói nhảm, thích đọc tiểu thuyết tăm tối và luôn biết khi nào tôi cần một người bên cạnh.Tôi không biết hắn là thành viên cấp cao của Bonten. Không biết tay hắn đã dính bao nhiêu máu. Không biết cái tên "Sanzu Haruchiyo" mà mọi người sợ hãi... là người mà tôi từng tin tưởng nhất.Cho đến khi tôi thấy hắn giết người ngay trước mắt mình.Một người sống giữa bóng tối. Một người sống trong ánh sáng.Tình bạn của chúng tôi đứng giữa ranh giới mỏng manh - nơi chỉ cần một bước lệch là không thể quay đầu.Liệu còn có chỗ cho lòng tin, hay tất cả đã chết theo tiếng thét cuối cùng trong đêm đó?Nếu muốn mình có thể làm luôn bìa truyện hoặc viết tiếp theo hướng fanfic nhiều chương luôn nha. Giao diện chính là u ám nhưng đầy cảm xúc, bạn thân hóa thành "người xa lạ", và trái tim thì không biết nên giữ lại hay buông tay.…
Đơn giản là một chiếc fic nhỏ về cuộc sống sau khi kết hôn của hai bạn nhỏ nhà Bác-Chiến!🦁🐰Có những con người khi yêu nhau,họ thường có mong muốn đi cùng người thương đến hết đời,để rồi khi đặt chân vào cái gọi là"Hôn nhân" thì lại cảm thấy hoang mang,sợ hãi thậm chí là muốn buông bỏ trách nhiệm.Khi yêu,người ta thường xem"Hôn nhân" như một cái lồng nhỏ,bề ngoài nhìn vào thấy thật thú vị,nhưng chỉ có khi bước vào mới thấy nó thật đáng sợ... 🎤TẤT CẢ NHÂN VẬT ĐỀU KHÔNG LIÊN QUAN ĐẾN THẾ GIỚI BÊN NGOÀI! KHÔNG"VẬN CHUYỂN" TÁC PHẨM ĐI NƠI KHÁC!KHÔNG NHẬN CHÉO HAY BẤT KỲ HÌNH THỨC KHÁC!🎤🦁🐰 Nếu bạn yêu thích CP này thì xin mời vào đây,còn không thì bạn có thể out!Không buông những lời xúc phạm đến tôi cũng như là hai bạn nhà!Đây chỉ là FIC,CHỈ LÀ FIC,CHỈ LÀ FIC điều quan trọng nhắc lại 3 lần!Fic không liên quan đến các yếu tố ngoài đời thực!Cảm ơn bạn đã ủng hộ----------------------Cừu🐑--------------------…
Tên Truyện: Nam Chủ Là Ác BáTác Giả: Lượng Nhược Tinh ThầnTình Trạng Bản Gốc: Hoàn Thành (4 Chương) Tình Trạng Bản Edit:.....Edit & Beta: Hồng Anh Cô NươngVăn Án:khi còn nhỏ A Di từng khen gợi một nam hài: "Ngươi lớn lên như búp bê, ta rất thích."Từ đó, A Di bị cuốn vào những câu chuyện "Lời đồn đại vô căn cứ" không hồi kết."Nữ thần vậy mà yêu cái tên ác bá kia!""Vì sao nữ thần si tình như vậy, vì cái gì không chịu buông tay!""Chỉ tiếc rèn sắt không thành thép nha, cái tên ác bá kia căn bản sẽ không yêu nàng!"Đáng sợ chính là, chàng trai "Ác bá" kia cũng luôn ý vị thâm tường mà nhìn nàng.A Di bày tỏ: Cút! Tất cả đều câm miệng cho ta! Ta chỉ đơn thuần lễ phép tán thưởng cái đẹp mà thôi!Nội Dung Nhãn: Mùa Hoa Mùa Mưa, Tình Yêu Duy Nhất, Hoan Hỉ Hoan Gia.Nhân Vật Chủ Yếu: "A Di" | Phối Hợp Diễn: | Cái Khác: LƯU Ý:KHÔNG CHẤP NHẬN HÀNH VI CHUYỂN VER, REUP.TRUYỆN EDIT CHỈ ĐƯỢC ĐĂNG DUY NHẤT Ở WATTPAD CHÍNH CHỦ honganhconuong1512TRUYỆN EDIT CHƯA CÓ SỰ ĐỒNG Ý CỦA TÁC GIẢ, VUI LÒNG KHÔNG MANG ĐI PHỤC VỤ LỢI ÍCH THƯƠNG MẠI!!!…
Truyện kể về một cô gái con ông trùm băng đãng Mafia khét tiếng ở sài thành và cô gái quê lên thành kiếm sống phụ giúp gia đình ở quê. Định mệnh đã đưa họ đến với nhau một cách tình cờ, trải qua rất nhiều định kiến, sóng gió, trắc trở...liệu họ có đến được với nhau giữa dòng đời nghiệt ngã này hay không. Các bạn hãy cùng Ny đi tìm câu trả lời nhé !Tác giả: Bảo NyẢnh bìa: InternetGóc khuất của những người đồng tính...luôn khao khát một cuộc sống như người bình thường, được yêu thương, quan tâm chăm sóc....được hạnh phúc. Nhưng mấy ai dám sống thật, dám công khai với gia đình, dám đối mặt với tình yêu thương trong họ...để rồi chìm đắm trong nổi đau đến tột cùng. Tự lừa gạt chính bản thân mình để sống với những chuẩn mực của xã hội...😞😞😞…
-Khi bước chân vào năm cấp 3 ,cuộc sống dường như quá chật vật và lộn xộn với quá nhiều công việc xen lẫn cảm xúc! 16 tuổi chưa một lần hiểu rõ khái niệm của tình yêu là gì,vẫn mãi khoe khoang với mấy đứa bạn rằng "ta đây chẳng có mối tình đầu nào,đâu như chúng mày bồ bảy tám đứa rồi suy nghĩ khóc lóc thảm thiết khi bị bồ đá" .Vẫn rong chơi và vô cùng thoải mái cho đến khi tôi bước vào lớp 10.Năm ấy vì trường xét hồ sơ nên tôi cũng chẳng mấy phiền muộn suy nghĩ gì nhiều về việc đậu hay rớt.Tôi vốn được mấy đứa bạn trong lớp đặt biệt danh là "Đầu trâu" vì tôi học khá nhanh và học thuộc bài lèo lèo ở trên lớp mà về nhà khỏi phải lo học gì cả.Bốn năm liên tiếp cứ xen kẽ giỏi rồi khá rồi giỏi rồi khá.Cuộc đời thiệt là trớ trêu quá!Mà dù vậy thì 4 năm khá là được xét vô trường THPT Buôn Hồ mà haha :D.Tuy là con gái nhưng tôi chưa bao giờ tỏ ra yếu mềm hay dịu dàng chỉ toàn là chọc phá mấy đứa bạn mà thôi.Ngoại hình của tôi thì được mấy đứa bạn thân xét cho là tạm ổn nhưng mà style hay bị lỗi thời ,khuôn mặt hơi tròn và đôi mắt đen sâu và long lanh.Mà thôi kệ tôi cũng chẳng thèm quan tâm đến ngoại hình mình làm gì và cho tới lúc tôi gặp Bình..... (còn tiếp/phần 2)…
"Người như tui ấy hả? Có đánh nhau thì cũng phải đánh đẹp. Có bị ghét thì cũng phải ngầu lòi."Vừa chuyển đến trường Trung học Long Vân chưa đầy một tuần, Na Tra - tên học sinh mới với lý lịch "nghi ngờ có hơi xém cháy học bạ" - đã kịp khiến cả khối phải thuộc tên. Không phải vì học giỏi. Không phải vì đẹp trai (dù cũng có). Mà là vì... bị nhốt trong tủ đồ rồi đá bay nửa đám học sinh bắt nạt.Tưởng rằng sẽ bị đuổi học, nhưng bất ngờ thay, người kéo cậu ra khỏi cái tủ và cái mớ rắc rối ấy lại là một chàng hội trưởng áo sơ mi trắng - Ngao Bính, người mang trong mình vẻ đẹp trầm tĩnh, nhẹ nhàng nhưng nguy hiểm như nước xoáy.Một bên là lửa, một bên là nước. Một bên ngông nghênh chẳng ai trị nổi, một bên quy tắc chuẩn mực như luật trường tự viết.Câu chuyện của họ bắt đầu bằng một cú mở tủ... và một cái quay lưng lạnh tanh.Nhưng Na Tra không biết, từ lúc cậu bị nhốt trong cái tủ đó, ánh mắt của một người đã chẳng thể rời đi nữa rồi.…
"Sẽ ra sao nếu em chạm vào chị ?""Mọi thứ sẽ ổn, vì chúng ta giống nhau mà"p/s: fic được lấy ý tưởng theo tác phẩm "Five feet apart" của tác giả Rachael Lippincott…