Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Một oneshorte của mình về Tứ Nguyên. Do nó ngắn thôi nên mình không ghi mô tả nha mọi người, mình sẽ rất vui khi nhận được góp ý chân thành từ mọi người. Chúc cả nhà có trải nghiệm đọc truyện vui vẻ (◠‿・).• Nhân vật không thuộc về tác giả, vui lòng không liên hệ thực tế ! ! NGHIÊM CẤM REUP DƯỚI MỌI HÌNH THỨC !…
-Mọi người thường : Gặp, thích, yêu thương, rồi cưới và sống hạnh phúc bên nhau. Còn chúng ta không quen không biết cũng không có tình cảm mà cưới nhau về mới biết đó là định mệnh...vậy định mệnh đó là gì thì đọc truyện đi rồi biết!! ahihiTruyện này là di sản văn hóa à nhầm...đứa con tinh thần đầu tiên mong mọi người hiểu và cảm thông là sẽ không mang ẻm đi đâu khi chưa có sự cho phép!! Lần đầu tiên viết truyện nên có sai xót gì xin bà con thông cảm dùm nghen!! Lấy cảm hứng từ nhiều nguồn nên ai thấy giống thì chắc là vậy... xin nhắc lại là 1 phần trong số đó thôi nhé mấy chị em!! 23:58-5/8/2018…
"Là Carol of the bells sao? Cậu chơi tốt lắm! Cơ mà vẫn còn lâu mới tới giáng sinh mà nhỉ?"Tôi đã có cuộc gặp gỡ định mệnh với cô gái chơi đàn piano dưới ánh chiều tà, một khung cảnh mà tôi sẽ không bao giờ quên, bởi vì tôi đã trót phải lòng cô ấy từ giây phút đó mất rồi. Nhưng cho đến khi tôi đã thành công chiếm được trái tim của cô ấy thì mọi việc lại bất ngờ kết thúc một cách chóng vánh...Chuyện sẽ chẳng có gì và tôi sẽ cứ mãi ôm trong mình nỗi buồn dai dẳng nếu tôi không nhận được cuộc gọi định mệnh vào ngày hôm ấy.Khi đứng ở ranh giới giữa quá khứ và hiện tại, bằng mọi giá tôi chấp nhận đánh đổi tất cả để có thể được gặp lại cô ấy thêm một lần nữa hòng thực hiện lời hẹn ước còn dang dở của cả hai.Liệu khi mọi sự thật đã được sáng tỏ, khi âm thanh của tiếng đàn không thể vang lên được nữa, thì kết cục nào sẽ chờ đợi chúng tôi ở phía trước?…
:") -nhân vật :-Ngọc Nhiên -Như Ý ( Ý Nhỏ)-Sie như Ý-Huy khánh-Mỹ Hân----Phan gia huy -Lê Quang huy-Như Ngọc-Thiên Thương-Thảo Nhi-Đăng Khôi-Thảo Vy -Bảo Nguyên-Bảo Quyên-Kim Anh-Kim yến-Yến Nhi-Cát Tường-Gia Tuệ-Trần Gia Huy-Ngọc Châu-Tuấn Anh-Công Thắng-Thiên Kim-Gia Bảo-Bảo Ngân-Hoàng Quân--- Lớp trưởng :Minh Phi---Tổ trưởng tổ 2 :Thảo Vy---Số lượng học sinh :40---tổ 2 tổ me---Giờ vô học :06:00---Giờ về ( trưa ) :10:20--- Giờ về :04:20---Full tên ;Nguyễn Ngọc Như ýTên :Như ý hoặc Ý nhỏTruyện có tục hoặc ảnh có tục -)))…
Disclaimer: Các nhân vật không thuộc về tôi. Họ thuộc về Sir Arthur Conan Doyle. Tôi chỉ viết cho vui thôi.Rating: K+Summary: Khoảnh khắc mà Sherlock cuối cùng đã nhận ra và dũng cảm nắm lấy tay đối phương sau bao lần lưỡng lự. Không khí của lễ tình nhân ngập tràn trong không khí mùa đông buốt giá. Mà thật ra thì họ không quan tâm đến điều này lắm đâu.Couple: Sherlock x John.Note: Lấy cảm hứng từ bài hát Touch My Hand của David Archuleta. Có vẻ không liên quan lắm nhỉ? Nhưng đó là một bài hát rất dễ thương. Và mình yêu những cái nắm tay vô cùng...Fic này được viết từ mùa Valentine năm nảo năm nao rồi, tự dưng bây giờ lại muốn đăng lên.…
Văn án :Ta vì huynh mà từ bỏ tất cả , từ bỏ gia đình , từ bỏ địa vị , từ bỏ bạn bè , từ bỏ cả huynh ấy . Lúc trước ta chỉ là một con bé được nhặt từ cô nhi viện trở về , nhưng ta thật không ngờ mình lại tìm lại được cha mẹ , từ đó ta lúc nào cũng sống trong sự yêu thương của gia đình . Không lo không nghĩ . Ta có bạn thân tốt bụng , có người yêu chiều chộng , có gia đình quan tâm . Ta cứ tưởng cuộc sống sẽ mãi mãi trôi qua êm đềm như vậy thì bỗng nhiên ta nhận ra một điều , từ trước đến giờ chỉ có mình ta ảo tưởng . Nàng vì ta mà làm tất cả nhưng cuối cùng ta đã làm gì được cho nàng cơ chứ . ta không có quyền giữ nàng , cũng không có tư cách để giữ . Điều cuối cùng ta làm được cho nàng cũng chỉ có sự giải thoát mà thôi .Nhân vật chính : Mộ Dung Băng Anh - Mã Văn Tài - Lương Sơn Bá - Chúc Anh ĐàiTruyện thể loại np ở đoạn đầu và đoạn kết thì 1vs1 nha ^_^ . Kết thúc happy end nha ! Vì đây là tác phẩm đầy tay của tg nên mong m.n chiếu cố cho . Vừa vừa gạch đá thì đc chứ nhiều quá là tg bỏ của chạy lấy người a !…
đọc các chương trước tại: https://www.wattpad.com/story/254452994?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=share_reading&wp_page=reading&wp_uname=NghiNghiep&wp_originator=04t2PF%2BPu%2BR3Gukb2OjOK9SHGs3dF%2Fl8WXUQi6Hd%2FKg%2Fl%2BHgiuo0YLn%2Bc%2FujMTng0NUHO1oLcshZbrK6T9dV%2B6vPoxJograkpbTTiWDpuzVE%2FNwDti6QOZ8ELxmCb8BT…
"Này... cho hỏi đây là đâu vậy ?""Thiên đường chăng ? Theo cách nói của con người thì là vậy." cô ấy quay đầu lại nói với Trang Nhã "Với chúng tôi thì nơi đây gọi là Esperanza, nơi chúng tôi quản lí sự sống dưới Trái Đất, cũng như phân phối và chỉ dẫn cho linh hồn như cô đây đi đến cuộc sống mới sau khi chết"Ồ đúng rồi, cô đã chết.Đã đến lúc đi đến cuộc sống mới rồi, chẳng phải đó là điều cô muốn khi quyết định tự tử sao..."Ha ha, vậy tôi phải đi đến đâu để làm thủ tục đầu thai đây ?""Ồ không, đó là lý do tôi mời cô đến." cô gái ấy nhìn thẳng vào mắt cô, cười một cách rạng rỡ "Cô là trường hợp đặc biệt, cô sẽ không đầu thai liền mà được nhận một cơ hội sống lại cuộc sống cũ, để giải quyết những chuyện cô chưa hoàn thành" Hở....?Cô thiên thần ơi, cô nói tiếng con người được không... mị không hiểu gì hết..."Coi như là vòng hai của cuộc đời đi, cô có cơ hội làm lại cuộc đời, nhưng với điều kiện là trong vòng 6 tháng cô phải hoàn thành và trở về đây, nếu không cô sẽ bị hệ thống trừng phạt và sẽ mãi không được đầu thai"Không thể đầu thai ư...Cũng tốt, không phải sống nữa cũng chẳng phải chuyện gì quá tệ."Tôi đồng ý"___________________________________________________"Bác sĩ, anh hai tôi sao rồi ?""May là cấp cứu kịp thời, hiện tại không ảnh hưởng đến tính mạng, chỉ tạm thời hôn mê thôi."Ồn quá, bây im lặng coi bà đây muốn ngủ.Có lần đầu thai sau ta sẽ không uống thuốc của bà cô thiên thần đưa đâu, thuốc gì như ngải heo vậy, buồn ngủ quá."Bác sĩ, hình như anh…
Hôm nay là một đêm trăng tròn nhưng sự chú ý của bọn người hầu không nằm ở đó, bọn chúng đang chạy tất bật khắp nơi để hầu hạ phu nhân Elin Lorderina sinh nở.Trong dinh thự, đèn đuốc sáng trưng chiếu rọi vào từng mảnh vàng được dát trên những bức tường, trước cửa phòng của phu nhân Elin và ngài Baldric, từ trên nhìn xuống, từ ngoài nhìn vào dinh thự chẳng khác gì một tòa lâu đài biết phát sáng.Ngài Baldric đứng ở bên ngoài phòng, mặc bộ giáp màu vàng sáng chói, trên đó còn đọng lại vài vệt máu không biết là của ông hay của phe đối địch. Ngài cầm con đao to bự, nghiêm nghị đứng ở đó cùng với bộ râu rậm rạp che gần hết nửa gương mặt của mình chỉ chừa ra cái mũi với đôi mắt, cứ như muốn tuyên bố với tử thần: Nếu đêm nay thần chết đến đây để đoạt đi sinh mạng của phu nhân Elin, thì ta sẽ cho ngươi được chết lần thứ hai.Khoảng một hồi lâu sau, tiếng la hét rên rỉ từ căn phòng bên trong chấm dứt, tiếng trẻ con khóc oe oe vang lên ngày một lớn, lớn đến mức bọn người hầu trong dinh thự ai nấy đều phải bịt tai của mình lại, nhăn mặt, rồi bắt đầu cúi đầu xuống đất nhằm tránh cho tiếng khóc kia làm hỏng tai của họ.Qủa là một màn chào đời ấn tượng!Bất cứ một người nào sinh ra trên đời này đều mong muốn mình có thể được đầu thai vào một gia đình giàu có, quyền quý. Nhưng có một số người không cần mong muốn làm gì, bởi vì từ khi còn trong bụng mẹ đã được người khác định sẵn cho cái mác "cao quý".Người dân ở vùng đất Adinson được cai quản bởi Ngài Blurt Lorderina truyền tai nhau một lời đ…