thích cậu một chút thôi 2
…
Đặng Văn Lâm - Quế Ngọc Hải------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------Đơn phương là thứ tình yêu ngu ngốc nhất.Nhưng đơn phương yêu anh, là việc dại khờ nhất mà em tự nguyện làm.…
Thanh xuân ai cũng có đôi lần rung động. Mỗi khoảnh khắc đều như một thước phim tua chậm làm người ta nhớ mãi. Có thể là tình đầu đẹp đẽ như ánh trăng sáng, hay là đau khổ như dằm trong tim. Tất cả như đều được định mệnh sắp đặt...Mỗi câu chuyện là một vũ trụ riêng lẻ. Nơi giữa người và người có những mối duyên ràng buộc. Để lại trong tâm trí những kỷ niệm khó quên...…
Đây là Fanfic viết dựa trên Daou Pittaya Saechua và Offroad Kantapon Jindataweephol.Cặp phụ là Archen Aydin và Natachai Boonprasert. Mọi sự kiện xảy ra trong tác phẩm hoàn toàn là trí tưởng tượng của tác giả.Ngoài ra còn một số nhân vật khác do tác giả tưởng tượng.Written by:Hanakuga Hana…
My destiny. My destiny. My destinyChúng ta gặp nhau khi còn là những đứa trẻ ngây ngô, trong sáng và bỏ lỡ nhau để đánh dấu bước đệm trưởng thành.Cậu đến với tôi như tia nắng mùa hạ đầy ấm áp nhưng lại lặng lẽ rời đi như cơn gió mùa đông. Ngày cậu đi, chong chóng không ngừng quay."Hạ Dương, chờ mình nhé?" ×Truyện được lấy chút cảm hứng từ " Mùa hè năm ấy quay trở lại" của fuyu trong quyển "Và nụ cười sẽ hong khô tất cả"…
Bản thân mỗi người đều có một con đường riêng vì thế nên đừng vì ai mà rẽ.Thẩm Nguyệt Dương tôi ngang ngược, cứng đầu nhưng không phải một đứa trẻ không biết đạo lí. Cuộc đời tôi đã tự nhủ sẽ tự lực vươn lên, không vì ai mà nhường bước ấy vậy mà gặp anh trái tim tôi đã tự nhường một chỗ để anh bước vào. Tôi cũng không muốn vậy nhưng biết làm sao. Anh nói tôi chỉ là một đứa con gái quê mùa, tự cho bản thân mình là nhất, luôn nghĩ rằng cái gì mình cũng có thể tự làm được nhưng không. Anh bảo tôi cũng chỉ là một cô gái bé nhỏ, bình thường như bao cô gái khác, muốn mình là nữ chính của câu chuyện mà tỏ ra mạnh mẽ để mọi người phải nể phục, phải công nhận nhưng bản thân lại không chấp nhận chính mình. Cuối cùng, cũng chỉ là một cỗ máy di động không biết hưởng thụ cuộc sống. Tôi nhìn anh mà hiểu ra hình như anh cũng như tôi. Không thể chấp nhận bản thân nên đã lấy tôi ra để tự nói chính mình. Anh nói anh yêu cô ấy và ghét tôi. Nhưng sao bản thân tôi lại thấy tình cảm anh chao cho tôi còn lớn hơn dành cho cô ấy gấp nhiều lần. Phải chăng tôi đang tưởng tượng? Là vì anh quá yêu tôi? Hay vì anh ghét tôi thực sự?…
"Cậu vẫn còn sống trong một vũ trụ nào đó, Theo ạ, nhưng tớ thì kẹt lại thực tại, một nơi mà sáng hôm nay tớ phải đi nhìn cậu nằm trong quan tài. Tớ biết cậu vẫn còn đây, vẫn nghe được tớ nói. Vì thế cậu cũng thừa biết rằng tớ đang rất giận cậu vì đã thất hứa, lời hứa rằng cậu sẽ không bao giờ chết. Lòng tớ như siết lại vì đây chẳng phải lần đầu tiên cậu thất hứa.Mối tình đầu của Griffin qua đời vì tai nạn đuối nước, Theo là người bạn thân, là người yêu cũ và là người Griffin từng tin rằng cậu sẽ dành trọn đời bên cạnh. Giờ đây, quay cuồng trong đau khổ cùng căn bệnh OCD ngày càng trầm trọng, Griffin không ngờ bản thân cũng gặp một người đang khổ sở chờ đợi được cứu giúp - bạn trai mới của Theo. Nhưng khi mối quan hệ của hai người ngày càng trở nên rắc rối, những sự thật nguy hiểm dần hé lộ. Griffin đứng trước hai lựa chọn: đối mặt với quá khứ, hoặc đánh mất tương lai..."Dịch: LunaĐây là dự án non-profit/fan translation, tức là mình chưa nhận được sự đồng ý dịch thuật từ tác giả và mình hoàn toàn không hề có kinh nghiệm dịch thuật chuyên nghiệp. Chỉ là, mình rất yêu thích quyển sách này và muốn chia sẻ đến mọi người có cùng chung sở thích đọc sách.Mọi bản dịch thuật từ mình sẽ được xóa bỏ/đem về chế độ riêng tư chỉ mình mình đọc khi bản quyền quyển "History is All You left Me" được mua về Việt Nam.…
Thế nào là thất tình?Thất tình là trạng thái một chiều trong quan hệ luyến ái không được bên kia đáp lại tình cảm của mình dành cho đối tượng một cách tha thiết, việc từ chối đáp lại tình cảm này được thực hiện công khai hoặc ngầm hiểu là như vậy, điều đó trực tiếp gây ra những trạng thái cảm xúc qua nhiều cung bậc khác nhau, từ sự buồn chán, đau khổ, cô đơn, hoang mang cho đến tổn thương.Hay chỉ đơn giản là ngay từ khi bắt đầu thích anh thì cảm giác thất tình chẳng lẫn vào bất kì loại cảm xúc nào khác. Mỗi ngày mỗi ngày đều rõ ràng như thế. Nhưng em thích anh, em sẽ gom nỗi buồn này đong đầy một cái lọ thủy tinh rỗng để ngoài ban công, khi nắng lên xuyên qua cái tình cảm nhỏ bé đó, em có thể lạc quan mà nói rằng: "Khoảnh nhìn thấy anh là khoảnh khắc đẹp nhất."- Em có nên trồng một bông hoa không?…
Ký Hoài Xuy từ nhỏ đã không nhận được mấy tình yêu thương, vì vậy quyết định phải dùng hết tâm can cho người mình thật sự để trong lòng. Đáng thương là người trong lòng cậu như ngựa hoang trên thảo nguyên, nào biết ngoái đầu nhìn cậu dù chỉ một lần.Mang cái danh thiếu gia hào môn, thứ Thụy Vũ không thiếu đó chính là lời đường mật nịnh hót xung quanh. Hắn khinh thường thứ tình cảm rẻ mạt từ người bên ngoài, vốn dĩ hắn đâu thiếu kẻ theo đuôi nên cần gì phải trân trọng những mối quan hệ qua đường do tiền tài mang lại. Thế mà Hoài Xuy lại khác, thay vì buông lời phục tùng hắn, cậu hờ hững lộ thẳng vẻ muốn tiền từ hắn, miễn có tiền thì bắt cậu làm gì cũng được. Hắn không khỏi nghi ngờ tên du côn xếp chót lớp này có phải ngốc đến ấm đầu hay không, nhưng chẳng sao, thêm một đồ chơi mới cũng không hại gì.Từ đó, mối quan hệ đầy oan nghiệt này bắt đầu không hồi kết.…
Gửi Cậu, Từ Hàng Ngàn Nỗi Nhớ *Có lẽ sẽ đau, có lẽ sẽ buồn nhưng các cậu biết không? Chủ nhân trái tim họ là họ và chủ nhân của trái tim cậu là cậu [ Trích thoại phim : Dưa Hấu Lấp Lánh ] Ta tập ăn, tập nói, tập viết rồi tập thích, tập yêu một ai đó... Những rung cảm ấy, không hiểu sao tớ chỉ lại thấy ở mỗi cậu. Xuân đi rồi hạ tới, sợi dây tình cảm ấy cứ dần len lỏi trong tâm trí tớ, để rồi nó lớn dần mà tớ không hay biết. Tớ không còn chỉ muốn đơn thuần ngắm cậu, tớ bắt đầu muốn xuất hiện trong tầm mắt cậu, muốn được cậu chú ý và có một vị trí nhất định. Có lẽ tớ thật tham lam, thật ích kỉ nhưng nếu tớ bỏ điều đó ra khỏi trái tim mình thì thật khó cậu nhỉ?…