Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
- Hà Kim Nguyên là một cô gái hiền dịu và rất có hiếu vs gia đình, cô ấy luôn giúp đỡ mọi người và dc mọi người rất yêu mến. Trong một mùa hè nọ, cô ấy rời quê rời xa cha mẹ để lên thành phố sống vs bà của cô, trong 1 lần tranh cãi vs mẹ cô ấy đã gặp tai nạn và quen biết 1 chàng trai tên là Trịnh Gia Thành và kể từ đây sống gió bắt đầu nổi dậy.... Chap 1 có chút không hay, mọi người kiên nhẫn đọc đến các chap sau nhé !. Lần đầu viết mong mọi người góp ý để ngày càng hoàn thiện hơn ạ.…
Có lẽ "gió" là vật không thể thiếu trong chuyện tình của chúng ta. "Cơn gió" chứng kiến mọi khoảnh khắc vui, buồn, giận, hờn ta dành cho nhau. Nhưng đẹp nhất vẫn là "gió xuân" phải không em? Mùa xuân năm ấy, một "cơn gió xuân" đã đưa em tới bên anh. Những mùa xuân sau đó, đều là những mùa xuân đẹp nhất trong đời anh. Cũng vào một mùa xuân đầu năm, cũng là một "cơn gió xuân", nhưng nó đã mang em đi khỏi anh mãi mãi... như cách nó đưa em tới. Liệu anh còn có thể gặp em khi "gió xuân" về chứ?Truyện có nhiều yếu tố hoang đường kì ảo :))))…
Mối tình đầu... Thật trong sáng,thật thuần khiết,thật dịu dàng,thật buồn,thật tiếc nuối...__________________________________________________Thể loại:tình cảm học đường____________________________________ Tác phẩm đầu tiên+Author:Pupr Yoo(pupr_yoo)+7/6/2019Dành tặng cho tôi…
Thanh xuân của bạn có gì?Thanh xuân của Dư Tuệ có đam mê, có khó khăn cũng có nghị lực; có tổn thương cũng có những rung chạm đẹp nhất của ngày đầu biết yêuThanh xuân của Lý Mạc Lâm ẩn sâu nụ cười vô tư, hài hướt là những tâm sự giấu đi, là sự kiên định bảo vệ những điều mình nâng niu. Thanh xuân của Giai Kỳ là bất cần, là ngang bướng, là thờ ơ, thật ra cũng chỉ là một cậu bé 17t cần sự chở che và chỗ dựa. Thanh xuân của Nhã Tịnh... ừ, cũng có thể là sai lầm, là ích kỉ, là vì bản thân...Thanh xuân của Thư Di là những lúc vấp ngã, những lúc yếu đuối,...nhưng đều mong bản thân có thể trưởng thành hơn. Thanh xuân của Vũ Gia là sự ngốc nghếch, ngây thơ, đôi lúc hồ đồ, che giấu đi trái tim ấm áp và nhiều thương tổn. .... Chúng ta đều đi qua những ngày tuổi trẻ như thế, đều có riêng cho mình những đoạn thanh xuân đầy chông chênh đầy ngã rẽ đầy những "bỏ lỡ".Và chẳng thể quay trở lại, họ của năm 17 tuổi cũng sẽ không quay trở lại...Dù sau này có nuối tiếc, có đau lòng, có phải rơi nước mắt, nhưng như thế thì đã sao?Họ đã sống hết mình trong những năm tháng tuổi trẻ ấy, như vậy là đủ.Có những thứ một khi đã qua sẽ là mất đi mãi mãi. Thanh xuân cũng thế, tình yêu non nớt ấy, tuổi trẻ bồng bột nhưng luôn căng tràn dũng khí ấy... vĩnh viễn chỉ có thể đến một lần.Thanh xuân ấy mà... Bỏ lỡ một lần chính là nuối tiếc một đời.…
"Em tên Yoichi họ Isagi"⋆.˚✮🎧✮˚.⋆Thể loại: Boylove, Đoản văn, Ngọt, Chiếm hữu, Buồn vui lẫn lộn,...⋆.˚✮🎧✮˚.⋆• Mình chỉ viết theo những gì mình nghĩ ra trong lúc vu vơ, có thể nó sẽ không hay• Nếu nó không hợp gu bạn, hãy thoát ra và đừng buông lời cay đắng• Văn phong của mình rất dở, đây là tác phẩm đầu tiên nên sẽ còn rất nhiều sai sót• Maybe sẽ viết theo hướng tâm lí, lời tường thuật của nhân vật nhiều hơn là lời thoại, không có cốt truyện cụ thể vì vậy sẽ rất khó hiểu…
Tác Giả : Ngổ Kỳ Tâm TưĐây là một câu chuyện về tình yêu học đường , tuổi thơ thanh xuân xinh đẹp của 12 con người . Nhưng nếu chỉ vì một chuyện nào đó mà lại đánh mất đi thanh xuân...vậy có đáng không ?- Một cô nhóc bị trầm cảm đơn phương một chàng trai ít nói . - Một chàng trai ham chơi thích một cô nàng nóng tính .- Cô nàng khó hiểu và anh chàng lãng mạn .- Cậu chàng lạnh lùng say nắng cô nàng ham ăn .- Anh chàng kiêu ngạo và cô bé nhút nhát .- Cô nàng trẻ con thì lại thích thầm anh chàng có nụ cười ấm áp...Nhưng liệu tình bạn của họ bền vững được bao lâu khi sau cùng xuất hiện người thứ 3 ?Tình bạn là tình bạn , tình yêu là tình yêu , nó rất mạnh mẽ nhưng cũng rất mỏng manh . Tựa như loài hoa hồng mãnh liệt , nhiệt huyết và cũng như hoa bồ công anh , chỉ cần một làn gió nhẹ thoảng qua... chúng sẽ tách lìa nhau , theo gió bay khắp nơi và đối mặt với những rắc rối...Nhưng nếu như vẫn như ngày ấy , cùng nhau , và vẫn giữ hai chữ 'vì nhau' thì bao mọi khó khăn , sóng gió cũng có thể vượt qua..."Tôi đã vô tình đánh mất Thanh Xuân tươi đẹp của mình"…
Đây là câu chuyện đầu tiên của mình đăng cho mọi người xem, nếu có gì sai sót mong các bạn thông cảm và ủng hộ mình nha. ❤️❤️❤️ Các bạn sao khi đọc xong thấy hay cho mình 1 ⭐️ để mình có động lực viết chap tiếp theo nhaPhạm Hạ Phương ( 20 tuổi ): sinh viên năm 2 của truong đại học X khoa kiến trúc, cô có ngoại hìnhưa nhìn, là mẫu người của được các anh chàng ở khoa khác săn đón. Nhưng đối với cô, từ luc học lớp 10 cô có thích một anh hơn mình 2 tuoi . Nhưng anh thì lại không chấp nhận cô vì 1 lý do nào đó cô vẫn không biết.Trần Minh Phúc ( 22 tuổi ): sinh viên năm 4 của truong đại học X khoa quản trị kinh doanh, một chang trai không quá đặc biệt, anh biết rap và cả choi đàn. Anh là con của chủ khách sạn nổi tiếng nhung chẳng ai biết vì a đang muốn che giấu không cho các cô gái khác quen mình theo kiểu ăn bám. Anh biết Phương thích mình 5 lần 7 lượt đều từ chối nhưng Phương vẫn đợi anh đến khi đau cùng 1 trường đại học.Trần Nhật Huy ( 19 tuổi ): sinh viên năm nhất của truong đại học X khoa kiến trúc, đẹp trai, nhà giàu, rất chơi bời, buổi tối hay tụ tập bạn bè ở các quán bar, quen rất nhiều cô gái rồi lại thôi. Em họ bên ba Phúc, nhưng hai anh em không thuan gì mấy cũng biết từ khi nào.Đỗ Nhựt Hạ ( 21 tuổi ): bạn thân của Phương và Phúc, sinh viên năm 3 trường đại học XX, năm đó chính cô bạn này đã giới thiệu Phương cho người anh bạn thân của mình nhưng lại từ chối. Có bạn trai rồi nha.…
Tên truyện: [12 Chòm Sao] Tôi nhìn thấy em giữa vạn vì sao.Tác giả: Phiễn Hoạ. (Meimei208/ Freys27)Thể loại: học đường, hiện đại, 12 chòm sao, main Sư Tử, dự định non-couple nhưng thằng Sư Tử thì không, bối cảnh giả tưởng, hào môn thế gia. Giới thiệu:Trường Trung học Phổ thông Nhất An là trường cấp 3 tốt nhất thành phố An, học sinh có thể học trong ngôi trường này không phải là thành tích tốt thì cũng là nhà có tiền. Khối 11 có tổng cộng 24 lớp, 14 lớp tự nhiên, 10 lớp xã hội. Một ngày kia, trong khoảng thời gian này đã gần thi giữa kỳ thì lớp 11-9 ban tự nhiên bất ngờ có học sinh mới chuyển vào, nghe nói là học sinh ở thủ đô chuyển đến. Là một cặp song sinh vô cùng đẹp trai nhưng tính cách hơi quái. Trần Song Ngư cùng em trai song sinh Trần Sư Tử của mình bất đắc dĩ phải chuyển trường về thành phố của bà ngoại học, hai anh em vốn dĩ chỉ muốn trải qua cuộc sống học đường, ai mà ngờ...Một tuần sau khi chuyển trường, Trần Song Ngư trở thành trùm trường sau khi đập nhừ tử thằng khốn dám trêu đùa em trai mình. Vào kỳ thi tháng đầu tiên, Trần Sư Tử trong mắt mọi người cà lơ phất phơ chễm trệ chiếm vị trí đầu tiên của bảng xếp hạng điểm tháng của khối 11, Trần Song Ngư dí sát theo đó ở top 10. Lớp 11-9 tỏ vẻ: không biết, không biết gì hết á.Trần Sư Tử cùng anh trai mình trở về nhà, chưa ra khỏi cổng trường đã bị đàn anh là học sinh siêu giỏi chặn đường. "Đàn em Song Ngư này, cho tôi mượn em cậu chút được không?"Trần Song Ngư kéo thằng em luôn bị ong bướm vây quanh của mình ra sau lưng, lạnh lùng nói m…
cre cover: @tokyocybOrg (Twitter)warning: mối quan hệ giáo viên-học sinh, ngôn từ mất dạy, trò đùa mất dạy, nội dung mất dạy nốt, tục tĩu, nhạy cảm, gây khó chịu cho người xem, nhạt như nước ốc gứm như nước lã, ooc mũ 3,...ở đây không đặt nặng vấn đề top bot gì, đừng hỏi nhó anh chị em.tạo cho vui thôi, không chắc thường xuyên update------[Chiều muộn, nắng chiếu. Nó buông thõng hai tay ở căn-tin, đợi ai kia tới rồi cùng đi về. Chợt nó mơ tưởng tới hồi được chạm, lại chỉnh tóc người ta cho vào nếp, để yên cho những đốm vàng li ti đậu trên mái người.]…
Tên truyện : Nơi phương Bắc ấy có còn anh?Tác giả : Thập Nhật QuangThể loại : đam mỹ, thanh xuân vườn trường, bạo lực học đường, dương quang bình phàm công x đáng thương quạnh quẽ thụ, hiện thực hướng.Văn án : Một cây tùng phương bắcCô đơn trên đồi cao,Lạnh lùng băng tuyết phủ,Tùng chìm vào chiêm bao.Tùng mơ thấy cây cọNơi miền Đông xa xôi,Bên sườn non cháy nắng U buồn và đơn côi.Chàng trai có nụ cười ấm áp tựa nắng mùa xuân ấy từng nói : "Khi em ngoảnh đầu nhìn về phương Bắc sẽ luôn có anh đứng đợi ".…
Xà Phu cảm thấy thật khó hiểu khi một đám nam nữ có tài sắc vẹn toàn có thể theo học vào ngôi trường danh giá nhưng lại đầu quân vô một cái lớp thường dân để học. Hỏi nguyên nhân từng đứa thì Xà Phu liền ngớ người.Song Ngư vui vẻ nói: "Tại em nghe người ta nói thầy giấu nghề nên muốn xách dép bái thầy làm sư thôi."Xà Phu xoa xoa thái dương mình nói: "Em nghe cái thông tin bịa đặt này từ đâu vậy? Với lại em có bao giờ mang giày dép đâu mà đòi xách dép."-----Bạch Dương theo chủ nghĩa yêu thiên nhiên đang nheo mắt nhìn Xà Phu và nói giọng chết chóc: " Nghe đồn thầy là lâm tặc nên em tới đây để điều tra, tiện thể tống thầy vào tù luôn."Xà Phu bị vu oan giá họa mà phản bác lại: " Em đừng có mà vu oan cho thầy. Cả đời này thầy chưa từng chặt cây bao giờ."-----Sư tử đang ve vẩy cái đuôi, nói: "Tại có người giao cho em số tiền lớn để lấy mạng thầy nên em tới đây để giết thầy thôi."Xà Phu nghe xong liền lùi xa chỗ Sư Tử đang đứng mấy bước, thuận tiện kéo Xử Nữ đang kế bên làm bia đỡ đạn cho mình: "Em đừng có mà lại gần tôi. Nếu không thì tôi báo cảnh sát bây giờ."------Xử Nữ khoanh tay lại và nhìn giáo viên mình với ánh mắt phán xét: "Tôi không ngờ thầy hèn cỡ vậy? Lấy học sinh mình ra làm bia đỡ đạn?Xà Phu không nói gì mà chỉ lấy chìa khóa ra và đưa cho Xử Nữ, rồi nói: "Phòng đơn kí túc xá."Xử Nữ nhận lấy chìa khóa rồi quay qua nhìn Sư Tử mà đe dọa: "Cậu mà đụng tới một sợi tóc của thầy thì tôi sẽ bứt đuôi cậu."…
chủ đề : tình cảm học trò,lãng mạng ,hờn dõi,.....các bn đọc cứ nói thật minh sẽ sữa nhe nhưng đừng chữi xéo và nói này nói kia nhe chap có lẽ sẽ hơi trễ cx có lẽ lâu nhemk mới viết truyện lần đầu mong mọi ng đừng chê nhegiới thiệu nhân vật :Khả Hân cô là 1 ng ngốc nghếch là con của một gia đình khá giã cô gái dễ thương tròn tròn,tính cách ăn ngay nói thật cô hay giận thích đi theo ..... cậu ấy thích cậu ấy cười buồn khi cậu ấy đi bên ng khác ...Hoài Nam anh là 1 người lạnh lùng học giỏi là một ng kiên cường dám đối mặt với khó khăn là cậu chủ một tập đoàn lớn thích chọc giận cô thích nhìn thấy cô giận khi đi bên ng khác ( có một sự thay đổi lớn ở anh)…
| DROP |Tác Giả : Cẩm Tố Lưu Niên Nguồn : sưu tầmEditor: tamthuonglacVĂN ÁN ( Tống mặt dày , vô sỉ , hẹp hòi , phá gia , thù dai , bám vợ , chơi xấu , khó ngửi . chính là anh , Tống Kỳ Diễn :))Cận Tử Kỳ là cô dâu bị bỏ lại trong đám cưới của mình với thanh mai trúc mã Tô Hành Phong. Chú rể vì nghe theo tiếng gọi tình yêu mà để cô bơ vơ nơi lễ đường.Cô là nhân vật chính trong truyện Hôn Sủng - Hôn Nhân Giá Ngàn Vàng. Một cô gái con nhà quyền quý, đúng chất tiểu thư sang chảnh nhưng lại rơi vào tình yêu với anh Tống Diễn Kỳ. Cô trầm luân với anh vào một đêm nhưng không ngờ chính lại là định mệnh để cả đời cô phải vướng vào. Hôn nhân của của cô với anh giá ngàn vàng cứu gia tộc thoát nguy.Anh, Tống Diễn Kỳ, người hội đủ cả vô sỉ, đen tối, dụ dỗ, hãm hại, lừa gạt. Anh chính vì vậy mà níu được chân cô và trở thành ba ba của Cận Mỗ Mỗ đáng yêu, lanh lợi.…
Thích một người, yêu một người có phải là sẵn sàng hy sinh nhiều thứ, kể cả bản thân mình cho người ấy? Có phải mình sẽ biến thành một người khác để làm vừa lòng người ấy? Là mình có thể làm tất cả mọi điều để người ấy thích lại mình? Trong sự rối rắm của những câu hỏi như bản chất tình yêu là vậy, hy vọng cuốn sách nhỏ này với những lời khuyên hữu ích sẽ giúp bạn đi qua những cung bậc tình yêu một cách nhẹ nhàng. Và rất có thể, khi gấp cuốn sách này lại, bạn sẽ tự viết riêng cho mình câu trả lời "Với tớ, thích một người là..."…
Thể loại: Tình yêu học đườngTruyện dùng ngôi kể thứ 1 là tôi vai Minh An một cô bé mới vào 10 luôn hòa đồng, vui vẻ, đoàn kết với bạn bè. Cô thích một người bạn cùng lớp là Duy Anh một cậu bạn điển trai, cao ráo, học giỏi, đặc biệt là môn Hóa nhưng cậu bạn Duy Anh mà Minh An đơn phương lại chỉ coi cô là bạn chơi thân bình thường. Khi Minh An biết trong tim Duy Anh không bao giờ có mình, cô mới biết rằng có một người luôn dõi theo và lắng nghe cô…
Tôi chớp chớp đôi mắt, nhìn xuống sân thể dục, lặng lẽ cất từng hình bóng cậu trong mùa hè ngập tràn nắng. Cậu trong bộ đồng phục trắng tinh sạch sẽ thơm mùi nắng, cong môi nở nụ cười hồn nhiên có chút kiêu ngạo không vướng bụi trần, đôi mắt sáng rực lên màu hoàng hôn tựa như một vầng trăng khuyết khiến tôi chẳng thể ngăn lại ánh nhìn của mình dán chặt lên cậu.Chẳng biết từ bao giờ, tôi lại biết buồn và đem thương nhớ vì một ngườiAnh Thảo Lam tượng trưng cho tình yêu thầm lặng không náo nhiệt, phô trương. Nhưng không phải vì lặng lẽ mà không to lớn.Couple : Trịnh Trần Nhật Phong × Phạm Anh Thảo Lam…
Lưu ý: Đây là tác phẩm truyện dành cho tuổi teen, vui lòng cân nhắc trước khi xem!Vì đây là lần đầu tớ viết tiểu thuyết nên nếu có sai sót thì mong mọi người cùng góp ý cho tớ nhé, hy vọng các cậu sẽ thích và ủng hộ bộ tiểu thuyết đầu tay này của tớ! Tôi là người sở hữu chiều cao trung bình, không quá thấp, nhưng khi đứng cạnh Tuấn tôi lại thấy bản thân nhỏ bé vô cùng. Tuy hai chúng tôi chỉ cách nhau một con giáp nhưng thật xấu hổ khi phải thừa nhận Tuấn cao hơn tôi tận một cái đầu, tôi không khó chịu mấy về chuyện này nhưng không biết vì sao cứ mỗi khi đứng cạnh em ấy tim tôi lại như muốn nhảy bật ra ngoài, đầu óc tôi hầu như luôn offline khi ở gần cậu bé hotboy này. Dưới ánh nắng ấm của một chiều thu, chúng tôi cùng rong rã trên những con đường, chiều thu ấy, một buổi chiều với cái nắng đẹp, không chỉ những vệt nắng đâu, ánh mắt trong trẻo và nụ cười mang dáng vẻ nam sinh của ai đó cũng rất đẹp...! "Nắng hôm nay đẹp nhỉ, Tuấn?" "Vâng, nhưng chị đẹp hơn" "Nào, ai dạy em nói như thế đấy?" "Em học từ bọn con trai lớp em, hình như đám con gái khá thích mấy lời kiểu này" "Thế em học mấy kiểu nói chuyện sến súa này là để "cua" gái đấy à?" "Không, để "cua" chị thôi" "Xem ra em thích chị quá rồi nhỉ?" "Hmm...Không hẳn, nhưng em cho phép chị nghĩ thế" Có lẽ...Cả thế giới này, không ngày nào là không có nắng, nhưng ngày trong đời chị chỉ có nắng khi có nụ cười của em…
Vì một người mà điên đảo tâm hồn...Tác giả: Lười NhânTên truyện: LimerenceCouple: Vkook Tình trạng: Chưa hoànThể loại: 1x1, hiện đại, học đường, fanfic, ôn nhu chiếm hữu công x đáng yêu tiểu mỹ thụ, Boy x Boy, đam mỹ, nhẹ nhàng, soft, HE,...Chú thích: tác phẩm dựa vào một phút ngẫu hứng của tác giả, do lúc viết ý tưởng tuôn trào liên tục nên có đôi chỗ văn hơi lủng củng, xin thông cảmThi thoảng sẽ có "tục ngữ", ai dị ứng xin click back chứ đừng buông lời cay đắng…
" Cậu nhớ cậu đã hứa với tôi điều gì không ? " " Tiểu Diên Vy, dĩ nhiên là tôi nhớ " " Kỳ thực, bây giờ tôi lại thấy tôi không cần cậu thực hiện nó nữa " " Tại sao ? Cậu bảo rất quan trọng với cậu mà " " Quả thật tôi đã từng rất cần nó, cần đến nổi trong mơ cũng thấy, mỗi ngày đều nghĩ đến nó, nhưng giờ đây, tôi vốn dĩ đã không cần .. Mục Diên Vy tôi cả đời này chỉ cần có Bách Tử Phàm bên cạnh " Đã từng có một người rất quan trọng với tôi, đã từng có một người mà tôi dùng cả thanh xuân để theo đuổi. Đã từng vì cậu mà vứt bỏ mọi thứ, đối với Mục Diên Vy tôi cậu thực sự rất quan trọng, không là yêu, mà là thích, thích cậu đến nỗi lo lắng, thích cậu đến nỗi buồn bã, thích cậu đến vui vẻ, đầu óc tôi bị cậu kiểm soát thật rồi ! Cậu từng hỏi tôi tại sao lại thích cậu, lúc ấy tôi đã nghĩ ra rất nhiều lý do để nói, 1 là vì cậu đẹp trai, 2 cũng vì cậu đẹp trai, 3, 4, 5 đều là vì cậu đẹp trai, nhưng dần dà tôi lại nhận ra, thích một người không cần đến lý do, đơn giản chỉ là trong khoảng khắc nào đó tôi nhận ra cậu đã luôn ở trong trái tim tôi, mọi thứ về cậu, từng hành động, lời nói, cử chỉ, ánh mắtn kỳ thực tôi đều muốn lưu giữ. Không phải cậu thì cũng không phải ai cả, một lòng thích cậu, một lòng muốn nuông chiều cậu, một lòng muốn là bảo bối của cậu, bất tri bất giác tôi nhận ra nếu không có Bách Tử Phàm, Mục Diên Vy sẽ không còn là Mục Diên Vy…
Mặt hồ lúc này tĩnh lặng, trong veo, tựa như một tấm gương lớn có thể nhìn thấy cả bầu trời đang phản chiếu trên đó.Bernice đứng nhìn ánh mặt trời đỏ rực dần biến mất sau đường chân trời, trên môi liền nở một nụ cười mãn nguyện.Hắn cúi đầu khẽ hôn lên chiếc nhẫn, thay cho lời tạm biệt rồi chậm rãi buông tay, một gợn sóng nhỏ lăn tăn mang theo niềm hy vọng của hắn tản ra trên khắp mặt hồ.Hắn thật sự từ bỏ rồi, nhưng hắn nhất định sẽ không bao giờ quên đi, hắn chọn cách sẽ lưu giữ những khoảnh khắc đẹp đẽ đó ở trong trái tim, một lần nữa sống lại trong hồi ức của chính mình.Đúng vậy, khi mặt trời lặn không có nghĩa là ở bất kỳ nơi nào trên trái đất cũng đều không thể nhìn thấy mặt trời.…