aabbbaaaabbabaab
…
cuộc sống hằng ngày của 12chdcó yếu tố đam, bách có cả ngôn tình nữa nên cân nhắc trước khi đọc nháyêu các bác…
Otp phụ là craftyxpicky hoppyxkichen bobbyxbubba…
Ma pháp sư đại tài Monica Everett là một kẻ khờ khạo và tệ hại trong chuyện giao tiếp.Vì điều đó, cô đã làm việc chăm chỉ và thành thạo sử dụng vô số ma thuật mà không cần phải niệm chú. Sau khi được ban cho danh hiệu Thất Hiền nhân với tên "Phù thủy Câm lặng" khi mới mười lăm tuổi, cô đã lui về ở ẩn trong rừng.Tuy vậy, hai năm kể từ thời điểm đó, một ngày nọ, Monica nhận được một yêu cầu.Có người muốn cô bí mật bảo vệ Nhị Hoàng tử tại Học viện. Để thực hiện yêu cầu đó, Monica phải trà trộn vào Học viện danh giá dành cho con cháu gia đình quý tộc."Mình không muốn làm tí nào... Sợ quá... Ugh... Bụng của mình quặn hết cả lên rồi..."...Monica rên rỉ nói. …
Không biết mô tả gì nữa. Nhưng cứ đọc đi😂…
Đây là nơi mình ghi lại các ý tưởng khùm điêng bất chợt nghĩ ra của mình. =33…
Giọng nói không điều khiển câu chuyện, mà chính là đôi tai. (Italo Calvino)Tác giả: Mwezi…
Nhân vật thuộc về Wakui Ken.CP: Kakuizan.Cre: Kịch tình trường của Takemichi.…
Nv: Wakui KenCp: Mitakeảnh: chưa rõ nguồn ( nếu ai biết có thể nói mình thêm)Mikey chẳng rõ từ bao giờ anh đã mặc định Takemichi mạnh mẽ như loài cỏ dại. Nhưng, có dại có mạnh mẽ đến đâu thì vẫn là loài vô dụng.…
Một liên kết vô hình, một sự tương đồng mỏng manh giữa cả hai, khi Hanma mất đi Kisaki-hắn mất đi sắc màu của cuộc sống và khi Kakuchou mất đi Izana-anh mất đi mục tiêu sống của mình. Tôi đã rất ngạc nhiên khi Hanma xuất hiện ở Kantou, lúc đó t đã thốt lên rằng "Sao anh còn ở đây?" và cả hai, với tôi việc họ mất đi người ấy như là đã vơi đi một nửa linh hồn,họ đã không còn trọn vẹn.Ảnh: An Nhiên…
Nhân vật thuộc về Wakui Ken.CP: Mitake.Ảnh: @Anh211104 Hanyauku - một từ Rukwangali (ngôn ngữ mẹ đẻ của người Namibia) - và nó dùng để chỉ hành động đi kiễng chân trên cát nóng.T không rõ ngoài ý nghĩa sức khỏe thì nó còn có hàm ẩn gì không. Chỉ là khi t đọc nó trong đầu t đã hiện lên hình ảnh Michi mặc áo sơ mi trắng,sắn ông quần và trong tay phải là đôi giày,anh đang nhón đôi chân trần đi trên cát nóng vào một buổi chiều tàn.…
Tớ thích hoa hướng dương không chỉ vì nó đại diện cho tình yêu thầm lặng, thủy chung mà nó còn luôn hướng về phía mặt trời... rạng rỡ và toả sáng.Và khi thấy ánh nắng ấy lại nhớ đến góc sân đấy .Dường như muốn gom cả cái nắng của mùa hạ vào một khung hình thanh xuân không thể trở lại...Anh muốn quay trở lại thời gian ấy để biết được những điều em đã làm. Gia Bảo ngồi xuống bên cạnh tôi cài chiếc kẹp tóc hoa hướng dương lên tóc tôi" Anh quên chưa trả em, cũng là chưa từng quên em Trúc Ly à."…