Qc [ Tình Ta ]
Tác giả : Jul TRUYỆN , CỐT TRUYỆN VÀ NHÂN VẬT TRONG TRUYỆN KHÔNG LIÊN QUAN ĐẾN NGƯỜI THẬT…
Tác giả : Jul TRUYỆN , CỐT TRUYỆN VÀ NHÂN VẬT TRONG TRUYỆN KHÔNG LIÊN QUAN ĐẾN NGƯỜI THẬT…
sao nó lại được làm lớp trưởng không tôi ghét nó tự đi mà học tớ xin lỗi, tớ....…
Truyện này mình từng tham gia cuộc thi của trang viettruyen.com gì đó thì phải.…
lần đầu vt nên có j thôg cảm nha♡…
đọc ùi biết…
truyện ngắn thui nói về tình bạn và tình yêu cái này thì kinh nghiệm từ mình và một số video kinh nghiệm hí hí :))…
Truyện về E-sport(LMHT-LOL) nhưng trận đấu không quá chi tiết....…
Đam mỹ đoản, linh dị, đồng nhân Thích khách liệt truyện, ngược, SE.…
Char : Saitama x Genos; Saitama x Sonic…
hơi suy suy nha truyện đầu tay nè…
Truyện nữa thanh xuân vườn trường nhẹ nhàng đáng yêu nữa showbiz ldol…
Chung cư có phải cái vũ trường đâu mà ồn quá!!!Làm biến viết nào siêng viết lại:)…
không có gì chỉ có huỳnh công hiếu và bé chút éc của hắn…
may mắn nhất là khi bạn có thể gặp gỡ và tiếp xúc với bias, và xui xẻo nhất là lúc bạn xuyên vào ngay sau khi otp của bạn trở mặt thành thù.-----------warning: có oc xuyên sách, mọi tình tiết và cảm xúc của nhân vật đều có sự thay đổi.…
Tiêu đề: Nobita, thiên tài lười biến?tên sửa lại : Nobita, tiểu thuyết gia lười biến!Thể loại : đam mỹ, bách hợp, ABO,. . .cp : Dekiaugi x Nobita-Văn bản- Nobi Nobita từ nhỏ đã nhận thức rằng bố và mẹ của mình thật sự không yêu nhau nhưng vì một số chuyện thì họ đến với nhau, hạnh phúc gia đình là giả tạo. Năm sinh nhật 11 tuổi bố mẹ ly thân, Doremon thì về thương lại nó để lại một ám ảnh tâm lý trong cậu. Mẹ dù không muốn nhưng cũng phải để cậu theo bố. Nữa năm ở nhà nội thì bị mẹ kế đuổi ra khỏi nhà lúc ở, bị bắt cóc sang Mỹ nhưng nhờ trí thông minh cậu trốn được ra khỏi đó 12 tuổi bị tai nạn, trở thành người tàn tật và lại được người bạn cũ của mình là Dekisugi,. . . 14 tuổi trở thành tiểu thuyết gia nổi tiếng với bút anh Aurora 'tia nắng của mình minh' nhưng cậu là tác giải truyện kinh dị. 15 tuổi cậu và anh đến với nhau 17 tuổi đang là sinh viên của một trường đại học nổi tiếng của Mỹ.______________________________________End________…
series one (two) shot về rc..Có người hỏi tôi rằng: 'Trông thế giới muôn ngàn cái đẹp, hà cớ gì lại đem lòng yêu lấy bông hoa dại hoang tàn?'Khóe miệng nhẹ kéo thành vầng trăng khuyết, tôi nhàn nhã đáp lại: 'Đúng là cái đẹp luôn xuất hiện trong cuộc sống của kẻ cao sang như tôi. Nhưng ngày hôm ấy, trong lòng tôi vốn đã vỡ tan đổ nát, vậy mà vô tình có một bông hoa dại cố vươn mình chạm khẽ lên tim tôi.'…
- Kookie à, mẹ tớ có làm bánh này, ta cùng ăn đii- cậu thích đồ ngọt? - ùa, rất thích. Kookie có thích đồ ngọt hông? - chỉ có con nít như cậu mới thích thôi, đồ ngốc- vậy cậu không ăn bánh sao? - ai bảo chứ, tất nhiên là ăn rồi- -.-- Tặng tớ sao? - Nó là một đôi đấy, tớ cũng có một chiếc này- uwoa, xinh thật đấy, cảm ơn cậu, Kookie- Đồ ngốc! - Kookie à, bắt tớ đii, cậu không thể bắt được tớ đâu- đã bảo đừng chạy mà, ngã rồi đấy, haizz đồ ngốc này, thật là... - Bác à, là do con, không phải do Minie đâu- Kookie! - Kookie à, đừng mà, tớ xin lỗi, tớ sai rồi Ami sai rồi- Đồ ngốc, đừng khóc- Kookie à, cậu là Mặt Trời, còn tớ sẽ là Mây- Vì sao? - Vì Mây và Mặt Trời ở trên cùng một bầu trời - Đồ ngốc! - Tặng cậu, nhất định phải giữ thật kĩ đấy, Jungkookie! - Đây là gì? - Dreamcatcher - Dreamcatcher? - Treo nó trước cửa phòng, nó sẽ giúp cậu ngăn chặn những giấc mơ xấu. - Vậy còn những giấc mơ đẹp? - Những giấc mơ đẹp sẽ theo chiếc vòng này vào trong, mang đến cho cậu giấc mơ đẹp. - chắc chắn? - chắc chắn mà- Tớ tin đồ ngốc cậu lần này. - Kookie à, lớn lên cậu sẽ lấy tớ làm vợ chứ? - tại sao tớ lại phải lấy đồ ngốc như cậu? - tớ... - nếu tớ không lấy cậu thì chắc chắn không ai dám lấy cậu đâu, thế nên tớ sẽ lấy cậu, coi như là cứu thế giới vậy! - thật sao? - Đồ ngốc. - Minie à, hứa với tớ không khóc cậu phải thật mạnh mẽ, biết không? - Vì sao? - Vì tớ không thích con gái mít ướt! - vậy thì tớ sẽ không khóc - Không nói chuyện với tên đáng ghét nhà cậu. - Đồ ngốc!…
Ngắn, đọc giải trí cho vui bà con :vvvv…
Đầu đội vương miện. Uy quyền. Lộng lẫy…