Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Vì là lần đầu viết nên mong mọi người thông cảm và chiếu cố cho mình nha, với cả văn chương mình cũng k hay lắm nên sẽ có nhiều thiếu sót nên cũng mong mọi người góp ý cho! ^^' *********Tác phẩm: Đồng xu định mệnhTác giả: Yong Thể loại: lãng mạn, nhẹ nhàng, HE.Cuộc gặp gỡ bắt đầu từ 10 năm trước, khi 2 người còn là những đứa trẻ hồn nhiên, ngây thơ."Ta gặp nhau một chiều thu tháng 10Vì nụ cười ấy cho anh nhớ mong từng ngày."Lá rơi...chim hót...gió lạnh...mùa thu...đồng xu...anh gặp em.....Vì đồng xu mà anh gặp em, vì gặp em mà anh yêu.Liệu xa cách rồi ta có còn gặp lại nhau?Liệu đồng xu ngày ấy có còn giúp anh gặp lại em?…
"Mày còn nhìn tao? Quỳ xuống!" Giọng nói vang lên chua chát và nặc mùi ra lệnh. Ha, tôi là người như thế nào chứ? Quỳ ư? Không đời nào. Nhìn người trước mặt cười khổ, tôi thật không nhìn ra hình bóng nhẹ nhàng thuần khiết của người trước mặt ngày đó là đâu. Là họ thay đổi quá nhiều hay bản chất thật sự của họ là như thế?Cái gì cũng có cho nó một giới hạn. Đã là giới hạn, thì đến khi chạm đến đỉnh điểm, nó sẽ tự nổ tung, phá hủy, san bằng, và mọi thứ sẽ trở lại cái mức ban đầu! Hoàn toàn sạch trơn.*BỐP Tiếng đánh như xé toạc không gian, tôi nhìn người trước mặt có khuôn mặt vô cùng kinh ngạc đang trợn tròn mắt nhìn tôi "Mày đánh tao?" . Tôi ngước mắt, cười khẩy "Thì sao?" Cái tát này chỉ là trả lại những cú đánh tôi hôm trước mà thôi!----------------------------------Vậy ra cuối cùng giới hạn của con người chính là con người!P/s: Lần đầu tiên viết truyện bằng ngôi thứ nhất, chắc chắn sẽ có nhiều sai sót, mong mọi người đọc và chỉnh sửa. Bìa truyện là của Soulmate.…
Chỉ là tôi thấy việc viết lách cũng là một phương pháp tiêu khiển mà tôi hay làm bên cạnh việc vẽ vời và xem phim. Cái này tuyệt nhiên không phải là những dòng nhật kí, tôi không có thói quen viết nhật kí và sẽ thật kì nếu bắt người khác đọc nhật kí của mình nhỉ? Vài Vế Văn Vụn Vặt thực sự là những mẫu chuyện nhỏ, tản mạn linh tinh, nhưng không vì vậy mà nó nhảm nhí và chỉ chăm chú vào bản thân mình. Bạn nào dùng Wattpad cũng thử viết tản văn xem sao, về gì cũng được, viết ra cho nhẹ đầu ấy mà! Tôi cũng hay thích đi lang thang đọc những dòng tản văn của mọi người trên Wattpad lắm nên đã làm theo đấy haha!Sẽ có những câu chuyện ngắn, sẽ có những góc nhìn của tôi về một nhân vật trong phim, truyện, sách hoặc một nhân vật nào đó,... Tất nhiên đa phần nó sẽ là chủ quan và tôi rất vui nếu bạn có hứng thú để lại cảm nhận riêng của mình về bất kì điều gì. Và vì tôi thật sự không biết tôi sẽ tùy hứng viết về cái gì nên trước hết hãy cho tôi quyền được vui vẻ vì đã dành nhiều thời gian nghĩ ra cái tiêu đề haha đừng cười tôi nhé vì tôi thấy nó cũng khá dễ thương :3 5V for you~…
Em có một giấc mơ, đó là mỗi sáng thức dậy được nhìn thấy anh nằm bên cạnh, chỉ cần nhẹ nhàng bình lặng, sống một cuộc sống hài hòa. Không có thế giới điên đảo này, không có môn toán cao cấp, không có kì thi đại học năm ấy, cũng không có suy tính gì về tương lai. Một lúc nào đó, em mong được nhìn thấy anh.Rồi em cũng đã thấy, thời gian lúc đó muốn ngưng đọng lại, đông cứng như tảng băng, nhưng anh lướt qua em, rồi đi mất. Có lẽ, ai cũng vậy. Cũng nên có cuộc sống riêng, công việc bận rộn phải làm. Thực sự em không là gì, không là ai mà để có quyền sáo trộn thứ đã vốn đi vào quỹ đạo, một lí lẽ bình thường của thế giới này.Chúng ta không ai đúng, không ai sai, chỉ có mối tình đầu trong mỗi người luôn là tín ngưỡng đẹp nhất, luôn là hoàn hảo, hoàn hảo đến mức ai cũng muốn gìn giữ không cho thứ gì khác vấy bẩn, sẽ rất để tâm đến tình cảm đối phương, để tâm từ những thứ nhỏ nhặt. Em nghĩ, nếu đổi lại, hai chúng ta yêu hai người khác đã không cố chấp như vậy, chúng ta sẽ dễ dàng chấp nhận con người họ hơn, dường như thể chỉ cần bên nhau là đủ, không cần một tình yêu nồng cháy hay sâu nặng gì nữa hết. Lúc nghĩ vớ vẩn em lại tự hỏi, chúng ta có thể lại nắm tay nhau nữa không? Nhưng em bỗng dưng lại cảm thấy ớn lạnh. Có thể nhiều khả năng là không thể, và cũng không nên là như vậy nữa rồi. " Tạm Biệt"-------------…