[Blue Lock/Chigiisa] Cưới
Là mối tình song phương của đôi bạn trẻ, vì không thể để quá lâu nên Chigiri đã lựa lời dụ dổ Isagi vào tròng.A đừng lấy bé iu của tui đi đâu cả nhé, cảm ơn vì đã đọc ạ.Cre ảnh: https://pin.it/4hypocgTr…
Là mối tình song phương của đôi bạn trẻ, vì không thể để quá lâu nên Chigiri đã lựa lời dụ dổ Isagi vào tròng.A đừng lấy bé iu của tui đi đâu cả nhé, cảm ơn vì đã đọc ạ.Cre ảnh: https://pin.it/4hypocgTr…
Là một câu chuyện được mình viết dựa trên những mảnh kí ức còn sót lại, trong tuổi thơ của mình. Đây không phải là một câu chuyện thú vị, cũng chẳng có quá nhiều cảm xúc. Chỉ đơn giản mình viết để lưu lại những điều mình chân trọng nhất.Câu chuyện được viết về tuổi thơ của mình, tuổi thơ mà có lẽ là ít người có được, được sống trong một gia đình với đầy sự nhảm nhí. Câu chuyện bắt đầu khi mình học lớp 1 khi đó là khoảng năm 2006.Vì nhà mình có nhiều ng quá nên phần này mình để để gthieu về mn trong gia đình -)) Mọi tên nhân vật đều là biệt danh.Ông bà ngoại mình có tận 8 người con, 7 nữ và 1 cậuBá cả nhà mình có chị Dun và anh Cò, vì lớn hơn bọn mình khá nhiều nên k tgia vào câu chuyện này nhìuBá thứ 2 có 1 anh lớn nên cũng ko chơi cùng tên lả Lỉnh và chị sau hơn mình 2 tuổi tên là Bi (đại công chúa)Mẹ mình là thứ 3. Mình là Tít (nhị công chúa) và có 1 e trai tên là Tun (lục hoàng tử)Dì thứ 4 là mẹ của Đốm( thất công chúa) và Khoang ( tam hoàng tử)Dì thứ 5 là mẹ Xu ( tứ công chúa) và Dưa ( ngũ hoàng tử)Dì thứ 6 là mẹ của Nem (Bát hoàng tử) Dì thứ 7 khi đó vẫn đang ở với bà, chúng mình gọi là Phùng Mama hoặc là Phùng tổng quảnCòn cậu út khi này đi làm tận sứ sở Yên Bái cuối tuần mới về cơ ạ -))…
em xuất hiện như một phép màu tô đậm lên cuộc đời anh. Nhưng cớ sao em lại tự tiện bước vào rồi lại rời đi mà không nói lời nào hả em. Nhưng một lần nữa em lại xuất hiện, em lại cứu vớt anh từ vực thẳm đi lên. Em là ai mà để anh lại nhớ nhung như thế? Trái tim anh không còn gì để cứa vào nữa rồi. Nỗi đâu gì anh cũng trải chỉ riêng nỗi mất em là anh sợ.…
"Định mệnh" là 2 từ có lẽ sẽ khó tin nhưng nó lại xảy ra từ 2 con người 2 thế hệ cứ tưởng là sẽ không liên quan đến nhau nhưng nó lại đưa đẩy 2 con người từ từ xích lại với nhau. Định mệnh" là 2 từ có lẽ sẽ khó tin nhưng nó lại xảy ra từ 2 con người 2 thế hệ cứ tưởng là sẽ không liên quan đến nhau nhưng nó lại đưa đẩy 2 con người từ từ xích lại với nhau.Lần đầu chỉ lướt qua nhau làm anh vấn vương mùi kẹo ngọt .Lần thứ hai gặp nhau cô đã trở thành trợ lý phòng tranh cho anh Cho dù có muốn trốn chạy đến đâu vẫn không thoát khỏi sợi dây của định mệnh.Sự rung cảm dần hình thành trong tim mỗi người vì một lần bị hạ thuốc mà anh và cô xảy ra quan hệ khi tỉnh dậy anh muốn chịu trách nhiệm nhưng cô đã đi xa anh rồi. Sau đó phát hiện mình có thai cô quyết định giữ lại sinh linh bé nhỏ và từng ngày mong chờ nhưng nếu là của nhau sẽ trở về với nhau thôi." Bảo bối à lúc đầu ba chỉ nghĩ là sẽ chịu trách nhiệm thôi nhưng bây giờ mẹ và con điều trở thành máu và thịt trên người ba rồi"" Lúc chưa gặp em anh không tin vào định mệnh nhưng sau khi gặp em anh lại rất tôn sùng hai từ " định mệnh "" Miên của anh"…
Một mối nghiệt duyên tồn tại trăm năm... Hắn mang ơn cứu mạng của nàng, vì thế lặng lẽ bên nàng, nhìn nàng lớn từ năm này qua năm khác, cứ mơ hồ như thế đến khi tất cả không thể vãn hồi. Hắn yêu, yêu say đắm... nhưng đáng tiếc người hắn yêu không yêu hắn, nàng đã sớm thuộc về người khác. Tâm đau nhói tưởng chừng đổ huyết, hắn đau đớn giãy dụa vì tình yêu đầu đời chưa kịp thốt lên thì đã phải nhìn nàng cười vui trong vòng tay kẻ khác. Nụ cười của nàng vẫn dịu dàng như thế, như lúc sơ kiến, nàng ôm hắn vào lòng khi hắn bị thương trở về nguyên hình là một con mèo nhỏ. Từ lúc đó hắn đã biết người và yêu không thể nào có tình cảm, huống chi nàng còn là một nữ nhân đặc biệt. Nhưng hắn mặc kệ. Mặc kệ như thế nào, hắn chỉ muốn ở bên nàng, chăm sóc cho nàng đến cuối đời...cho dù người ôm nàng trong vòng tay không phải là mình...- Tiểu Dương cô có tin vào kiếp trước? Cô có tin vào cái gọi là duyên nợ dù cho đó là mối nghịch duyên giữa người và yêu... Biết không.. tôi đã mãi chờ đợi ...trăm năm...ngàn năm ...vẫn đợi cô trả món nợ này.... - Vũ Huyền nhìn thẳng vào mắt Tiểu Dương, cô có thể thấy đôi mắt màu hổ phách xinh đẹp đó thoáng đượm nỗi buồn và đầy lạc lõng. Cô sẽ phải trả món nợ nghìn năm này như thế nào đây?Đôi lời tác giả: Thực ra lúc đầu viết truyện này mình đã từng đăng lên trang http://tgtruyen.com/ tới chương 4. Nhưng sau một thời gian thì trang đó bị lỗi không thể đăng tiếp tục, mà mình không muốn truyện mình lần đầu viết lại chết yểu một cách vô duyên như thế cho nên nhờ …
Tóm tắt cuộc đời anh thì dễ thôi, nhưng vì nơi đó tồn tại em nên thật khó để đặt một tựa đề thích hợp.Pairing: Jeon Jungkook x Park JiminThể loại: Giả hiện thực, góc nhìn thứ nhấtTác giả: Nhàn ngoại sinh chiOriginal link: https://weibo.com/7555782608/K1RywCn3RTranslated by GGtrans&QTBản dịch đã có sự đồng ý của tác giả, dịch với mục đích phi thương mại, không đảm bảo sát nghĩa 100%…
đây là nơi các cậu có thể tìm fic, giao lưu và nhận xét về các author của yg treasure box nói chung là và treasure 13 nói riêng…
Tác giả: Nhung Vũ Nhi QThể loại: Ngôn TìnhNguồn: daohoatiencanh.wordpress.comTrạng thái: FullHọ là quân nhân, quân nhân xem làm theo mệnh lệnh là nghĩa vụ thiêng liêng, lấy bảo vệ khí tiết của quân nhân là sứ mạng. Người bạn trai thanh mai trúc mã của cô trong một lần chấp hành nhiệm vụ, đột nhiên khiến quỹ đạo cuộc sống của cô lần lượt thay đổi, đây là do số phận an bài, hay chính là tình người kém căn?"Nghê Giáng Trần, em muốn kết hôn, ngay lập tức" Trong mùa tuyết bay đầy trời, anh cứ như vậy bước vào cuộc sống của cô. Anh tài hoa, đẹp trai phong nhã hơn người, là nhà thiết kế mới ở nơi đầu sóng ngọn gió, lại vĩnh viễn có nỗi u buồn cô không thể hiểu , còn cô cần một vòng tay ấm áp, cô cũng muốn bước vào thế giới của anh...Nhạc Tuyết: Vì sao phải đồng ý muốn lấy em làm vợ..Nghê Giáng Trần: Con người thủy chung là muốn kết hôn...Giáng Trần: Yêu một người so với được yêu càng hạnh phúc hơn...Ngoài cửa sổ, ban đêm yên tĩnh, từng bông tuyết rơi rơi, rơi vào bụi rậm.Nhạc Tuyết: Giáng Trần, làm sao có thể cùng anh vĩnh viễn ở chung một chổ....Giáng Trần: Hãy xem anh là người đàn ông bình thường để dựa vào...Giáng Trần: Nhạc Tuyết làm sao có thể càng ngày càng xem em là bảo bối...Nhạc Tuyết: Hãy để em làm công chuyện nhà, để em làm một người vợ bình thường, để cho em yêu anh so với được yêu càng hạnh phúc hơn.Trong cuộc sống có lẽ sẽ bỏ qua rất nhiều chuyện, chuyện duy nhất không sai chính là cùng em yêu nhau.…
Title: Yong Ca, hyung là của SeobieAuthor: TRating: ai cũng đọc đượcCategory: đam mỹ, H.E ( happy ending ), sad chút xíu, và cuối cùng là đương nhiên pink pink pink.Disclaimer: Junseob là của nhau, dù muốn lắm cũng không phải của mình. Mình chỉ sở hữu fic thôiVài lời của tác giả: đây là fic đầu tay của mình, có thể các bạn sẽ không thích hoặc thấy dở nhưng mà mình làm fic này chỉ để thể hiện tình yêu của mình với Junseob. Mong các bạn đừng ném đá.…
fanfictionlowercaseXIN ĐỪNG MANG RA NGOÀI KHI CHƯA CÓ SỰ CHO PHÉP…
Nghĩa, một chàng trai đầy tổn thương, lớn lên trong sự thiếu thốn tình cảm gia đình và những áp lực khắc nghiệt từ mẹ ruột. Đằng sau vẻ ngoài mạnh mẽ là một tâm hồn đầy những vết sẹo - cả thể xác lẫn tinh thần. Cuộc đời cậu thay đổi khi gặp Hùng, người bạn cùng trọ ấm áp, vui tính và luôn sẵn lòng giúp đỡ.Từ những cuộc trò chuyện tưởng chừng vụn vặt, Hùng dần trở thành điểm tựa tinh thần cho Nghĩa. Họ chia sẻ với nhau những bí mật, nỗi đau và cả những ước mơ bị vùi lấp. Nhưng khi khoảng cách giữa hai người trở nên gần gũi hơn, Nghĩa buộc phải đối mặt với câu hỏi lớn: liệu cậu có dám mở lòng để đón nhận tình yêu, hay sẽ tiếp tục né tránh vì sợ hãi?Câu chuyện là hành trình chữa lành, tìm lại chính mình và khám phá ý nghĩa thật sự của tình yêu, khi hai trái tim lạc lối tìm thấy nhau giữa những tổn thương và khát khao hạnh phúc.…
Chắc hẳn các bạn đều đã biết đến chương trình " vô cùng hoàn mỹ" chương trình này rất nổi tiếng đó, đó là chương trình giúp chúng ta làm quen và giúp chúng ta có người yêu nhanh chóng và tìm hiểu ngắn nhấtHôm nay tôi Ngô Thế Huân quyết định sẽ tham gia chương trình này, tôi năm nay 27 tuổi là chủ của một công ty về đá quý trang sức. Tôi quyết định tham gia chương trình không phải vì tôi ế đâu nhá! tôi nhìn rất chi là "soái" đó nha! cao 1.85m nhìn cũng không khác gì diễn viên đâu nha. Tôi lo cho sự nghiệp nên có rất ít mối tình nha. Nhưng người nhà tôi thúc ép tôi nhanh có bạn gái nên vì điếc tai quá lên tôi đăng kí tham gia. Tôi trải qua hai mối tình , mối tình thứ nhất là khi tôi học lớp 12 và mối tình đó làm tôi đau khổ rất nhiều, mối tình thứ hai của tôi là một cô gái do gia đình tôi giới thiệu cô ta là con gái của một công ty chúng tôi đang hợp tác, cô ta thì cũng được khá xinh đẹp, rất quyến rũ nhưng chúng tôi hẹn hò được khoảng chừng một tháng thì cô ta chia tay. Như vậy tôi đã có hai mối tình vắt vai rồi đó. Xin chào mọi người! tôi là Lộc Hàm năm nay 24 tuổi. tôi tham gia chương trình "phi thường hoàn mỹ" được 3 lần rồi đó, tôi là chủ của nhà hàng mà do tôi thành lập. Tôi thì chưa có mối tình vắt vai nào hết, tôi tham gia đăng kí vì muốn có bạn gái và kết bạn khắp nơi đó. Hai người họ cùng tham gia một chương trình tìm kiếm người yêu. Liệu tình yêu của họ có thể vượt qua bao nhiêu cô gái đến tỏ tình để gặp được nhau hay không? họ sẽ là những gì để bảo vệ nó?" 27 năm qua anh đã bước đi một mình cô đơn và…
Tình giống như sóng biển tận ngoài đại dương xanh Anh sẽ luôn bên em nên đừng ngại thương anh Sẽ có vài hạt mưa hay sấm chớp còn vương ngang Em giống như tiên nữ vương lại ở tại dương gian. Tình cảm và lòng yêu thương anh chôn giữ cất rồi Anh muốn được cùng em đi đến nơi bình yên đất trời Nơi cỏ cây hoà vào tiếng gió với những tâm tư rất đời Cớ sao bình yên anh nghĩ bây giờ nó lại mất rồi. Em ơi, chuyện tình mình tan vỡ Đêm trôi, ngồi 1 mình than thở Với nỗi cô đơn sầu lắng, sao mây không màu trắng Bão bùng về lại bên anh, anh ước là mai ngày nắng. Em cầm chặt tay anh đi cùng qua bao phong ba tình Còn anh sẽ ôm em lại va giữ em không xa mình Anh luôn muốn một ngày em là người trong gia đình Nụ cười em tựa như nắng hoà mình vào bông hoa quỳnh. Qua kẽ tay rồi đến ánh mắt lẫn vào đó là bờ môi Một ngày và nắng chớm tắt hình bóng ấy đã mờ trôi Ánh đèn khuất sau tiếng nhạc đêm xuống rồi mình kề đầu Dù mai đi sao chăng nữa, ta vẫn luôn nghĩ về nhau Em ơi Ngày nắng, ngày nắng cớ sao lại đêm dài đêm dài . Chào sớm mai bằng cốc cà phê và anh ngồi nhâm nhi Cớ sao hình bóng em cứ chạy trong tâm trí Bên thềm bao nhiêu lá là bấy nhiêu tên em Nếu em là diêm vương anh nguyện bi đầy xuống âm trì Em ơi có nhớ đến cảm giác ấy lần đầuGiận hờn tách biệt và ta cảm thấy cần nhauAnh nghĩ bây giờ hay là mấy lần sauNiềm đau là vụt mất khiến ta phải tìm nhau. Đôi lúc những lần cãi vã em bảo vì thương nên khócNó sẽ là những hạt buồn và nó còn vương lên tócTình cảm anh dành cho em anh không…
Địa Cầu năm 2020, trên phố có một tên thanh niên vẻ mặt đầy bất đắc dĩ.Ngoài trời khá lạnh, hắn phà một hơi ấm vào tay rồi xoa xoa:- Sắp bước sang năm mới rồi, có lẽ chỉ nửa tiếng nữa là ta về đến nhà.Hắn tên Trí nghiên, lý do của việc hắn đang phải lang thang trên đường chính là vì gia chủ (tức cha hắn) mệnh Tuất, hắn mệnh Sửu nên cha hắn... đuổi bằng được hắn ra khỏi nhà để cho hắn xông nhà đầu năm lấy may.- Ông già đầu năm thứ tóc rồi còn tin mấy cái thứ này, chỉ khổ ta chịu khổ!!!Trí nghiên hiện tại hắn không biết đi đâu, chỉ lang thang chờ giao thừa rồi về nhà đắp chắn ngủ thôi. Đang đá mấy viên sỏi dưới chân bỗng hắn thấy 1 bóng người lướt qua hắn, Trí nghiên quay qua thì thấy 1 đứa nhóc 5-6 tuổi đang chạy theo trái bóng lăn qua đường, và thế là...- Coi chừng!!!- Ầmmmm.Trí nghiên chỉ nhớ được đoạn ẩn cậu nhóc lên được vỉa hè rồi sau đó hắn không nhớ gì nữa đầu hắn đau đớn khi nhớ lại những kí ức cũ, hiện tại hắn đang ở 1 nơi tối đen không 1 chút ánh sáng. Bỗng có 1 tia sáng le lói phía xa, nhưng rồi càng ngày càng lớn, thứ ánh sáng quỷ dị khiến hắn nhắm chặt mắt lại.- Đã xong chưa?Trí nghiên hắn lẩm bẩm suy nghĩ sau 1 khoảng thời gian, hắn từ từ mở mắt ra, từ đó câu chuyện bắt đầu.…
Nữ chính : Tên thật là Vương Thiên Ly, gia đình cô từng là một gia đình giàu có. Nhưng bất chợt lại có biến cô sảy ra. Mẹ Cô bị sát hại còn bố cô thì không rõ tung tích. Nhưng sau đó cô được nguời bạn thân thiết của bố mẹ, rất yêu thương cô nhận nuôi rồi từ đó cô trở thành một sát thủ bậc nhất Nam Chính : Dương Thần Thiên.Gia đình giàu có đứng thứ 2 thế giới, đã thích nữ chính từ hồi đi học nhưng không dám nói. Là người tiếp quản tập đoàn và là bang chủ một bang phái lớn nhất thế giới.…
Và chúng nó cứ chơi với nhau như vậy, cùng nhau khám phá thế giới của nhau. Chia sẻ thế giới cho nhau. Pip bảo là của chung, chẳng phải của San cũng chẳng phải của Pip, mà là của hai đứa, nên hãy cứ coi nhau như chị em ấy. Nhưng Pip cứ nhận là chị, còn San là em vì San lùn hơn. Cho đến bây giờ, khi San đã đủ tự tin để tự chạy vào thị trấn bên ngoài bìa rừng, nó vẫn còn muốn khám phá nhiều hơn thế, với Pip. Những điều mới lạ đó, San sẽ không đời nào biết được nếu ngày hôm đó nó cứ nhìn chằm chằm vào ô cửa sổ với ánh mắt xa lạ khi ngắm thế giới trôi qua đôi mắt mà ngó lơ Pip. Thế giới của San, từ khu rừng, gia đình, vài người bạn động vật, một người bí ẩn, đến bến xe buýt, rồi vài đứa trẻ khác, rồi Pip, rồi lớp học, cô giáo, thầy giáo, chiếc xe đạp, những que kem, đũa và thìa, những con đường dài, những phương tiện giao thông nhìn vừa to vừa đáng sợ, lại còn đi rõ nhanh nữa, ánh đèn đường, những ngôi nhà cao thấp,...cứ thế mở rộng ra, San đón nhận tất cả, yêu tất cả, giống như một lời bài hát tiếng nước ngoài mà Pip đã dịch cho nó khi chúng nó nghe thấy qua cái đài cũ kỹ rè rè ở trong hang của San, bằng vốn ngoại ngữ mà Pip luôn tự hào."Có những nơi mà tôi hằng mong nhớDù trong cuộc đời này, nhiều thứ đã đổi thayHay có những điều còn nguyên vẹn như vậyCó những thứ đã trôi qua, và những gì còn lạiNhững nơi ấy đều mang những kỷ niệm riêng Về tình bạn, và tình yêu vẫn hay gợi lại trong tôiNhững người đã ra đi, và những người còn ở lạiTrong cuộc đời này, tôi yêu tất cả..."…
Tác giả: Dạ Miên Vô Nguyệt QuangThể loại: Boyloves, tâm sự, bạn thân, ngược thụ, ngược công, ngược luyến tàn tâm, đường trộn thủy tinh, ngôi thứ nhất, SE Đoạn giới thiệu:Một dòng kỉ niệm cứ đến rồi đi như cơn sóng xô vào bờ cát, dư âm của nó vẫn còn mãi trong kí ức không thể phai nhòa."Thanh xuân tôi có một nam nhân" là lời tâm sự, bộc bạch của một chàng trai trong chặn đường bước chân vào tình yêu, từ một người im lặng trở thành người cảm nhận thế giới này bằng cảm xúc chân thành, mang đến những ưu phiền cũng như giải tỏa căng thẳng.Quang Dao, thứ cậu nhận được từ Đông Quân là sự ấm áp, nuông chiều, một tình yêu ngây ngô trong sáng nhưng cũng không kém phần người lớn, gặp mặt nhau trong một hội nghị Đoàn rồi dẫn đến một chuỗi dài của những hành động úp mở thay cho lời tỏ tình, thay cho những yêu thương bằng lời khác với những cặp tình nhân khác. Chỉ tiếc là cậu ngốc nghếch không hiểu được, để hắn cứ mòn mỏi trông chờ, không dám nói ra, mãi sau này đọc được những dòng tâm sự trong nhật ký mới tuôn trào ra mãnh liệt thương nhớ, tiếc nuối cũng như là tình yêu nảy muộn.Khi Quang Dao đọc được những lời ấy, cũng là lúc cậu trở lại với cuộc sống đơn độc, không còn bóng dáng của một người bạn, người anh em, người câu xem như ruột thịt, là hắn, là một kẻ cũng ngu ngốc không kém khi luôn bên cạnh âm thầm bảo vệ cậu.Thứ tiếc nuối nhất giữa hai người không phải là không biết để đến được với nhau, mà là có biết tâm tư của nhau cũng chẳng thể như chim liền cánh, như cây liền cành...…
Nàng là tứ công chúa cao cao tại thượng. Và là thủ lĩnh của tổ chức ám vệ Nhật Nguyệt, thuộc sự cai quản của Hoàng đế. Chàng là tông chủ của Dạ Nguyệt bang. Một bang phái đứng đầu giang hồ. Họ vô tình gặp nhau trong đêm Tết Nguyên Tiêu. Chuyện tưởng chừng như, có một sự gắn kết nào đấy giữa hai con người cô độc này. Nhưng nàng lại là một người tâm tư khó đoán luôn mang trong mình mối thù giết mẫu phi với hoàng tộc. Nàng luôn căm hận phụ hoàng. Người mà mẫu phi nàng đã dùng máu, nước mắt và cả tính mạng để bảo vệ. Để rồi hoàng đế mãi là hoàng đế luôn phụ bạc nữ nhân chứ ko phụ thiên hạ. Chàng một tông chủ quyết đoán lạnh lùng lãnh đạm luôn xem trọng đại cục. Nhưng bên trong chàng là người trọng tình trọng nghĩa.Họ đã cùng nhau trải qua nhiều lần sinh tử. Từ đó nảy sinh tình cảm. Trong một lần nàng dẫn Cửu công chúa ra ngoài hoàng cung. Trong lúc bất cẩn lại để lạc Cửu công chúa. Và được một thuộc hạ thân cận của chàng giúp đỡ. Từ đó có được mối lương duyên tốt đẹp cho Cửu công chúa. Sau đó vì nhận nhiệm vụ đi ám sát một loạn thần nàng đã bị chàng hiểu lầm. Từ đó giữa họ lại càng xa cách. Nàng sau khi tìm hiểu đã biết được kẻ giết người là ai. Nhưng vì thù hận nàng đã không nói ra sự thật.Chàng vì điều tra chân tướng nên đã bắt tay với Tứ hoàng tử. Và giúp đỡ cho tứ hoàng tử khá nhiều, trong việc tranh giành quyền lực. Từ đó sự hiểu lầm giữa hai người lại ngày càng chồng chất.Vào lúc nàng từ bỏ tất cả hận thù, để có thể ở bên chàng một cách bình yên. Thì trong đêm độ…
"Tử Hi, anh sai rồi... Mình có thể quay lại không em? Anh hứa sẽ bù đắp cho em.." trên đường lớn, người đàn ông với khuôn mặt ưu tú đang nắm chặt lấy tay một cô gái. Lâm Tử Hi cười lạnh " Buông tay ra! Tôi đã có người yêu rồi, anh làm vậy người yêu tôi sẽ ghen đấy." vừa nói mắt cô vừa đảo quanh, nhìn thấy một người đàn ông khác đang đi đến cô liền tươi cười "Anh ấy đến, anh mau buông tay!" Nói rồi cô chạy đến chỗ người kia, vui vẻ ôm lấy tay anh ta "Anh yêu, người ta nhớ anh chết mất..."Người đàn ông nhíu mày, muốn đẩy cô ra thì cô đã nhanh chóng quay người lại nói nhỏ với anh "Anh à, giúp tôi một chút, sau đó anh muốn sao cũng được.." mắt cô lấp lánh.Người đàn ông đưa mắt xuống, nhìn bộ ngực đầy đặn kia đang cọ sát vào tay mình, anh cười lạnh bỏ đi. Vừa bước được một bước thì Lâm Tử Hi liền giữ anh lại, áp môi của mình lên môi anh...Đôi môi ngọt ngào của cô bỗng làm anh xao xuyến, thú vị! Anh muốn chơi cùng cô gái nhỏ này một chút."Làm người phụ nữ của tôi?" anh nhàn nhạt nói."Anh yêu, người ta là của anh, một đời một kiếp..." Lâm Tử Hi cũng chỉ nghĩ là diễn cùng người đàn ông này một chút nên nói thế. Ai ngờ đó lại chính là khế ước của cuộc đời cô...]Hàn Thiệu Tước anh một tay che trời. Là "Nam thần ác ma" , là người tình trong mộng của phái nữ. Người họ Hàn có thù tất báo, nhưng là Hàn Thiệu Tước thì càng nguy hiểm. Đem anh đặt cạnh Diêm Vương "Kẻ tám lạng người nửa cân".Cô - Lâm Tử Hi ngang ngạnh, bướng bỉnh lại có chút mưu mô, tiếng tăm không mấy dễ nghe. Cô và anh chỉ là người …
Không hẳn là đam mỹ🙏…