Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
[Cập nhật mỗi tuần 1 chap nhé các tình iuu]Một câu chuyện tình dễ thương của một đôi sinh viên sẽ được truyền tải vui, buồn, hờn giận, nhiều cung bậc cảm xúc như thế nào. Các bạn cùng chờ nhé!Tác giả: Viên Thanh VyDự án: 15 chapters + phiên ngoại[VĂN ÁN]"Vỹ Văn thở phào, đang loay hoay kéo balo lại chuẩn bị đi về ký túc xá thì một bóng người bước lại, dưới ánh nắng một khuôn mặt điển trai từ từ hiện lên trong mắt Vỹ Văn. Gương mặt quen thuộc mà 3 năm trước cậu đã vấn vương một thời gian, có cần trùng hợp vậy không chứ..."…
Nguồn: http://qtdammy.blogspot.com/Một cái bảo vệ cùng bị bảo vệ cố sự.Tần Tu là cái ẩn thân người, đồng thời liền là thực thể + võng văn vòng siêu cấp lớn thần.Hắn mỗi ngày đều hội cố định chạy đi biệt thế giới xoát nội dung vở kịch, sau đó sẽ trở lại thế giới hiện thực đem cố sự viết ra, mới có thể hối đoái hiện hình cơ hội.Mỗi khi hiện hình chuyện thứ nhất, chính là tìm kiếm quang minh chính đại cùng hắn thấy lớn lên tiểu bằng hữu cơ hội giao thiệp.Mãi đến có một ngày, tiểu bằng hữu đột nhiên thất tình, đồng thời đang khóc đề đề tìm phòng ở... ?Chờ chút, tiểu bằng hữu dĩ nhiên đã đến luyến ái niên kỉ linh ? !Tô Lê:... Phong biết đến ta khóc đưa tới cho ta một bao giấy ăn?Luống hoa thượng bao cùng trước mặt bay tới cầu thuê quảng cáo... Là ai tại đưa ấm áp?Ẩn thân người công.Công vô cùng ôn nhu sủng nịch, bởi vì các loại lý do bị thụ quân lấy gọi nick name ấm áp =3=Bản văn suy nghĩ đến từ Uy Nhĩ Tư ( ẩn thân người ), đặt ra rất lớn ra vào, hi vọng nhóm đại đại không muốn tìm đúng chỗ ~Xem phải biết: Bá đạo đặt ra loại tinh khiết tình cảm văn.Mạn nhiệt, hằng ngày, ấm áp chữa trị.Thụ quân là cái tiểu túi khóc.Vai chính: Tô Lê, Tần Tu…
Chuyện có phần giống Harry Potter, mình viết vì mình là Potterhead, tuy không hay nhưng là sở thích. Nếu không thích có thể không xem vì mình không xúc phạm cái gì, xin tiếp thu ý kiến tử tế, không khiếm nhã, cảm ơn!~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~ Một chữ " yêu " mất cả một đời để chờ đợi...Một chữ " bạn " lại nguyện trọn kiếp không phai...Lilac, giữa tình bạn và tình yêu , một mất một còn là điều tất yếu...Tôi tỉnh dậy giữa khu rừng mùa tuyết tinh thể kết tinh. Mái lòa xòa trên khuôn mặt đẫm nước mắt.Tôi nên kiên cường hơn chứ. Mọi thứ đã qua rồi mà.Phải, cảnh vẫn như xưa mà người đã mất. Vẫn như năm đó, 7 năm trôi qua tựa như một cái chớp mắt... Chớp một cái, tuổi thanh xuân đã phải trải qua cả một cuộc chiến...Cả nghĩa đen và nghĩa bóng.Cây đũa phép gỗ thông gai trong tay tôi đã gẫy vụn. Mọi thứ giờ chỉ còn là cát bụi giữa đống đổ vỡ và máy thịt.Tôi thật sự không hiểu, lý do vì sao mình được chọn.Chính vì tôi là người được chọn nên phải chịu được cái giá của một người được chọn.Tôi muốn thoát ra khỏi trách nhiệm nhưng rồi sống chung với nó có lẽ là một sự quen thuộc ...Để rồi cuối cùng mọi thứ đều có cái giá phải trả, dù sớm hay muộn đều phải trả...Giữa thiện và ác, tốt và xấu, ánh sáng và bóng đêm, thời gian và không gian, tình bạn và tình yêu,... Rốt cuộc cái gì mới là đúng ? Nhưng đôi khi đúng sai không quan trọng, đôi khi thời điểm và con người mới là thứ quyết định tất cả...…