Kí ức cũ kĩ
Một buổi chiều đầy nắng, buồn chán lượn vài vòng thì có ngang qua ngôi trường cấp III. Nơi tôi vừa rời khỏi cách đây 3 tháng. Tạt vào quán nước quen thuộc cạnh ngôi trường chống xe xuống bay vào bàn và gọi nước."Cô ơi, cho con 1 chai trà ô long" - tôi gọi lớn."Cô không bị lãng tai đâu mà la to thế. Mà sao nay lại uống trà ô long vậy. Bộ uống sting miết đổi máu hay sao?" - cô cười nóiRa trường cả 3 tháng mà cô vẫn không quên món nước yêu thích của tôi. Đi tới quán nào cũng vậy, tôi đều nhất nhất gọi sting. Nhưng hôm nay vì muốn đổi vị một chút, à không, không phải đổi vị mà là muốn kêu gọi cái cảm giác lần đầu được cho uống món nước đó trở lại...Tôi và cô trò chuyện hỏi thăm nhau các kiểu cả buổi thì cô nhường lại không gian riêng cho tôi.Liếc nhìn lại ngôi trường rồi lại đưa tầm mắt đi về phía hoàng hôn xa xăm. Đầu tôi tự nhiên hiện lên chuỗi kí ức vẫn còn đậm màu kia. Chuỗi kí ức gắn với ngôi trường. À, và còn gắn với một người nữa....…