Đời mình
Một chiếc nhật ký public như một sản phẩm mình để lại cho đời trước khi ngỏm củ tỏi…
thanh xuân giống như mây vậy! Chỉ cần ngủ thôi ta cũng thấy nó biến mất như trôi đi.…
Author : wae.thdptlcVui lòng không mang đi chốn khác.…
Nơi đây gửi lại tâm tình, nỗi khổ của tôi không phải là cuốn truyện đâu. Còn nếu đã đọc mà cảm thấy giống tôi thì đặt một dấu chấm nha😉…
Ai trong mắt nàng cũng không bằng hắn!Nàng- Tịnh Nhi Huyên Anh: vô tình xuyên qua làm đứa trẻ mồ côi nhưng có tư chất tốt nên được thiên tài y dược Liên Lí nhận làm đồ đệ, nhờ ông bồi dưỡng tốt mà khả năng về y của cô thời cổ đại và y học của cô ở hiện đại đã giúp cô thoát nạn qua những biến cố kinh người.Hắn- Dã vương gia Dạ Phong : đào hoa yêu nghiệt, ko gần nữ sắc 3m, cho đến khi gặp nàng hắn hoàn toàn thay đổi…
"Yêu" có nhất thiết phải nói qua trên đầu môi?Truyện viết về cặp đôi yêu nhau từ cái nhìn đầu tiên, họ yêu nhau thầm lặng nhẹ nhàng, hy sinh vì nhau...Không có từ yêu nào được phát ra từ môi họ nhưng họ yêu đối phương hơn tất cả.( Truyện thiên về nội tâm nhân vật )Truyện có thể ngắn hoặc dài, vì đây là truyện trong lúc ngẫu hứng mình viết ra nên truyện có kéo dài được không tuỳ thuộc vào cảm xúc và cảm hứng của mình. Xin lỗi các bạn độc giả vì điều này T-T…
12 con người với 12 tính cách khác biệt nhưng họ đã góp vào nhau những hồi ức đẹp nhất. Thanh xuân của tớ là một màu xanh nhưng yên vui hay khổ đau thì chẳng ai biết được và dù cho có bước qua thanh xuân hay là dừng lại thì tớ vẫn trân quý nó. "Le lói le lói đóm lửa nhỏ Ai thắp khi nào chẳng biết đâu Nơi giấc mộng xanh xanh đó, Mắt ướt nhoè, lời ca thì dở dang."Author: Trái Chanh Pụng Pự.Status: Updating.Cập nhật vào Thứ Ba hàng tuần.Mong các bạn hãy COMT và VOTE cho tớ, đó là động lực để tớ viết tiếp!^^…
Có H hay không thì phải đọc đãLịch ra là thứ 2 hàng tuần nha.…
My first story. It's just somthing I think about...…
Truyện là hư cấu không áp dụng lên người thật .Chắc truyện sẽ khá xàm , mong mn đọc xong không chê .…
vẽ và nhiều cái linh tinh khác…
Hành lá (Thanh thông) Edit: Minh Tử | Hà HiHà Ảnh Cư Truyện này mình thấy khá hay, cách hành văn tốt, khá cuốn hút, bạn editor cũng rất chuyên nghiệp. Ấn tượng nhất là đoạn 2 anh đang abc xyz thì bạn thụ phán 1 câu " chồng yêu, em chỉ sợ anh có công mài sắt có ngày nên kim thôi" ( trích k chính xác lắm). Các bạn hiểu ý nghĩa câu đó chứtruyện không có văn án, hi vọng các bạn thích. Các bạn hãy cho bạn editor một like hoặc comt nhé, nhà Hà Ảnh Cư đó…
Title: Fanfiction mà Ahgases nên đọc ít nhất một lầnForeword:Mới gần đây, tớ có một cuộc đối thoại nho nhỏ với bạn tớ về những fanfiction đang xuất hiện nhan nhản hiện nay trên wattpad và gần như vỡ lẽ ra một điều: Có phải những fanfiction dạo này đang dần mất chất? Có lẽ bởi vì một số fanfic đang dần hướng nhiều về teenfic, đam mẽo và chuyển ver từ ngôn tình sang nữa. Điều này làm tớ vô cùng băn khoăn và đắn đo. Tớ cũng là một author và tớ hiểu cảm giác của những tác giả fanfic chân chính - những người viết rất 'nhập thần', trau chuốt và văn phong của họ phải nói là quá tuyệt vời, song tất cả đều bị những fanfic 'ăn liền' ngoài kia làm cho lu mờ. Sau cùng, tớ quyết định lập ra một góc riêng này của tớ, phần vì muốn ca ngợi những tác giả tuyệt vời ấy, phần cũng muốn giới thiệu đến những ai ghé qua những fic hay của GOT7. Nếu như các cậu cảm thấy muốn được trải nghiệm những fic 'điểm mười chất lượng' thì còn đắn đo, ngại ngần gì mà không thử qua những fic sau đây mà tớ giới thiệu?Lưu ý: Đây không phải là một bảng xếp hạng fanfiction, đây chỉ là một list liệt kê những fic đáng đọc để mọi người cùng nhau thưởng thức. Đồng thời, tớ - #Ahga không đánh đồng tất cả các fic không có trong danh sách này là chán hay là không đáng đọc ( vì tớ không muốn phủ nhận công sức của tất cả mọi người ). Nếu mọi người thấy có fanfic nào thật hay, hãy comment để tớ biết và bổ sung nhé ! Cảm ơn vì đã ghé qua một góc tự kỉ của tớ.#485 trong Fanfiction…
Những ngày thương người... ...người có biết lòng ta vấng vương...Những ngày thương người... ...người có biết lòng ta mãi hi vọng một sự hồi âm...Những ngày thương người là chuỗi thời gian âm thầm lặng lẽ....... một hình bóng cao gầy........ một nụ cười tỏa nắng........ giọng nói người ra sao còn chưa nhớ... chỉ nhớ ánh mắt người chất chứa sầu bi... mà sao lại cố chấp thương người si dại.... ... có lẽ kiếp trước ta đã phụ lòng người.....nên kiếp này người đến đòi lại cả vốn lẫn lời....... âu cũng là có duyên không nợ....... mong một ngày nào đó khi vô tình gặp lại....... ta có thể mỉn cười chào ... .... quên đi hết những tháng ngày ta thầm thương........ hãy an nhiên người nhé...…
Tống Á Hiên luôn nghĩ, thế giới này vốn chẳng có chỗ dành cho mình. Mẹ kế cười dịu dàng trước mặt, sau lưng lại tàn nhẫn gieo rắc những lời dối trá. Người em cùng cha khác mẹ lúc nào cũng đóng vai đứa trẻ ngoan hiền, khéo léo cướp đi mọi thứ cậu từng có.Trung học số 1 Trùng Khánh, lớp 1-ban A - nơi ấy có Lưu Diệu Văn, một người lạnh lùng như tuyết đầu đông, ánh mắt sâu như đêm dài, thành tích học tập đứng đầu suốt ba năm liền. Mọi người nói cậu ấy cao ngạo, khó gần. Chỉ riêng Tống Á Hiên biết, đằng sau sự lạnh lùng kia là trái tim dịu dàng biết chừng nào.Thật ra, gió xuân đã đến từ lâu, len lỏi trong từng ánh mắt lơ đãng lướt qua nhau nơi hành lang lớp học, trong vài lần va chạm tay áo khi cùng viết bảng, trong sự quan tâm âm thầm của học bá Lưu. Chỉ là... gió xuân vô tình quá, không hiểu nổi nỗi lòng của người thầm lặng đứng dưới hoa, cũng chẳng giúp họ thốt ra được lời nào.…
Do chưa coi hết cốt truyện vì không tìm được chỗ để đọc nhưng mình sẽ lấy các tình tiết trong phim làm các đoản nhỏ giữa mọi người với Trương Tử Bi. Truyện dựa trên phim, ngoại hình nhân vật cũng vậy lẫn tên gọi nhân vật đều từ phim mà ra.Văn án: Trương Tử Bi vẫn vậy, nhưng có lẽ mỗi lần anh ta quay về quá khứ thì sẽ mang đến những thay đổi to lớn đối với mọi thứ xung quanh mà anh đã từng tiếp xúc. Cụ thể là con người và quỷ dị. Ngay cả chính bản thân anh ta trong quá khứ cũng không tránh khỏi sự thay đổi quái đản này."cái của nợ này khi nào mới kết thúc vậy?"-Trương Tử Bi mộng bức nhìn cảnh tượng trước mắt. Hung thần ăn thịt chó và uncle boy đang xỉa xói nhau bằng những lời lẽ thô tục nhất mà Trương Tử Bi từng nghe.Chu Dương thì không nói đi, tính cách thằng đấy anh còn lạ lẫm gì? Nhưng đến cả 026 cũng có thể nghĩ ra được những thứ móc xỉa sặc mùi thuốc súng này là sao?Xem ra..026 có bản lĩnh hơn anh tưởng.…
Petit Chaperon Rouge (Quàng Khăn Đỏ) BGM: 마.피.아. In the morning - ITZY (https://www.youtube.com/watch?v=_ysomCGaZLw)Author: Ciel.J Pairing: Nguyên Châu Luật (Quàng khăn đỏ (?) x Thợ săn) CP phụ: Lâm Trận Mài Thương Category: Cổ tích, Huyền huyễn, Trúc mã Trúc mã, có H Rating: 18+Tình trạng: Đang lấp hố...Đây không phải là câu chuyện cổ tích quen thuộc mà bạn đã từng biết đến."Đoán xem ai yêu em nào, đúng vậy, chính là tôi. Liệu tôi sẽ để em biết được tình yêu của mình chăng? Ồ tất nhiên là không rồi. Bây giờ vẫn chưa phải thời cơ chín muồi. Sao em không lại gần tôi hơn chút nữa, và rồi em sẽ thấy được sự thay đổi chóng mặt của tôi." - 마.피.아. In the morning (ITZY)…
câu chuyện về cuộc đời hạnh phúc mà tất cả các cô gái mới lớn đều mong muốn có được của hozuki kii... Hozuki kii 16 tuổi học tại trung học phổ thông quốc gia THE NEW WORLD, cô xinh đẹp đáng yêu học lực bình thường, gia cảnh cũng coi là khấm khá không nghèo cũng chẳng giàu. Có thể nói là không có gì nổi trội ngoài hoạt bát, hòa đồng gặp ai cũng cười nên rất được lòng thầy cô cùng bạn bè. Cô đã yêu thầm một đàn anh lớp trên, anh ấm áp như ánh dương, đôi mắt chứa một chút gì đó u buồn khiến cô nao núng anh chơi thể thao rất giỏi đặc biệt là đá bóng. rồi một ngày cuối đông cô mang áo dạ trắng thật dày, quàng khăn len màu hồng phấn lên cỗ, chân đi đôi Gucci xinh xắn bước chân gấp gáp in giấu vào nền tuyết trắng cô thấy bóng người cao ráo đứng trước cây thông lớn ngoài phố, anh thấy cô, anh nở nụ cười "chào em hazuki-san" cô nắm chặt gói quà trong tay càng hạ quyết tâm phải tỏ tình với anh ấy! Mya❤…
Tôi để bộ áo dài ướt sủng chạy đến lớp Nhiệm, tôi hét lên: "Tất cả là tại cậu. Tôi nói là cậu đính chính tin đồn đi, cậu không làm để bây giờ chỉ có một mình tôi thảm hại như vậy. Đồ tồi." Sau đó, tôi không chịu được liền bật òa khóc."Cậu làm sao vậy? Không biết thay áo đi à, để người khác thấy hết rồi.""Không phải là tại cậu hay sao?" Tôi nức nở.Nhiệm lấy áo khoác của cậu khoác lên người tôi rồi nắm lấy tay tôi chở về nhà."Cậu dẫn tôi đi đâu?""Về nhà tôi?""Tôi không phải bạn gái cậu, về nhà cậu làm gì?""Đồ ngốc, cậu là bạn gái tôi kể từ lúc cậu hôn tôi rồi. Cậu phải chịu trách nhiệm vì đó là nụ hôn đầu của tôi."Tôi há hốc mồm, chẳng lẽ tôi không phải à?…