Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Ừmmm tiêu đề vẫn chơi đá=))))Nhận req, còn tớ trả hay không thì hônk biết nha hihiiiBtw, năm ngoái lớp ở tầng 5 còn năm nay lớp ở tầng 4 thì gọi là gì? Gọi là cơ sở hạ tầng=))))…
chuyện kể anh gyuvin sinh viên trường công nghệ thông tin năm tư và em yujin sinh viên trường nghệ thuật năm nhất vô tình trở thành hàng xóm của nhau sau một thời gian dài chia tay.…
Truyện này mình lấy từ nội dung phim ngắn Thập Tam Muội. Truyện được viết theo kiểu cổ trang.Truyện mang nhiều chi tiết rất hư cấu.Mong mọi người ủng hộ truyện!!! 😜😜😍…
"Lời hẹn ước đừng bao giờ buông tay của hai ta...giờ còn ý nghĩa gì không?Tiếng yêu mà em thủ thỉ hằng đêm với tôi...rốt cuộc là gì chứ?Tôi đối với em...chỉ đến mức này thôi sao?".Song : For - Winner.Lại là ngược anh nhà nữa rồi, xin lỗi anh như em không nỡ để chị nhà khóc đâu ứ hư hư hư ~…
Truyện xuất phát từ trí tưởng tượng, đã là tưởng tượng thì không có thật mong mọi người không suy nghĩ quá nhiều về truyện của mình, hi vọng sẽ tôn trọng nội dung lẫn nhân vật bên trong. Đừng dùng lời quá thô, kém văn minh vì mình rất dễ bị tổn thương ༼;'༎ຶ ༎ຶ༽…
Lại mưa, những hạt mưa đêm lạnh. Sao đã tắt, thành phố đã chìm sâu vào giấc ngủ. Cớ sao, em vẫn còn thao thức nhớ anh?! -Tử Phàm--Những khoảng trời đêm, em và mưa-…
dưới tán cây mùa thu là một tác phẩm ngắn được mình viết trong những ngày cuối thu năm 2023, thời điểm rap việt mùa 3 kết thúc. được publish bởi trong một lần dọn dẹp ghi chú, tác phẩm sẽ được mình chỉnh sửa lại để mọi người có trải nghiệm đọc tốt nhất. nhớ thế anh, thanh bảo, nhớ năm 2023 nhiều.…
Cố Trường Hải và Bạch Cẩn Thời là bạn lúc nhỏ nhưng do khi đc cha ruột nhận về nhà cậu đã quên anh .Đến 18năm sau họ lại gặp nhau tại kinh thành sa hoa nhưng cậu đã quên anh nhưng anh luôn âm thầm bảo vệ cậu và nhu cầu người cậu yêu thương.Thể Loại :Đam Mỹ ,ngọt ,he ,drama ít nam sủngChuyện chỉ hư cấu và do mk nghĩ ra mong mn k hiểu lầm này nọ ạ cảm ơn…
Theo chân Ngọc Nhạ, góc nhìn chính của truyện lục tìm trong kí ức về thời cấp 3 ở một thị trấn xa, xoay quanh những câu chuyện nhỏ bên cạnh những người bạn thân cùng hướng tới một mùa hè bất tận."Chúng ta là những chú ve sầu nở muộn"…
Tôi hận mình rất nhiều.hận vì không cho em được một câu tỏ tình hận mình vì không cho em được một tình yêu đẹp hận mình vì không cho em một cái đám cưới hận mình vì không lo được cho emhận mình vì không cho em một bản tình ca.Phác Thái Anh tôi yêu nước, nhưng tôi cũng yêu em trong lòng em có ai, thì sao mà tôi biết được, đừng khóc khi tôi không còn vì dù không còn nhưng tôi vẫn luôn ở bên cạnh em.…
Abo,niên thượng,chủ thụ,hồi nhỏ chia xa lớn lên gặp lại,chữa lành ,ngọt,HEVũ Thắng Lâm x Trần Phúc Dương VĂN ÁN[Mùa hè năm ấy ta gặp nhau...]Cậu nhóc khoảng chừng 8-9 tuổi thân hình gầy còm do thiếu dinh dưỡng,trên gương mặt nhỏ còn để lại vài vết bầm tím ,mái tóc bờm xờm dài che cả mắt,quần áo thì lấm lem bẩn thỉu bốc lên mùi ẩm mốc lâu ngày,cậu chạy vụt ra khỏi cửa chạy thật nhanh chẳng thèm ngoái đầuĐằng sau chỉ còn vang lại tiếng chửi rủa cay nghiệt của người đàn ông nghiện rượu------"Em có biết đường đến siêu thị gần nhất không"Lâm ( 12 tuổi) được bà giao đi mua đồ ,xung quanh chả có ai cậu đành hỏi tạm một cậu nhóc nhỏ bé ở công viênCậu nhóc im lặng hồi lâu,bỗng dơ tay chỉ về hướng đằng trướcLâm hơi ngạc nhiên hỏi lại:" cứ đi thẳng hả"Cậu nhóc im lặng gật đầu,Lâm mừng rỡ cảm ơn cậu nhóc vội chạy đi...-------" May quá em vẫn còn ở đây,cảm ơn em vì hôm qua giúp anh nhá"" Em tên gì? Nhà ở đâu?"..." Anh tên Lâm.."....Cậu nhóc vẫn im lặng xem sách trên cầu trượt -------Lâm thắc mắc" tên em nghĩa là ánh dương hay là đại dương"Dương lắc đầu:" không phải,là hoa hướng dương đó"--------Dương mếu máo giữ lấy góc áo Lâm,nước mắt lã chã rơi không ngừng:" a..anh...anh đừng đi mà ..làm ơn"Lâm rũ mắt nhìn cậu ,lời nói đầy sự buồn bã:" anh..xin lỗi"[ Mối liên kết sâu sắc nhưng ngắn ngủi giữa hai đứa trẻ kết thúc từ đó..]-CÒN TIẾP-…
Hắn là trẻ mồ côi được Ei nhận về,hắn cuối cùng cũng đã có mái ấm nhưng thượng đế lại không thương tấm thân bé nhỏ ấy.Mẹ,bác,chị gái hắn qua đời rồi hắn cũng đi theo họ.Lúc mọi người phát hiện ra hắn, tay hắn đang nắm chặt chút lá anh đào và vài bông đinh hương…
Bầu không khí rơi vào im lặng, câu chuyện của Đan Hằng, Aventurine có muốn cũng không thể hiểu hết được. Và có lẽ đó cũng là một ân huệ của anh."Cậu... sau này có hối hận không? Lúc còn hối hận thì xổ ra một thể đi, để sau này không còn hối hận nữa."Đan Hằng khi này mới quay lại nhìn anh, chỉ trong một thoáng. Rồi nó run rẩy, rơi nước mắt, khóc như một đứa trẻ.angst, bdsm.…