Một trắng Một đen. Một đời một kiếp
Đây là ý tưởng của tôi! Hãy xin phép khi đưa nội dung đi nơi khác. Đọc vui vẻ.…
Đây là ý tưởng của tôi! Hãy xin phép khi đưa nội dung đi nơi khác. Đọc vui vẻ.…
Tác giả: Xứng ảnhConvert:Shiyuka…
Lần đầu gặp gỡ của chúng tôi…
Tác giả: Mực đóng dấuConvert:Shiyuka…
Xàm thì thôi rồi 🤣…
Đọc đi rồi biết:)))…
Oneshot về những chú chó!!…
Tác phẩm này cùng chung một tác giả,và đã từng đăng ở một nick khác,vì vậy nếu ai đó cảm thấy bất ngờ khi thấy truyện ở đây thì đừng quá bất ngờ nhé.Mong rằng truyện sẽ được ủng hộ nhiều hơn nữa!***Japanese: 雪乃、おはよう…
truyện đầu của mình, các bạn ủng hộ mình với ạ, có gì sai sót mong các độc giả góp ý xin đừng toxic ạ. Cảm ơn và hoan hỉ 🌷…
Một câu chuyện nhẹ nhàng phản ánh mặt tối dơ bẩn của xã hội coi trọng lợi ích. Bên cạnh đó cũng không thiếu những mẩu truyện ấm áp. Nỗi đau quá khứ ngăn cách tình yêu chân thành của hiện tại. Con người dũng cảm sẵn sàng hy sinh vì lý tưởng tốt đẹp. Mối thù đau đớn của quá khứ và tình yêu ấm áp ở hiện tại. Lý tưởng phấn đấu quên mình và tình cảm khắc cốt ghi tâm. Họ...sẽ lựa chọn thế nào?Sự lựa chọn ấy sẽ khiến họ ở bên nhau, hạnh phúc mãi mãi, hay sẽ khiến họ chĩa mũi súng vào nhau?---"Trước giờ em chưa từng hiểu tại sao anh lại phải liều mạng vì những người xa lạ như vậy, nhưng đến bây giờ, có lẽ em đã hiểu được một chút rồi. Có lẽ, anh chỉ đơn giản là muốn lau đi vệt nước mắt còn vương lại mà thôi."…
" Minh Hoàng em không muốn làm thanh mai trúc mã với anh nữa mình muốn cùng anh bước vào lễ đường " Lời nói năm ấy vậy mà đã 4 năm rồi nhớ lúc đó tôi mở lời xong anh ấy chỉ nhìn qua tôi rồi chạy đi không lời đáp lại vậy mà cũng 4 năm rồi đấy..…
Xin chàoMình viết đan xen lẫn quá khứ và hiện tạiN là hiện tại và P là quá khứ nhé 🥰…
Thể Loại: Ngược tâm, ngược thân, OE, ngoại truyện HE.Hắn là một diễn viên hàng đầu Trung Quốc-Trương Chấn. Cô là một kẻ từ lưu lạc đầu đường xó chợ đến Tổng Giám Đốc tập đoàn Lâm Y, và nhà tài trợ của bộ phim hắn đóng. 3 năm trước vô tình gặp gở, 3 năm sau duyên đến kéo theo bi thương cùng cực. Mỗi người đều có vết thương lòng sâu nặng lại bù đắp cho nhau, liệu có ngừng đau thương được."Chú thật sự muốn chết rồi!"Trương Chấn cười hiền"Tôi mà chết, thì để xem ai là kẻ tổn thất, tôi là Cửu Thần đó!" "Tôi thấy chú thật tùy tiện, với những người khác chú có như vậy không?""Chúng ta không phải rất thân thiết sao?" Hắn chau mày"Chú xứng sao?!" Cô vẫn vẻ mặt lạnh tanh đó lên tiếngTrương Chấn phì cười, người khác sẽ nghĩ cô thật sự có ý như thế, còn hắn thì không. Dù nói như vậy, nhưng hai người đã dần thân thiết hơn rất nhiều rồi. Giống như giờ nghỉ trưa cô thường tìm hắn mà bày đồ ra để ăn chung, hay lúc đang quay những cảnh bay trên không, buộc hắn phải gắn dây kéo, cô cũng sẽ đưa đôi mắt đầy lo lắng mà nhìn chằm vào hắn. Có khi tan ca về cô sẽ chủ động hỏi mọi người xem có muốn đi uống chút gì không và luôn luôn hỏi hắn đầu tiên, có thể trong ký ức của cô, hắn cũng thật sự có tồn tại...Truyện viết lên với sự yêu thích nhân vật Cửu Thần và diễn viên Trương Chấn. Với trí tưởng tượng hơn phóng khoáng mong mọi người tiếp nhận. Chân thành cảm ơn.…
Tình yêu học đường là thứ tình cảm trong sáng, thuần khiết, thế nhưng, tình yêu đó đi đến đâu lại là một chuyện khác.…
Câu chuyện tình nhẹ nhàng của hai cô cậu học trò từ lúc còn ngồi trên ghế nhà trường cho đến lúc về chung một nhà.…
Thù hận làm con người ta mù quáng, khiến cho mình đau khổ người mình yêu chạy trốn mình.Anh có tất cả thì sao nhưng lại ko có em là tại anh là anh sai từ đầu…
Tôi nhìn thấy duyên âm theo mình Tỉnh dậy sau vụ tai nạn xe tôi nhìn thấy một anh đẹp trai gần gường bệnh của mình, nhưng tôi lại không thể chạm vào anh, khoảng khắc đó tôi biết mình gặp ma rồi…
Những ý tưởng hay nảy ra trong đầu nhưng chưa kịp viết thành bản hoàn chỉnh, nhưng không ghi lại nó sẽ trôi mất, rất uổng nên tớ ghi ra ở đây. Chừng nào có thời gian và ý tưởng đủ máu thì sẽ thành bản hoàn chỉnh.…
"Có lẽ chúng sinh không hiểu, tại sao cây sen xanh đó kinh qua biển biếc biến thành nương dâu, vẫn có thể không hẹn mà gặp ở mùa hoa, hơn nữa vĩnh viễn gió nhẹ mây nhạt như thế, không hề bận tâm. Người tu hành giống như hoa sen, rũ bỏ hết phù hoa, nhàn nhạt mà nở, nhẹ nhàng mà rụng. Ngồi trên nệm bồ đoàn, coi vạn vật sơn hà nhất loạt đều như nhau, độ cho hết thảy những người có thể độ."…