[ DomicPad | ATSH ] Cùng Chinh Phục Ước Mơ
DomicPadHieuhuyNusKieuCDuongHungJsolnickyCaprhyDoogem…
DomicPadHieuhuyNusKieuCDuongHungJsolnickyCaprhyDoogem…
Tôi thừa nhận mình chưa bao giờ là một người dai dẳng và kiên trì, nhưng ba tháng mập mờ đã khiến tôi nhận ra nhiều khía cạnh khác của bản thân.Trích đoạn:"Hoàng hôn thả từng vạt nắng qua khung cửa sổ, luồn vào nơi góc phòng lặng thinh. Tôi ngồi trên ghế thấp, tay mân mê mấy đường chì còn anh lẳng lặng ngồi bệt ngay bên cạnh. Đây lúc nào cũng là lúc mà anh im hơi lặng tiếng nhất: tôi vẽ, còn anh ngắm tôi."…
Một câu chuyện ngọt ngào như sữa vinamilk có đường vậy.…
Nơi mình kể về những câu chuyện mình được biết hoặc trong gia đình mình:^…
﹒⌗﹒ ﹒౨ৎ˚₊‧…
dầu hỏa tự bốc cháy ở 245 độ c…
Sẽ ra sao nếu 2 ta đánh mất nhau?…
"Thế giới vào hai mươi năm sau sẽ phát triển với những thành tựu khoa học công nghệ và kĩ thuật hiện đại chứ?""Không, thế giới vào hai mươi năm sau sẽ là một khung cảnh hoang tàn đẫm máu, khi mà con người phải sống trong nỗi sợ hãi, tranh đấu từng giây từng phút một để níu lấy chút sự sống mong manh của mình."---Warning:- OOC, truyện có nhiều tình tiết bạo lực, máu me, ngôn từ không phù hợp, cân nhắc trước khi đọc.- Mọi tình tiết trong truyện đều là sản phẩm của trí tưởng tượng, vui lòng không áp đặt vào người thật.…
Sự thay đổi của một thiên thần…
Nhìn j Muấy bà đừng hỏi đọc đuy hay hoặc ko hay kệ mấy bòa😈😈😈…
Cậu ta ra sao thì liên quan gì đến tôi...…
đọc đi ròi bt haa…
Có một Đỗ Hải Đăng trót tương tư Huỳnh Hoàng Hùng.…
đọc đi r biết=))…
oneshot, 18+…
âm nhạc là liều thuốc…
hội người bế Bùi Anh Tú…
Xao xuyến ư?Cô đơn, chờ đợi, vô vọng, mãi đau... tất cả chỉ là chúng ta tự biên tự diễn mà thôi. Hai trái tim, với những rung động không thể kìm nén, khó thể quên... Nhưng...Chỉ một người có thể đi về phía hạnh phúc... Trách làm sao khi ai cũng biết trước, mà lại không thể ngăn được chính mình lao vào cuộc trốn tìm không hồi kết của xúc cảm...Nếu đã vậy thì...Cô đơn một phút thôi nhé, để dành tình cảm mà ai đó mãi chẳng nhìn thấy cho một người khác yêu thương mình trọn vẹn hơn...…
'Đứng trước biển, tôi nhận ra được một điều: nỗi ám ảnh cô độc còn đáng sợ hơn bất kì nỗi sợ hãi nào trên đời này.Tôi đã từng đối mặt với nhiều sóng gió nhưng mà đối mặt với sóng biển và nỗi cô độc. Tôi sợ, tôi sẽ hiện nguyên hình một người đầu hàng với số phận.Suốt hành trình của cuộc đời mình tôi nhận ra được một chân lí: khi mình rơi vào nghịch cảnh sẽ trải qua 3giai đoạn. ĐỐI MẶT - CHẤP NHẬN- CHÚT BỎ.'"Nhiều đêm, tôi tỉnh giấc,tôi nhận thấy...cái u nó đang cướp từng ngày trong thời gian còn lại của tôi. Tôi chỉ muốn hét lên rằng: cho tôi thêm một chút nữa thôi, một chút thời gian nữa thôi! Để tôi nhìn thấy người thân của tôi luôn được bình an..."Hãy trân trọng những gì bạn đang có!…
truyện này chỉ là viễn tưởng không liên quan gì đến thực tế mong các bạn lưu ý cho mình nhé!…