| Series Shots | Thuyền Giấy
Như đã nói, đây là cảng biển nho nhỏ gió yên sóng lặng của bọn tớ để đẩy thuyền giấy :)))…
Như đã nói, đây là cảng biển nho nhỏ gió yên sóng lặng của bọn tớ để đẩy thuyền giấy :)))…
sẽ thế nào nếu txt sử dụng instagram warning: có sử dụng từ ngữ nhạy cảm lowercase;1k view: 8/5/2020 ••••••••••••ngày bắt đầu: 20/3/2020ngày kết thúc:…
"Draco nhận ra cử chỉ xa cách của cô, trong lòng rơi xuống bông tuyết lạnh ảm đạm cùng lạnh lẽo. Y hơi cúi đầu.- Hermione...Y gọi khe khẽ, cũng không có ý muốn trêu đùa gì, nhưng mà y chỉ muốn gọi như thế. Gọi cho mối quan hệ của họ quay lại như lúc ban đầu. Cả hai uống chung một ly rượu, trôi xuống tâm can là vị chát khổ đau của phần đời đã qua, là hơi men mơ hồ của phần đời chưa tới, nhưng đọng lại nơi cuống họng là vị ngọt nồng bất giác vương vấn. Vị ngọt ấy không biết còn có thể lưu lại được bao lâu, hay chỉ là thứ mồi nhử dụ dỗ người ta tự chuốc lấy những đắng chát khổ đau. Vì thế cả hai đều khựng lại, đều không thể chắc chắn.Cô quay người lại, trực tiếp hứng trọn đôi mắt y, rồi quét một lượt đến cái dây xích bạch vắt trên cổ áo của y. Dây xích bóng loáng thi thoảng đong đưa theo từng cái nhích tay nhẹ nhàng của y, ánh lên cái thứ ánh sáng hoang sơ tinh túy của trăng non miền sơn dã đêm cuối hạ. Xích kia tròng lên tâm tư dã dại của họ, để họ tự khắc chết, tự giày xéo cái thứ bản chất nguyên thủy ký sinh trong tâm khảm.Hai người như hai con bạch nhãn lang, nhìn nhau rít lên những tiếng gầm gừ của đồng loại, thế nhưng sẽ chẳng ai lao đến cắn xé lớp da nanh nọc của đối phương, lột trần yếu đuối cùng bất lực của người kia. Họ có những lãnh địa riêng, con mồi riêng, vì thế họ không muốn chia sẻ đau đớn của mình cho người khác. Cuối cùng chỉ chờ cái chớp mắt của thời gian kéo đi những xúc cảm không nên có..."…
Wilbur đã chán nản việc làm anh hùng.Anh muốn tin rằng mình là một anh hùng tốt, nhưng chỉ là anh hùng tốt thôi chưa đủ. Chưa bao giờ là đủ cả. Luôn luôn bị so sánh với đứa em song sinh của mình, đứa con vàng của Gia Đình Anh Hùng Nhà Minecraft.Wilbur mãi chỉ sống trong cái bóng của Techno. Điều đó làm anh chán ghét tột độ, chẳng biết khi nào cái bình sẽ nứt.Anh muốn được công nhận vì công lao của mình, vì con người của mình. Anh là Wilbur con-mẹ-nó Minecraft, anh không thể chấp nhận mình chỉ là nhân vật đứng ngoài lề trong điển tích vang danh của người khác....Ác nhân có một đặc quyền. Quyền được chọn kẻ đối đầu.Một ác nhân và một anh hùng. Kẻ thù của nhau.Cấp dưới luôn hỏi hắn tại sao lại chọn Magpie. Hắn chưa bao giờ bận tâm để trả lời.Chỉ một lần gặp mặt, vậy là quá đủ.Người con trai cả của nhà Minecraft chẳng phải chỉ có bề ngoài như mọi người đều biết. Một ngọn lửa rực cháy âm ỉ đằng sau chiếc mặt nạ. Người anh hùng ấy đã sắp đến giới hạn vỡ bờ rồi.Quackity chọn anh chính vì thế. Wilbur Minecraft sớm muộn gì sẽ ngã xuống thôi, lạc lối mãi chẳng thể quay về.Và Quackity sẽ đợi anh nơi đó, luôn luôn sẵn sàng đỡ lấy chàng sơn ca của hắn.-------Tên gốc: You Were Never Meant To Be A HeroTác giả: Dragonheart360 (Archive of Our Own - AO3)Link bản gốc: https://archiveofourown.org/chapters/93120913?show_comments=true&view_full_work=false#comment_543238806Dịch giả: - a_social_loner (AO3) - a_nihilistic_person (Wattpad)BẢN DỊCH ĐÃ CÓ SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ. VUI LÒNG KHÔNG ĐĂNG LẠI NƠI ĐÂU KHÁC.…
Trả test cho team…
Link artist: https://mobile.twitter.com/BZ_House/media?s=17&fbclid=IwAR1ead38576tVagFTQr2oz4PFJKN6nD0EqeGuMxfDeWA7XOoVnEoerIq4zICp Trùng Thiết, bottom!Tony.Peter Parker x Tony StarkSpider-man x Iron-manPeter/TonyKhông hỗ công, không lật kèo....ĐÂY LÀ QT LÔI TỪ LOFTER, AO3, WLAND,... VỀ. KHÔNG PHẢI TỰ VIẾT.Tổng hợp từ nhiều nguồn, chỉ up hàng em thích.Mấy dòng giới thiệu tự đi mà viết đi, lười vừa thôi.…
đây là chuyện của tác giả Hổ Bán Liên mình chỉ mang vào thôi ^-^VĂN ÁNMột bàn tay từ dưới vươn lên, cầm cổ chân tôi: "Đừng nhúc nhích"Tiếng nói ngăn tôi đang giãy dụa, một bàn tay nắm chặt cô chân tôi, một cái khác nắm ở bậc cầu thang, cả cở thể treo giữa không trung: "Xin cậu, đừng nhúc nhích."Tôi im lặng nhìn cậu ta, cậu nghiêm mặt nhìn tôi, ở trên trán chỗ bị tôi đạp đang chảy máu, chảy qua má xuống dưới sàn."Có thể kéo tớ lên không? Tớ đảm bảo sẽ không làm gì cậu." Cậu ta nhẹ nhàng dụ đỗ tôi."Tớ cảm thấy có lỗi với những gì đã xảy ra, nhưng này là do cậu."Tôi không nói gì."Đỡ tớ lên, được không?" Cậu ta hiện ra khuôn mặt đáng thương."Chúng ta là bạn học. Cậu không hi vọng bạn học chết trong khi mình đứng nhìn chứ ? Cha tớ đã chết vào năm trước ở Bộ Pháp thuật. Tớ không có người nhà. Đỡ tớ lên được không, tớ không muốn chết..."Tôi muốn hạ chú Avarda vào hắn."Ngươi đi chết đi". Tôi nói. Tôi đá một cước vào tay hắn.Hắn nhếch miệng, những chiếc răng lóe sáng trong bóng đêm, nhanh chóng rơi xuống.Ở phía dưới rất nhanh vang lên tiếng "Đông", sau đó không còn tiếng động nào nữa.…
"mình là người hùng của nhau" - bọn trẻ tập tành yêu heeroz ~ hero…
kỉ niệm là để nhớ, không phải để lãng quên…
"Họ nhắc tới mày như một vị thánh sống dũng cảm tuyệt vời.""Họ nhớ tới tao ngoại trừ dòng dõi tự xưng cao quý thì cũng chỉ là thằng công tử láo xược hèn nhát."…
-Hoài Ảnh Ảnh, cậu nói xem sau này chúng ta có gặp lại nhau không?- Hàn Lâm, cậu nói nhảm gì đấy? Tất nhiên là sẽ gặp lại rồi, tớ chỉ sợ cậu quên mất tớ thôi!_ Cô nũng nịu với anh_Đồ ngốc, sao tớ có thể quên cậu được chứ! Ảnh Ảnh, tớ thực sự rất......_ Anh xoa đầu cô, ấp úp- Này, này, đến xem họ ca hát vui quá kìa! Đi thôi ! Phải lần đấy, cô nghe anh nói hết tâm tình mình, cô suy nghĩ chín chắn trưởng thành hơn thì bây giờ đâu phải đau khổ! 7 năm trước, Anh là điều tuyệt vời nhất đời cô, nhưng mãi sau này, cô mới nhận ra điều ấy!…