2jin // Mèo
Jeon Heejin thường bảo rằng mèo nhỏ mắt hổ phách của nàng rất là phiền.------------"Thế không thích tớ nữa à""Không, có thích cậu chứ"…
Jeon Heejin thường bảo rằng mèo nhỏ mắt hổ phách của nàng rất là phiền.------------"Thế không thích tớ nữa à""Không, có thích cậu chứ"…
Ném đá thì ném nhẹ thôi không toi khóc á :)…
Au : 🍫chocoberry🍓…
Một câu chuyện đơn giản kể về một Sensei mới nhậm chức ở Kivotos.…
-Đơn giản vì tôi quá vã các OTP của tôi từ nhiều bộ anime khác nhau.Mong các bạn thích:33.-Cấm đục thuyền dưới mọi hình thức.-Các OTP bao gồm:KenKuro,AllTsuki(Haikyuu),Langa x reki,Adam x Tadashi,Cherry x Joe(Sk8),Kai x Zakuro,Anya x Iride(NakaHito gamone) và vô vô vàn vàn các OTP khác-Có cả Oc của tôi trong này nữa;-;…
Seoul của những năm sau đó, ngày mùa đông tuyết rơi lạnh căm, đôi bàn tay nhỏ vốn đã buốt cả lên vẫn đi tìm chỗ có thể sưởi ấm cho chính mình, Woohyun cho tay vào túi áo người đàn ông bên cạnh, tìm được hơi ấm rồi lại sung sướng mỉm cười. Đôi má và mũi vì lạnh mà đỏ cả lên, đôi mắt cười nhắm tít lại vì được anh sưới ấm cho bằng đôi bàn tay rộng lớn. Mùa Đông năm nay rét buốt lạ thường, thật may vì Nam Woohyun vẫn có Kim Sunggyu cùng nắm tay sưởi ấm bước đi cạnh bên. Woohyun thích cùng anh dạo phố mỗi khi đêm xuống, cùng nắm tay anh lượn lờ nơi này nơi khác như bao cặp đôi cùng làm. Họ sẽ cùng ra bờ sông Hàn hóng gió, có khi sẽ lại tạt vào quán rượu nào đó bên đường, cũng có lúc sẽ chỉ lượn lờ vài con phố nhộn nhịp. Hôm nay cũng như bao đêm trước đó, Woohyun cố hỏi xem anh đang đưa mình đi đâu, Sunggyu lại chỉ ậm ừ cười không nói... đến khi nhận ra con đường quen thuộc, cậu khẽ trầm tư, đáy mắt còn hiện lên vài tia hạnh phúc cùng nuối tiếc lạ thường, con đường đi đến KSPO Dome...…
Truyện dịch for học hành và giải trí…
động chat nó nhạt gì đâu á trời :vvv…
Về những ngày mà người còn sống..Morri là khoảng khắc đẹp đẽ mà ta muốn lưu giữ lại...Tác giả: MelaineThể loại: Truyện ngắn…
Đừng đọc...…
Tuấn ngước mặt lên nhìn tôi, chỉ còn vài cm nữa là môi chúng tôi chạm nhau. Khoảng cách giờ đây gần tới nổi tôi có thể nghe được cả nhịp tim của nó, kể cả mùi nước hoa dịu nhẹ thoang thoảng nơi đầu mũi. Tôi bỗng thấy mặt mình nóng ran. Dường như tôi đang dần mất kiểm soát. Tôi biết nếu còn ngồi ở đây, tôi sẽ nổ tung mất. Tôi đẩy nhẹ nó ra, lia mắt sang chỗ khác, ngại ngùng nói: - Cũng tối rồi, tao phải về. Hẹn mày hôm khác nhé. Tôi toan đứng dậy, Tuấn lại kéo tôi ngồi xuống. Lần này tôi hoàn toàn lọt thỏm trong lòng nó.- Trời đã tối đâu, mới 5h chiều thôi mà? Sao mấy bữa nay Nhi hay né tao thế? Tao làm gì sai à? Nó nâng mặt tôi lên, buộc tôi phải nhìn nó. Tôi cười trừ: - Ý tao là cũng trễ rồi tao phải về, không mẹ lại lo.Hàng lông mày Tuấn cau lại. Nó thở dài nói: - Tao biết Nhi đang né tao, tao rất mong được biết lý do vì sao Nhi lại làm thế. Nhưng tao sẽ không ép Nhi nói nếu Nhi không muốn. Ít nhất hãy chỉ ra tao làm sai ở đâu được không? Từ hôm đi xem bóng rổ tới giờ, Nhi bỗng nhiên không nói chuyện, không liên lạc với tao nữa. Nhi cũng né mặt tao ở trường, mặc cho tao tìm cách liên lạc hay bắt chuyện đều không được. Tao có làm lỗi gì thì cho tao xin lỗi, tao không cố ý đâu. Nhi có thể nói cho tao sửa được không? Giọng Tuấn dịu dàng tới mức tôi cảm thấy bản thân đang dần tan chảy. "Trần Minh Tuấn ơi, mày đừng làm thế không tao sẽ đổ mày mất!"…
Mị muốn vẽ Ask n Dare country human thế thoi…
-30/7/2023-"tất cả chỉ là ảo ảnh được tạo ra từ những ký ức vụn vỡ trước kia của đôi ta."…
Nhất định tôi sẽ chinh phục được anh - Bang YeDam ngốc nghếch nhất định sẽ thuộc về Haruto Watanabe này !!! -Wonzie-…