allsunoo// kim sunoo ở căn nhà số 7
"cứ thử đụng vào ngoan xinh yêu ở nhà số 7 xem"all x sunoolowercase…
"cứ thử đụng vào ngoan xinh yêu ở nhà số 7 xem"all x sunoolowercase…
Tác Giả: Tố Thủ Chiết Chi Dịch giả: Bobo Taotao Giới thiệu: Cẩm Lê, đảm đương vận mệnh thiên giới, đệ nhất thiên địa chi gian hóa thành cá chép thần Sau khi say rươu hồn ngao du tam giới, nhập vào minh tinh tuyến ba Bạch Cẩm Lê vừa chết Bạch Cẩm Lê, bình hoa di động số một giới giải trí Kỹ năng diễn xuất kém, tự cao tự đại, gần đây cô đang tính toán tạo CP cùng minh tinh nam thần Lục Thanh Viễn Antifan: Đồ rác rưởi Bạch Cẩm Lê cút khỏi giới giải trí! Nhưng đột nhiên có một ngày, đang chửi mắng Cẩm Lê tam đại antifan phát hiện, weibo Cẩm Lê thay đổi phong cách bất ngờ Cẩm Lê: Rảnh rỗi không có việc làm ta chế tạo được mười tấm bùa may mắn, chuyển số tài khoản weibo, người may mắn sẽ được nhận ^.^ Antifan: Ha, lại là một cách mới gây sự chú ý, lão tử không chuyển! Một tháng sau- Bố của Cẩm Lệ, xin hỏi hiện tại có thể chuyển không?!…
Sau tất cả, chỉ còn lại tro và chút ánh sáng le lóiTàn tro của nắng, gửi cho chàngMang cốt của ta hòa vào sươngTa sẽ trở lại nơi nắng tànSinh ra lần nữa lại tương phùng"Sống có thật nhiều kỉ niệm đáng nhớ tôi thấy hay đấy chứ, để sau này chết đi, vẫn không nuối tiếc gì cuộc đời nữa"Solar ngã gục xuống đất, một bên tay đang dần lây nhiễm những vết đen, những đầu ngón tay dần hóa thành tro và tan vào không khí. Thorn vội vã chạy đấy và đỡ em nằm trong lòng mình, khuôn mặt đã lấm lem nước mắt.Solar mắt từ nhìn vào bầu trời đã xanh lại, ngó sang anh, cười cười, cố gắng lau đi những giọt nước mắt. Em đâu biết rằng nụ cười em làm anh chua xót biết bao nhiêu?- Thorn đừng khóc, tớ và cậu đã có những chuyến hành trình dài đầy kỉ niệm, như vậy với tớ là đủ rồi, ít nhất cũng đừng nuối tiếc. Gương mặt này của cậu cười lên sẽ đẹp hơn đó, nhăn nhó chỉ hợp với tớ thôi.Những vệt đen lan dần đến toàn bộ cánh tay, trong chốc lát cả phần cánh tay phải của Solar đã tan biến, tay trái đã mất đi phần bàn tay. Em chỉ chậm rãi đưa đôi tay đang dần tan biến của mình lên mà nhìn.- Thời gian của tớ đã chấm dứt, đừng buồn gì cả, tớ là nắng, tớ hóa thành bụi rồi sẽ lại biến thành "Solar". Hẹn gặp lại, yêu thương của tớ!…
Otp phụ là craftyxpicky hoppyxkichen bobbyxbubba…
Năm nay chúng ta 18 tuổi. Những năm tháng thanh xuân từng ngày đẹp đẽ đầy buồn vui giận hờn vu vơ và cả những giọt nước mắt. Tôi và cậu đang đứng trước cánh cửa tương lai...…
Câu chuyện về chuyến xe buýt :3(My Story)…
"anh nè, tình yêu là gì mà khiến người ta đau khổ vậy?" "ôi người đẹp, xin hãy đồng ý đi ăn với anh. Để anh còn có cớ mà cạo râu" ____Ai cũng có một trân quý, em cũng vậy15062020…
đây là chiếc textfic của mình viết những lúc rảnh rỗi…
chỉ đơn thuần nói lên cảm xúc của 1 cg khi bắt đầu 1 cs mới há há…
_Hmm....Vì truyện đầu tay nên có sai sót gì mong mọi người bỏ qua và nếu có thể thì hãy cmt để nhận xét giúp tui nha :3 Mọi người đọc truyện vui vẻ ~…
tâm trạng buồn....tôi viết để thoải mái cảm xúc những ngày buồn nhân vật thì tùy các bạn sáng tạo để tưởng tượng…
là một người tò mò và đam mê mạo hiểm, Dunk Natachai không hề biết mình đã vướng phải một tên sát nhân ghê rợn...…
Bến bờ yêu thương | Thương ai ngoài thương em.…
Hâm mộ cp Bác Chiến nên viết fic này. Nếu không hợp gu hoặc không thích thì xin click back.Đây là câu chuyện nói về tương lai của cp Bác Chiến do mình tưởng tượng. Mong sự góp ý của bạn.-Anh biết là em đối với anh là như nào mà. -Vương Nhất Bác nói trong đau đớn.-Ừ. Anh biết. Nhưng đây là một mối quan hệ không nên tiếp tục. Em còn trẻ, còn con đường phía trước. Nghe anh đi, có thể em rung động với anh chỉ là nhất thời. -Tiêu Chiến nhàn nhạt nói. -Cậu nhóc sinh năm 97 ạ.-Đã bảo anh bao lần rồi, em không phải nhóc...-Đừng gào lớn thế, bây giờ cả hai chúng ta đều có sự nghiệp riêng và đều đang ở thời điểm đỉnh cao nhất... Em nên...-Em hiểu rồi... -Vương Nhất Bác cười khẩy, cậu bước tới cửa chính và vặn chốt cửa. -Em chẳng là gì của anh cả.... -Em... Em định đi đâu... Đây là nhà em mà... -Tiêu Chiến lo lắng.-Đi tự tử... Anh dám đi cùng không? -Cậu lạnh nhạt nói.-Em.... Em dám...…
"Lêu lêu cái đồ khóc nhè, nước mũi chảy xuống miệng luôn kìa.""Ha ha, đã đi học muộn rồi còn mặc quần ngủ Hello kitty. Cậu đang diễn hài cho cả lớp xem à?""Eo ôi, hôm nay bày đặt viết nhật ký cơ! Mà đứa xui xẻo bị cậu thích là ai thế?"Lớn thêm tí nữa thì lại như này:"Sao chân cậu ngắn thế, có đúng một mẩu. Chắc mai mốt nói chuyện với cậu tớ phải kê cái ghế ngồi nói cho đỡ mỏi cổ cũng nên!""Uầy, nay tết tóc hai bên luôn. Đã gội đầu chưa đấy, tóc mà bết thì kì lắm nha.""..."Tuổi thơ của tôi gắn liền với mấy câu đùa đáng ghét kiểu vậy, mà mấy câu đó đều phun ra từ miệng cái thằng mà tôi thề là không đội trời chung với nó.Một núi không thể có hai hổ được, một là tôi hai là nó được sống thôi.Đây là trận chiến mang tính chất lịch sử và trường kỳ.Nhưng sao thằng nhóc đó càng ngày càng cư xử lạ lùng thế nhỉ? Cậu ta nhẹ nhàng dỗ tôi nín lúc tôi bật khóc nức nở vì bộ phim Hàn Quốc nhạt nhẽo. Hôm tôi không ngủ được thì ngồi bên cạnh nói chuyện linh tinh đến khi tôi ngủ mới thôi. Cậu ta điên rồi, điên rồi!Hay là dậy thì muộn? Chứng phản xã hội lại tăng cấp rồi?Hay đón xem câu chuyện của chúng tôi sẽ đi về đâu nhé! Chứ tôi là tôi thấy nó mù mịt lắm!!!…
Fanfic Kaiyuan…