【All Caelus 】Tổng hợp
Nguồn ảnh: @sakonlieur (Twitter)Nguồn fanfic: chủ yếu từ LofterEdit lại mục đích lưu trữ, có thể sẽ có sai sót.Không có sự cho phép, mục đích phi thương mai. Vui lòng không mang bản edit đi đâu.…
Nguồn ảnh: @sakonlieur (Twitter)Nguồn fanfic: chủ yếu từ LofterEdit lại mục đích lưu trữ, có thể sẽ có sai sót.Không có sự cho phép, mục đích phi thương mai. Vui lòng không mang bản edit đi đâu.…
Tay Tawan và New Thitipoom…
Trang viên có sur mới…
truyện này mình dịch từ 1tác phẩm khác đó…
vã quá rồi bà con ơi. nên này tui làm vì thoả mãn cơn thú tính trong tui ự ự…
(HashiMada) - Đến từ một cái khác thời không nhật ký Tác giả: hồi ức yên nhiên hằng ngày thượng MadaraChủ CP trụ Madara, có thể sẽ có phi tuyềnMadara gia vừa bắt đầu liền mang thai, có thể chính là con kia ngốc miễn? Thế nhưng Madara gia không biết ╮( ̄▽ ̄)╭ , còn mang thai nguyên nhân quả đoán giao cho Âm Dương Độn.(kỳ thực muốn viết Madara gia mang thai ngạch rất lâu (ฅ>ω<*ฅ), nhưng mà bút lực không đủ, thử nghiệm tác phẩm, không ngược)Trụ đế chưa kết hôn.Cái khác ta sẽ cố gắng viên trở về _(┐ "ε:)_, nếu như có thể, ta còn muốn mang thẻ, nguyện thế gian khoa chỉnh hình.…
Trích Đoạn🌚Đừng...ức Cậu Chủ...//Cậu e Sợ Nhìn Cậu chủ "Nhỏ"//Gọi tên Tôi!___________________________________Ố Là laaaaaaaaaaaaaaaaaaHy Kiu tao Là Lyl Đi Ha Hay Là Lil Cx Đc Mà cx đéo khác gì đâu Gt sương sương Thì Thế Anh Hay còn đc Mng Bt tới Là Andree Ở đây Chỉ là" TƯỞNG TƯỢNG " thôi Nhé chứ k Theo TG thực Đâu Ở đây Andree Bé hơn Bảo( Bray) 4 tủi nhoaaaCòn Thanh Bảo hay Còn đc Mấy ae Anti Nyc Gọi Là Bray Là 1 Người hầu trong Nhà họ Bùi Có nv Chăm Cho Cậu chủ NHỎ họ Bùi đến năm 20 Tủi_________T cho Bảo 21 tuổi nha Còn Thế Anh Thì chắc tụi bây cx bt Mà thôi nó Cho đúng Kịch Bản=)))Thế anh 18 Tủi ( ê mà đúng k T ngu Toán t k bt )Mà thôi cứ mặc định andree Nhỏ hơn nên Là em Của bảo v Đi K qTrong Tủi tácccLyl&Lil Nèeee…
Cp : AllCaleAuthor : When u leftThể loại : Hài, ngọt, OOCDisclamer : Tất cả nhân vật đều thuộc về Yoo Ryeo Han còn plot thì là của tôi.-----Làm bảo mẫu rồi, nhưng không chỉ 1 đứa mà rất nhiều ĐỨA…
☽ Author: 银河有一个小水果草莓 [Yuu].☽ Title: Missing you.☽ Status: On-going.☽ Rating: All.☽ Pairing: KaiYuan.☽ Category: Huynh-đệ-văn, ngơ ngác cao lãnh thụ, bí hiểm ôn nhu công.☽ Disclamer: Chúng nó là của nhau.☽ Summary:"Anh là...?""Được rồi, em là đang nhớ anh muốn chết đây!""Đã bảo em sẽ yêu anh ngay từ cái nhìn đầu tiên mà!"☽ Note:Thi học kì II thực sự là rất thoải mái. Ba ngày nữa là môn đầu tiên aka môn khó nuốt nhất sẽ thi, nhưng vẫn ung dung nhàn nhã lướt web đọc truyện. Dự định sẽ viết Shortfic thôi, Longfic nuốt không nổi. Ở phần category, thực ra muốn ghi là "Bí ẩn đần độn công", nhưng cuối cùng vẫn không nỡ =))).…
Но она моя.…
một tình cảm nhẹ nhàng ngắn ngủi của một cô gái và chàng trai ở trong thư viện…
Oneshot ngẫu hứng trong lúc nghe Despacito of J. Fla…
Mùa đông giá rét, ngày ta gặp nhauTruyện nhãm…
Lấy cảm hứng từ 'Mắt biếc' của Nguyễn Nhật Ánh…
Văn án: Đương Nhị thiếu gia hòa thiên nhiên ngốc chung quy hợp tác cùng nhau phó hướng lần thứ tư Ninja đại chiến, lại ở trong chiến tranh thất bại, cơ duyên xảo hợp trở lại mười một năm trước Konoha thôn. Sasuke có hay không có thể thay đổi ca ca diệt toàn tộc lòng của? Naruto có thể hay không ngăn cản bên người tất cả bất hạnh phát sinh? Mà chính mình thật sâu ràng buộc hai người niên thiếu lại đem như thế nào lấy hay bỏ, ngày càng thay đổi không rõ tình cảm là nhậm chi tùy theo hay là đẩy ra nặng liêm bốn mắt giáp nhau? Nội dung nhãn: Hokage niên thiếu mạn huyễn tưởng không gian xuyên qua thời không Tìm tòi chữ mấu chốt: Diễn viên: Sasuke Naruto ┃ phối hợp diễn: Hokage chúng ┃ cái khác: Văn nghệ thiên lôi thập cẩm…
fic xàm đọc hoan hỉ thui nha mọi người ơi.…
"Là Carol of the bells sao? Cậu chơi tốt lắm! Cơ mà vẫn còn lâu mới tới giáng sinh mà nhỉ?"Tôi đã có cuộc gặp gỡ định mệnh với cô gái chơi đàn piano dưới ánh chiều tà, một khung cảnh mà tôi sẽ không bao giờ quên, bởi vì tôi đã trót phải lòng cô ấy từ giây phút đó mất rồi. Nhưng cho đến khi tôi đã thành công chiếm được trái tim của cô ấy thì mọi việc lại bất ngờ kết thúc một cách chóng vánh...Chuyện sẽ chẳng có gì và tôi sẽ cứ mãi ôm trong mình nỗi buồn dai dẳng nếu tôi không nhận được cuộc gọi định mệnh vào ngày hôm ấy.Khi đứng ở ranh giới giữa quá khứ và hiện tại, bằng mọi giá tôi chấp nhận đánh đổi tất cả để có thể được gặp lại cô ấy thêm một lần nữa hòng thực hiện lời hẹn ước còn dang dở của cả hai.Liệu khi mọi sự thật đã được sáng tỏ, khi âm thanh của tiếng đàn không thể vang lên được nữa, thì kết cục nào sẽ chờ đợi chúng tôi ở phía trước?…