Ký Ức Màu Nắng Hạ
Mùa hạ không chỉ mang theo cái nắng gay gắt như muốn đốt cháy da thịt, mà còn mang cậu đến - chàng trai tớ yêu. Cậu như một cơn gió mát khẻ len lỏi vào những ngày tháng thanh xuân của tớ. Cậu bước vào thế giới của tớ với những trò đùa tinh quái, bằng nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời và bằng cả sự kiên nhẫn thầm lặng suốt bao năm tháng qua.Tớ từng nghĩ, cậu chỉ là một phần của tuổi trẻ, là một người bạn từ thuở bé - đôi khi phiền phức, đôi khi đáng ghét. Tớ luôn cho rằng, đến một lúc nào đó, cậu cũng sẽ rời đi như cách mà cậu vô tư bước vào thế giới của tớ vậy. Và tớ cũng chưa từng nghĩ sẽ có một ngày tớ thích cậu đến thế! Nhưng rồi vào mùa hạ năm ấy, giữa những ngày nắng vàng ươm và những cơn mưa rào bất chợt, tớ bỗng nhận ra trái tim mình đã lỡ nhịp vì cậu từ lúc nào chẳng hay.Mùa hạ rồi sẽ trôi qua, nhưng cậu - chàng trai của tớ - sẽ mãi là ký ức ngọt ngào, rực rỡ nhất mà mùa hạ đã mang đến.[Trích]"Ê, mày thích cung hoàng đạo nào vậy?" Vân Hy nằm dài ra bàn, ngón tay vô thức vẽ vài đường trên mặt gỗ, rồi bất chợt quay đầu nhìn chàng trai đối diện."Tao thích bọ cạp tháng 11." Nhật Khang đang ngồi cạnh cửa sổ, những tia nắng len lỏi qua khe cửa chiếu lên khuôn mặt chàng trai đang mỉm cười trìu mến với cô gái trước mặt."Tại sao?" Vân Hy nhướn mày, nghi hoặc hỏi lại."Tại vì mày là bọ cạp tháng 11, mọi thứ về mày tao điều thích." Nhật Khang vừa nói vừa xoa đầu Vân Hy một cách đầy yêu thương.…