Tại làm sao mà linh hồn bị hoán đổi.
Tác giả: Văn Qua---Dịch chui chưa có sự đồng ý của tác giả nên là nếu bất kì ai cảm thấy không ổn có thể nói mình gỡ xuống.…
Tác giả: Văn Qua---Dịch chui chưa có sự đồng ý của tác giả nên là nếu bất kì ai cảm thấy không ổn có thể nói mình gỡ xuống.…
Cuộc đời này có điều gì? Tại sao chúng ta lại phải cố gắng "sống" trên cuộc đời này? Điều mà chúng ta đang đi tìm mỗi ngày là gì?Hẳn những câu hỏi này khó mà có câu trả lời chính xác.Quan trọng là sau những bị vùi dập như thế, chúng ta ngồi xuống rồi tự nhìn nhận thế giới này như thế nào? Tôi không thể đưa ra câu trả lời chính xác được bởi vì chính tôi cũng là người đang đi tìm. Tôi tìm thứ gọi là hạnh phúc. Nhưng câu trả lời chắc sẽ mất cả một đời người hay hơn thế nữa. Thời gian đều thay đổi, sự vật đều thay đổi. Vậy nên những gì ta tìm kiếm rồi sẽ thay đổi. Nhưng hơn cả là tìm kiếm, chúng ta có thực sự hài lòng với những điều ấy.Câu chuyện của tôi đem đến không chỉ là một khía cạnh tình yêu mà đó là cảm giác được tồn tại.…
đôi dòng nguệch ngoạc gửi trân quý của tớwarning:lowercase…
Chỉ là vài dòng nguệch ngoạc gửi cho em trước khi hai mình xa...…
Cp: ShinKai (Kudo Shinichi x Kuroba Kaito)…
15 days challenge: Blue core1. Bầu trời vào hôm tôi tỏ tình cậu. 2. Cánh bướm xanh. 3. Tôi đã được tự do chạy trên con đường tôi muốn, kéo theo hàng ngàn niềm vui theo sau tôi. 4. Áo sweather xanh. Nó là đồ đôi đầu tiên với cậu. 5. Tiệm cà phê vào một ngày chiều. 6. "Này, hôm nay lại đi trượt ván với tôi chứ?" 7. Những chai soda lạnh vào mùa hè. 8. Em ngã người xuống cánh đồng hoa lưu ly. Trên môi còn nở nụ cười hoạt bát. 9. "Thiếu cây bút chì màu xanh dương rồi..." "Nè, cho mượn đấy." Và đó là bắt đầu cho tình yêu của tôi. 10. Cánh diều mà tôi và cậu cùng thả. 11. Kilig. 12. Mặt trăng xanh. 13. Đôi mắt em long lanh tựa như giọt nước rơi xuống viên saphire. 14. Bất cứ khi nào khóc, xin hãy viết ra ước mơ của cậu trong một chiếc máy bay giấy và ném nó lên bầu trời. 15. Chìm dưới đáy biển sâu.---…
- Hình như tớ yêu cậu rồi! - Muốn chép bài thì nói luôn. Tớ không để bụng đâu. ...__________- Đúng là em yêu anh thật! - Không muốn tăng ca thì nói luôn. Tôi không ép cô. ...__________- Em vẫn còn yêu anh đấy! - Muốn cướp rể thì nói luôn. Tôi sẽ đi theo em....__________- Em yêu anh nhất! - Muốn hôn thì nói luôn. Tôi sẽ hôn em mãi đến khi đầu bạc răng long...._____________❤❤❤_____________ Đây là truyện ngắn đầu tiên của Káo, mong mọi người ủng hộ. Với câu chuyện nhẹ nhàng, đời thường xen lẫn cuộc sống rất chi bình thường của 2 con người nhỏ nhoi trong xã hội. Káo sẽ trả lời hết comments của mọi người nên tha hồ góp ý.…
chỉ là một cái oneshot ngẫu nhiên thui cơ mà mong m.n ủng hộ…
Phạm Khuê trầm mặc nhìn Thái Hiện đang kí tên lên cuốn sổ lưu bút của cậu. Nét kí nguệch ngoạc, còn hằn rõ, giống như muốn đaam nát cuốn sổ.Thái Hiện đóng nắp bút lại, vẻ mặt chán ghét và kiêu căng. Hắn đã nói với cậu thế này:"Sau kì thi đừng bao giờ gặp nhau nữa. Cảm ơn cậu, Phạm Khuê."Nói rồi, hắn bỏ đi, một cách thật vô tâm và thô lỗ. Hắn bỏ lại cậu một mình trên ghế sân trường.Phạm Khuê buồn bã, khuôn mặt dần trở nên mếu máo, người cậu run lên bần bật vì uất ức và đau đớn.Mệt mỏi, bất lực,...có gì tốt đẹp trong cuộc tình đơn phương này?…
Tác giả: Đào Hoa NôngThể loại: Hiện đại, nhất thụ nhất công, ấm áp văn, HETình Trạng: Hoàn Tình trạng Edit: Hoàn Edit : Hạ Nhật Nhi + Hạ NguyệtBeta : Hạ Nguyệt + Hạ Nhật Nhi =))Cop đọc off thôi, link gốc đây nhéhttps://hanguyet2012.wordpress.com/danmei-hoan/%E2%99%A5-hi%E1%BB%87n-d%E1%BA%A1i-%E2%99%A5/ai-tinh-d%C6%B0%E1%BB%9Dng-vi%E1%BB%81n/…
Thời khắc em dành tình yêu mình cho anh.Chẳng phải vì anh đẹp hay vì anh giàu.Mà đơn giản vì ngày hôm ấy em gặp anh.Anh mặc chiếc áo sơ mi màu em thích.Bỗng nhiên em thấy tim mình ngẩn ngơ.…
Đoản ngắn về Crush.Cre Facebook, đọc thoải mái, cấm lấy đi khi không hỏi tui à nha.…
Tác giả: Cát Tử DuNhân vật chính: Monkey D. Luffy, Trafalgar Law || Phối hợp: Băng hải tặc Mũ rơm, băng hải tặc Trái tim, Boa Hancock, JinbeiCho tới hiện tại, những mặt trái cảm xúc khiến chính bản thân mình áp lực đã biến mất.Dù biết bản thân buông tay Luffy, phải cùng Luffy tách biệt, thế nhưng một chút cũng không bàng hoàng lo lắng.So với lúc trước dùng hải lâu thạch đem người giam trong tàu ngầm dưới biển sâu còn yên tâm hơn.Bởi vì chân chính hiểu rõ.Luffy tự do, cho dù là cơ thể hay tư tưởng.Cho nên, chỉ cần bản thân theo đuổi tới là được.Mặc kệ mộng tưởng lúc trước, chỉ cần hiện tại là cậu.Bất kể cậu đi tới nơi nào, ta sẽ ở nơi đó.Ta chỉ cần đuổi theo là được.Tựa như gió trong lòng bàn tay.Càng cố gắng nắm chặt, chỉ càng cảm thấy trong tay rỗng tuếch.Cho nên, chỉ cần vẫn luôn đuổi theo cơn gió, là có thể cảm nhận được nó đang tồn tại.Ta nhất định sẽ không từ bỏ, ta vẫn sẽ luôn đuổi theo phía sau, Luffy Mũ rơm!...P.S: Lần đầu edit, bản edit chỉ đáp ứng khoảng 60 - 70% so với bản gốc.…
(Tất cả chỉ là TƯỞNG TƯỢNG, TƯỞNG TƯỢNG, TƯỞNG TƯỢNG.)Nhân vật chính : Nghiêm Hạo Tường x Hạ Tuấn Lâm.Cảnh báo : Có thể sẽ có lời lẽ thô tục, bạo lực học đường, tổn thương. Cân nhắc kĩ trước khi đọcTóm tắt :"Đó chỉ là một đóa hướng dương giả thôi, sao lúc nào cậu cũng canh me để xoay nó về phía mặt trời thế ?" Hắn nhìn chậu hoa chỉ cắm duy nhất một bông hướng dương làm bằng nhựa trên bệ cửa sổ, lấy làm khó hiểu hỏi người kia.Người kia cong mắt cười, nhẹ giọng đáp : "Dù có là hướng dương giả thì nó cũng là hướng dương mà, phải hướng về nơi có nắng chứ."Giống như cậu vậy, cậu đang sống với cái thân xác rỗng tuếch, linh hồn cậu đã chết từ lâu, nhưng biết sao được, một người sống bình thường thì dù phía trước có gập ghềnh đến đâu cũng vẫn phải cất bước chạy về tương lai xa vời vợi.Người sống ôm ấp tia sáng mặt trời chứ đâu ai vùi mình vào bóng tối.Đóa hướng dương là giả, cậu cũng không phải con người có đầy đủ thể xác và linh hồn, nhưng để có thể nhìn thấy được ngày mai, thì vẫn phải giả vờ như mình là hàng thật mà thôi.Hắn lơ đễnh tặng cậu một bông hướng dương giả, tùy ý như ném một thứ đồ không còn cần dùng đến nữa vào thùng rác, nhưng cậu lại trân trọng coi nó là mục đích sống của mình.Giả dối cũng được, ít nhất hắn còn chịu giả dối với cậu.Nếu một ngày nào đó hắn trông thấy đóa hướng dương làm bằng nhựa đó bị phủ kín bụi và không còn nghiêng mình đón ánh mặt trời nữa, vậy có nghĩa là, cậu đã rời xa hắn, xa thật xa...…
Các bạn xem truyện của mình lâu dài nhé. Mình viết thể loại ngắn.…
Pairing: Kudo Shinichi x Kuroba KaitoLần đầu viết truyện có j sai sót mong mọi ng thông cảm😅…
đây là truyện tự mik viết ra giấy hôm nay mới có dịp đăng, truyện nói về 1 country humans mà ít người biết tới...…
Tôi viết một lá thư tay. Không hoa mỹ, không dài dòng. Chỉ là vài dòng nguệch ngoạc được viết trong một buổi chiều mưa lất phất...Tôi không nhớ rõ ngày mình viết, chỉ nhớ hôm đó trời mưa.Còn cậu thì mượn cây bút của tôi mà chưa trả.Lúc ấy, tôi đã nghĩ:''Nếu cậu không trả, coi như cậu mắc nợ tôi.Còn nếu cậu đọc thư, coi như tôi mắc nợ cậu cả thanh xuân.'' Nhưng cậu không đọc.…
"Chỉ gặp trong cơn mộng mị.."-only DooGem....Tag : Đoản,Yếu tố bạo lực,ngôn từ mất kiểm soát,...…