Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
• Title: gonna stand by you• Original fic: https://archiveofourown.org/works/25984798• Author: meregalaxiesandgods• Summary: Đã năm lần Kageyama bảo vệ đồng đội mình, và một lần họ bảo vệ lại cậu.• Translator: Yuuthazi (kayazii)BẢN DỊCH ĐÃ ĐƯỢC SỰ CHO PHÉP CỦA TÁC GIẢ, VUI LÒNG KHÔNG MANG RA KHỎI WATTPAD KHI CHƯA ĐƯỢC SỰ CHO PHÉP.…
"Em thích anh sao?""Là em yêu anh mới đúng nhưng mà ừ nói vậy cũng được."link gốc: https://twitter.com/mooseandgoat1/status/1731879733468565835?t=id-zm88o2kD7P1U22OS33Q&s=19…
DORIS BANNER: 19 tuổi, sở hữu làn da ngăm đặc trưng của người Bắc Lenvimous, tóc dài đến mức có thể quấn chục vòng quanh cổ, vòng ba căng tròn hoàn hảo nhưng chủ nhân lại chẳng biết ăn vận đồ để tôn lên vẻ đẹp chết người đó. Nếu không nhờ chất giọng thanh thoát tựa ly mật ong chanh thì có lẽ mọi người sẽ chằng có lí do gì để nhớ nổi Doris sau lần gặp gỡ đầu tiên cả. Và cô cũng chẳng phải người khao khát được chú ý. KAI HOLLAN: 20 tuổi, chàng trai luôn biết cách khiến phái đẹp phát điên bởi chiếc lưỡi hư hỏng và chiếc ví đầy ắp thẻ. Anh nổi tiếng, cuốn hút, quyến rũ và đương nhiên không thể thiếu sự khốn nạn. Giống Martin Hanley - cậu bạn thân nối khố của mình, Kai đã, đang và sẽ không có ý định chôn vùi tuổi trẻ vào một mối quan hệ nghiêm túc. Với Doris lại càng không!Nhưng tác giả lại nói có ~Vy's Story…
Tác giả: Vũ ThanhThể loại: Đam mỹ, hiện đại, nhẹ nhàng, ấm áp, thanh thuỷ văn, 1 x 1, HETình trạng: Đã hoàn thành (33 chương chính văn + 5 phiên ngoại)Văn ánAnh và cậu là bạn thân từ nhỏ. Đối với Phi Vũ, sự hiện diện của Lạc An dường như là một ân huệ. Cậu ở bên cạnh anh, tồn tại ở trong anh không chỉ đơn giản là một người bạn.Anh thiếu tình thương, cậu đem đến cho anh tình thương.Anh thiếu tình bạn, cậu đem đến cho anh tình bạn.Thế giới của anh là một màu xám. Giống như một màn sương dày đặc khiến anh không phân biệt được phương hướng đường đi. Nhưng chỉ cần cậu ở bên cạnh, cậu nhất định sẽ nắm lấy tay anh để anh không lạc đường, và quan trọng hơn, để anh luôn ở bên cậu.Một người yêu không nói, một người yêu không biết.Rõ ràng là biết người kia đối với mình quan trọng, mình đối với người kia không thể thiếu thế nhưng vẫn mặt mỏng không chịu thừa nhận. Để đến sau này, khi hai người ngồi hồi tưởng lại quá khứ mới bật cười vì sự ngốc nghếch của bản thân.Truyện liên quan:• Chung Sống Cùng Mỹ Nam• Sưởi Ấm Mặt TrờiTRUYỆN CHỈ ĐƯỢC ĐĂNG TẢI TẠI WATTPAD…
nu9 Phạm Ánh Tuyết Vy na9 Nguyễn Trọng Hoàng Khánh Na9 từ chap 3 mới xuất hiện nên đừng ai thắc mắc nha:))Tại vì viết vui vui nên ảnh bìa truyện là ảnh trên mạng nên đừng có chửi em nha…
Cả đám có một lời hứa khi còn nhỏ. Lúc tầm 4 - 5 tuổi, cả bọn rủ nhau đến Venice chơi. Jess vô tình mua được cả đống máy quay phim, máy ảnh và cuộn phim của Muggle. Nó mang nguyên thùng về khách sạn nơi mà cả đám ở rồi quay qua nguyên đám đang chưa hiểu chuyện gì dõng dạc nói- Từ nay mình quay lại những lúc bọn mình ở cùng nhau lại vào đây đi - bé Jess 5 tuổi bé tí teo khua tay múa chân diễn tả cho nguyên đám rồi nói tiếp - Lúc nào bây cảm thấy nó sẽ đáng nhớ thì quay lại, hay chán quá lấy qua quay cũng được. Coi như Vlog riêng rồi quay những gì bây thích là được. Sau này lúc chúng ta tốt nghiệp tại Hogwarts tụi mình bỏ mấy cuộn phim này lên rồi bốc đại. Lúc muốn hay nhớ gì đó lấy ra coi. Coi như kỉ niệm của chúng ta - Jess càng nói càng hứng khởi rồi quay qua nhìn đám bạn. Tuy tụi nó ghét Muggle nhưng nghe cũng hay nên cũng đồng ý.- Nhưng làm sau chúng ta mang nó theo 24/24 được ? - Pansy hỏi.- Blaise thử biến nó thành một cái charm trên vòng tay được không mày ? - Jess hỏi---------------------------Tưởng như chỉ là lời hứa suông cho đến khi cả đám lớn lên. Những đoạn phim về hồi nhỏ cho đến lúc lớn được nguyên đám ghi lại. Cam của Jess quên nghi dịp này thì sẽ tìm thấy được bên cam của Theodore. Cam của Pansy quên quay sự kiện này bạn sẽ tìm thấy được bên cam của Blaise. Cam của cả đám chả đứa nào có thì Draco, Vincent hay Goyle sẽ có. Nói chung, tuổi thơ của cả đám được lưu giữ ở đây. Từ lần đầu tiên đứa này có người yêu, cho đến khi nó chia tay rồi nguyên đám ngồi khuyên. Rồi nó lại quay lại, cho đến khi cả đám rủ nhau trốn ng…
Disclaimer: Toàn bộ sự sáng tạo của tình tiết thuộc về mình, nhân vật được dựa trên Marvel Universe Cinematic, không thể đảm bảo không có yếu tố OOC.Pairings: SpideyPoolRating: PG-13Summary:5 năm sau cú búng tay, Peter trở lại.Cậu tìm được dì May, cũng đã ôm được Tony lần đầu tiên (ngài Stark đã cho phép cậu gọi ông là Tony).Nhưng cậu không tìm được Wade.Cậu không nghe thấy tiếng hai thanh katana rút cái rẹt ra khỏi bao, sẵn sàng tắm trong máu đỏ như mọi lần ở những con ngõ có bọn tội phạm bị truy nã.Cậu không nghe thấy tiếng đạn đồng rơi leng keng khỏi khẩu súng máy từ góc ban công nào đó khi Avengers có nhiệm vụ ở những nơi có băng đảng mafia, đối tượng khách hàng thích thanh trừng lẫn nhau.Cậu không nghe thấy tiếng ai đó từ sau lưng cậu chuyên phát ra mấy lời tục tĩu, chỉ để khen eo và mông và chân và vai và thậm chí cái đầu tròn ủm của cậu trong bộ spandex.Cậu thậm chí không nghe người ta bàn tán gì về hắn nữa.Wade đã biến mất, hắn không còn ở New York của hắn và cậu.Wade Wilson. Deadpool. Wade.Cậu không tìm được hắn.Category: M/M.Warnings: OOC. Bối cảnh diễn ra Mailbox là sau Infinity War, còn Try Again là sau Endgame.Mình viết Mailbox vào một ngày quá buồn thảm và đã khóc đủ khi Peter tan thành bụi trong vòng tay Tony, lúc đầu mình đã định chỉ dừng lại ở đó và không viết gì thêm, cho đến khi mình xem No way home và khóc x3 vì Peter thì mình đã quyết tâm viết tiếp để Spidey có một cái kết hạnh phúc hơn khi MCU là đồ độc ác.…
Thể loại: thanh xuân vườn trường, học đường, tình cảm, lãng mãn, hài hước. Mai An: một cô nàng có tính cách độc lập, thông minh và nhạy bén các môn tính toán, học sinh giỏi Lý ba năm liên tiếp và nổi tiếng trong trường không chỉ vì thành tích học tập mà còn giỏi võ. Phạm Thăng: anh chàng học chuyên Anh chuyển về, có vóc dáng cao cùng mái tóc xoăn đặc trưng và đôi môi đỏ; học lực tốt ở môn Toán và Anh, cậu là một người thích chơi bóng rổ và đọc sách. Thăng bị An bơ rồi, có lẽ vì lời nói có người mình thích nên bị cô hiểu nhầm suốt hơn tuần nay. Tranh thủ sau khi xong trận tứ kết, Thăng đã kéo An ở lại và nói chuyện. "Cậu bơ tớ cả tuần nay, tại sao vậy?" Thăng nói với giọng hơi hờn dỗi, cậu muốn nghe lí do thực sự từ cô nên đã lấy hết dũng cảm nói chuyện. "Tớ không bơ cậu, tớ vẫn bình thường với mọi người mà." An cảm thấy bầu không khí có chút kì lạ giữa hai người, cô cố gắng giữ bình tĩnh dù tim bỗng đập nhanh hơn khi đứng nói chuyện riêng với cậu như thế này. "Cậu đừng bơ tớ được không? Nói cho tớ nghe xem lí do cậu cho tớ ăn bơ là gì đi!" Thăng bắt đầu có dấu hiệu giục cô nói chuyện sau khi hai người im lặng một lúc lâu, cậu vẫn còn giữ chặt cổ tay để cô không chạy đi khi hai người ở riêng. "Cậu buông tớ ra đi, làm như thế này kì lắm đấy!" An lớn tiếng đáp lại, cô bối rối trước tình huống này, chàng thanh niên trước mặt vẫn kiên định và nhìn thẳng vào cô chờ đợi câu trả lời.…
"Thật sự không quá khó để nhìn thấu tâm can một người đâu mà!" - trích một trong những lời khẳng định mà nó - Vũ Diệp Anh, một con nhóc ngu ngơ sẵn sàng dành cả ngày để nghiên cứu về vô số thứ phức tạp như Y học, Tâm lý học, Toán học và Văn học, đại loại thế.Vậy mà suốt 2 năm trời học chung trường chung lớp, Diệp Anh vẫn không thể hiểu nổi bạn học Nguyễn Thanh Khoa, nổi rần rần trên confession từ lúc mới nhập học. Mà cũng đúng, chẳng đứa con gái nào lại bỏ qua một cậu bạn đẹp trai, cao 1m72 từ lớp 6, học bạ không một vết mực đen, biết chơi bóng rổ và đánh đàn Ghitar cả. À thì, đương nhiên, nó cũng vậy.Bằng một biện pháp thần kì vi diệu nào đó, khoảng cách giữa hai người ngày càng được rút ngắn, còn nó thì nhận ra tình cảm của mình dành cho cậu bạn, căn bản không dựa trên cơ sở bạn bè. ×TRÍCH ĐOẠN×- "Ê Khoa, mày được theo đuổi nhiều như vậy í, có thấy mệt không ạ?"- "Chả biết nữa, Diệp Anh thấy sao?"- "Tao á? Sướng thế còn gì! Các chị khóa trên thì quàng vai bá cổ, mấy bé khóa dưới thì bẽn lẽn chạy ra xin In4, lũ con gái cùng khối mà còn bày đặt viết thư tình."Vừa nói, nó vừa giơ ngón tay ra như đang tính toán. Sau vài phút trầm tư không nói, nó rút ra kết luận: "Cả cái trường Trung học cơ sở Đống Đa này, mấy ai được như chú!"- "Sao mày hay để ý tao thế?"- "Bởi vì 'phù sa không chảy ruộng ngoài' nha nhóc!"Mi tâm cậu khẽ nhíu lại, nụ cười tốn gái lại bất chợt lộ ra trước mắt.- "Không chảy ruộng ngoài, có được chảy vào ruộng ta không?"______________Ngày đăng tải: 2/12/2024Ngày hoàn thành…
"Một ngày nào đó trong tương lai tôi sẽ bắt đầu tha thứ cho người đã làm tổn thương mình. Dù đau đớn đến mức nào, khó chịu đến mức nào, chỉ cần tôi sống tốt hơn, tôi sẽ phát hiện chính anh ấy làm nên hạnh phúc của tôi thêm đầy, thêm trân quý hơn. Không oán hận nữa. Chỉ còn một chút kí ức nhàn nhạt như mây trôi nước chảy."Đây là một câu chuyện buồn và không có thật...…
- Ái chà, một con nerd xấu xí, hahaha - MÀY NGHĨ MÀY ĐỦ TRÌNH ĐỂ CHƠI VỚI TAO Á? - CÂM NGAY CHO TAO, Con đĩ như mày không có quyền nói.!!Câu nói và cú tát phát ra cùng lúc. Móng tay của ả cào vào má tôi, đến mức bật máu. Và bàn tay rời khỏi tóc tôi có một nắm tóc màu nâu.....Xin lỗi, nhưng tôi chịu đủ rồi!…
"Vậy giấc mơ của mày là gì?"Tôi dừng lại, đôi mắt khẽ hướng về xa xăm, rồi mỉm cười nhẹ nhàng."Ước mơ của tao... chắc là được ngồi dưới tán cây mát mẻ, giữa những ngày cuối thu. Cảm nhận làn gió nhẹ thoảng qua, xào xạc những chiếc lá rơi... "Tôi nói như thể đang vẽ lên một bức tranh yên bình, nhưng nhân vật chính chỉ im lặng, lòng khẽ rung động trước hình ảnh ấy."Cùng mày... "- Trích Hạ Vũ POV's -___________________________Trần Thu YXDương Hoàng Hạ Vũ…
Đặng Vũ Anh Hoàng như là một thanh kẹo vậy, không phải Alpenliebe, không phải Kopiko, càng không phải Skittles, đặc biệt không phải mấy loại kẹo vừa nếm thì khoang miệng đã tràn ngập ngọt ngào.Anh Hoàng là kẹo Chocolate, lại còn là loại Chocolate 60% cacao ấy.…
"Này! Trời đang mưa đấy nhóc, định đội mưa về ầ?" Lúc đấy, trời đang mưa, mưa nặng hạt và tôi thì quên áo mưa, định bụng chạy ra nhà xe rồi đội ưua về nhà, bởi đứng chờ hơn 15 phút rồi nhưng mưa cũng chả ngớt đi là bao. Bỗng dưng, có giọng nói vang lên bên tai trái tôi. Tôi quay lại nhifn, là dáng người ấy, dáng người cao dong dỏng cũng đang ngước nhìn tôi, bỗng chốc thấy sao thân quen quá.…
"Gu mày là gì thế?""Ngoài bảo bình tháng hai ra thì sao cũng được.""Không, tao hỏi thật.""Ừm...."Tôi suy nghĩ một lúc: "HSG Toán."Những ngày sau, vào giờ ra chơi, Đặng Minh Hiếu luôn ngồi lại trong lớp giải thêm vài bài Toán.…