Ánh Sao Giữa Trời Hạ
Ai nói trời ngày hạ không thể ngắm sao? Ai cho rằng hạ đến chỉ mang cái nắng oi ả? Họ sao mà biết mùa hạ ấy, đã đưa em đến với anh. Tác giả: cqzWattpad: chauanh21021808…
Ai nói trời ngày hạ không thể ngắm sao? Ai cho rằng hạ đến chỉ mang cái nắng oi ả? Họ sao mà biết mùa hạ ấy, đã đưa em đến với anh. Tác giả: cqzWattpad: chauanh21021808…
Đôi ba dòng tâm trạng của chính mình...…
Nhà tâm lý học Robert Epstein đã chứng minh rằng: Sau 8 giây nhìn vào mắt nhau và cười thiện chí, mức độ tình yêu giữa hai đối tượng thí nghiệm tăng trung bình 7%, mức độ thích tăng 11% và độ thân mật tăng 45%. Thế nhưng, Trịnh Viết Quyền mỗi lần nhìn thấy Nguyễn Trần Uyển Nhi thì sẽ gằn giọng đe dọa: - Mày thích ăn đấm không?Uyển Nhi xinh đẹp, học giỏi, lại thân thiện quảng giao nhưng cũng đành phải ngậm bồ hòn làm ngọt trước Viết Quyền bặm trợn, du côn. Nhưng chịu ấm ức không có nghĩa sẽ không tìm cách phản kháng. Uyển Nhi quyết tâm "thuần hóa" con lửng mật Viết Quyền cho bằng được...Từ ánh mắt tình cờ giao nhau trên hành lang ồn ã tiếng nói cười hôm ấy, đã thầm lặng mở ra cả câu chuyện dài phía sau. Ở những tháng ngày đó, ánh mắt lúc chạm nhau không còn là trùng hợp.…
LƯU Ý: CÁC CHƯƠNG CŨ TỪ 15-20 ĐỔ LẠI SẼ PHẢI SỬA, MONG BÀ CON THÔNG CẢM.Thể loại: thanh xuân vườn trường, học đường, tình cảm, lãng mãn, hài hước. Mai An: một cô nàng có tính cách độc lập, thông minh và nhạy bén các môn tính toán, học sinh giỏi Lý ba năm liên tiếp và nổi tiếng trong trường không chỉ vì thành tích học tập mà còn giỏi võ. Phạm Thăng: anh chàng học chuyên Anh chuyển về, có vóc dáng cao cùng mái tóc xoăn đặc trưng và đôi môi đỏ; học lực tốt ở môn Toán và Anh, cậu là một người thích chơi bóng rổ và đọc sách. Thăng bị An bơ rồi, có lẽ vì lời nói có người mình thích nên bị cô hiểu nhầm suốt hơn tuần nay. Tranh thủ sau khi xong trận tứ kết, Thăng đã kéo An ở lại và nói chuyện. "Cậu bơ tớ cả tuần nay, tại sao vậy?" Thăng nói với giọng hơi hờn dỗi, cậu muốn nghe lí do thực sự từ cô nên đã lấy hết dũng cảm nói chuyện. "Tớ không bơ cậu, tớ vẫn bình thường với mọi người mà." An cảm thấy bầu không khí có chút kì lạ giữa hai người, cô cố gắng giữ bình tĩnh dù tim bỗng đập nhanh hơn khi đứng nói chuyện riêng với cậu như thế này. "Cậu đừng bơ tớ được không? Nói cho tớ nghe xem lí do cậu cho tớ ăn bơ là gì đi!" Thăng bắt đầu có dấu hiệu giục cô nói chuyện sau khi hai người im lặng một lúc lâu, cậu vẫn còn giữ chặt cổ tay để cô không chạy đi khi hai người ở riêng. "Cậu buông tớ ra đi, làm như thế này kì lắm đấy!" An lớn tiếng đáp lại, cô bối rối trước tình huống này, chàng thanh niên trước mặt vẫn kiên định và nhìn thẳng vào cô chờ đợi câu trả lời.…
"Bạn của anh trai, nghe hay ho thật". Thanh Quỳnh liếc mắt sang nhìn tôi, trên gương mặt hiện lên ý cười. Tôi biết nó nhắc đến ai, An Vũ đang ở ngay trước mắt tôi. Anh ấy dưới ánh chiều tà, nở một nụ cười nhạt rung động lòng người. Tôi gặp anh ấy vào một ngày hạ, khi chút ngái ngủ của chàng trai còn vương trên khuôn mặt. Vốn không thích mùa hè nhưng bởi vì anh ấy mà trở nên yêu thích. Hạ tới, em vẫn luôn thích anh.…
"Điều hạnh phúc không phải là được ngắm pháo hoa, mà đó chính là tôi và cậu ấy tay trong tay cùng nhau ngắm pháo hoa"Mình mới viết, có gì sai sót mọi người thông cảm cho mình nhé! <3…
Phong Đặng ôm tôi từ phía sau, cằm đặt lên vai tôi, vừa tắm xong nên hơi thở mang theo hương mát ngày hè, "Gu của Quỳnh Quỳnh là gì?"Tôi vừa viết truyện, vừa tận hưởng chút lạnh da thịt từ cái ôm ấy, "17cm và cupD."Phong Đặng hơi khựng lại, bàn tay ở eo khẽ siết nhẹ, nước từ tóc cậu rơi xuống xương quai xanh tôi có chút lành lạnh, "Thế còn tao?""Cậu 18cm nên cậu được chọn." Tiếng cười nhạt bên tai, aaaaaa, "Sao cậu biết?""Nhìn? Đoán?""Eo em bé đen tối thật đấy. Vậy chẳng phải ai lớn hơn là cậu sẽ thích người đấy à?"Tôi tháo kính để lên bàn, quay lại nhìn Phong Đặng, ánh mắt, sóng mũi, nụ cười tà, mái tóc điện giật, "Không, tao chỉ thích mỗi cậu."---(!*?!?@)@#)Tác giả: Nguyễn Thị Như Quỳnh (bún cá)(Quỳnh này not Quỳnh kia)…
Đọc đi rồi biết…
"Em không thể hiểu được, anh rõ ràng có phải gu của em đâu? Thế sao em lại yêu anh nhỉ?"Ánh Dương rảnh rỗi sinh nông nổi, tự nhiên lại đi đặt một câu hỏi hết sức dở hơi cho anh.Bảo liền gấp quyển sách đang đọc lại, nghiêng đầu nhìn nó, ánh mắt thể hiện rõ sự cưng chiều. Anh nở một nụ cười tỏa nắng, nhẹ nhàng đáp lại:"Định mệnh đấy."Tim nó lại không kìm được mà đập loạn nhịp, đây là người thường hay là thiên sứ vậy?Des bìa: me…
"Ê mày tao đẹp trai không?" Huy cầm gương ngắm nghía gương mặt của nó"Mày biết mày hỏi câu này trong ngày hôm nay bao nhiêu lần rồi không??" Tôi quay sang nhìn chằm chằm vào người con trai ấy. Hở tí là cầm gương lên soi xong hỏi có đẹp không, tôi đến mắc mệt với nó mất."Hình như 5.." Huy khoác tay, nghiêng đầu tựa vào vai tôi"Nếu không đẹp thì làm sao mà cướp được Na khỏi bọn con traitrai được, nói chung tao đẹp nhất rồi, mày không phải lo ai cướp tao khỏi mày vì t biết giữ thân mà!! " nói xong Huy vỗ ngực tự đắc"-"quá mệt mỏi với của nợ này rồi!! Nu9: Trần Lê Hà Ngọc Anh N9: Hoàng Gia Thiên Huy…
Bảo Huy chống cằm nhìn tôi một hồi lâu, mãi lúc sau nó mới cất lên giọng nói bao người si mê, nhưng tôi không chắc rằng mình có nằm trong đó không:- Sao bây giờ tao mới nhận ra...- Nhận ra điều gì? - Tôi thắc mắc hỏi.- Nhận ra rằng mày xinh như thế nào - Vừa nói, nó vừa vén lọn tóc đang rũ xuống lên vành tai tôi.Nghe nó nói vậy, tôi quay mặt đi chỗ khác để che giấu đi vẻ mặt đang cố nén cười của mình, lát sau, tôi quay sang nhìn nó rồi dõng dạc nói:- Tao cũng vậy!- Thật á, ra là mày cũng... - Nó ngước mắt nhìn tôi, trong đôi mắt đen sâu thẳm chứa đầy sự mong chờ.- Tao nhận ra mày đã nói nguyên văn câu này với mấy đứa con gái trước đây mày theo đuổi.…
Khi một con người lúc nào cũng nở nụ cười ngờ nghệch dính vào tình yêu với một trap boy?…
- tớ vẫn sống, vẫn cảm nhận được nỗi đau và cũng biết đến tình yêu và hình dung ra hạnh phúc. Những điều đó tớ đều muốn bày tỏ cho người đi cùng tớ năm tháng thanh xuân ấy.- Em mặc chiếc áo dài trắng tinh khôi, cái nụ cười ấm áp ấy của em đã sưởi ấm mùa thu lạnh lẽo trong tôi. Kể từ giây phút em gọi tên tôi, tôi đã khắc ghi rõ hình ảnh em trong trái tim chưa từng được sưởi ấm này, và cũng là từ khoảnh khắc ấy, em trở thành trân quý cuộc đời tôi, là người con gái mà tôi muốn giữ cho riêng, muốn hết lòng bảo vệ em, muốn dành hết những gì mình có, vì em.…
Bad girl trong thân thế một con Nerd. ©Copyright by amphetaminute…
"Một ngày nào đó trong tương lai tôi sẽ bắt đầu tha thứ cho người đã làm tổn thương mình. Dù đau đớn đến mức nào, khó chịu đến mức nào, chỉ cần tôi sống tốt hơn, tôi sẽ phát hiện chính anh ấy làm nên hạnh phúc của tôi thêm đầy, thêm trân quý hơn. Không oán hận nữa. Chỉ còn một chút kí ức nhàn nhạt như mây trôi nước chảy."Đây là một câu chuyện buồn và không có thật...…
"Này! Trời đang mưa đấy nhóc, định đội mưa về ầ?" Lúc đấy, trời đang mưa, mưa nặng hạt và tôi thì quên áo mưa, định bụng chạy ra nhà xe rồi đội ưua về nhà, bởi đứng chờ hơn 15 phút rồi nhưng mưa cũng chả ngớt đi là bao. Bỗng dưng, có giọng nói vang lên bên tai trái tôi. Tôi quay lại nhifn, là dáng người ấy, dáng người cao dong dỏng cũng đang ngước nhìn tôi, bỗng chốc thấy sao thân quen quá.…
Tác giả : Sữa Chúi ( mng gọi tui là Gold Gia cũng được) LƯU Ý : TRUYỆN KHÔNG CÓ THẬT,TRUYỆN SE NHÉ MỌI NGƯỜI.VÀ ĐÂY LÀ TRUYỆN ĐẦU TAY CỦA TUI NÊN TUI CÓ VIẾT SAI CHÍNH TẢ HAY LÀ VIẾT CÒN THIẾU TỪ THÌ MNG HÃY GÓP Ý GIÚP TUI NHEN! TRUYỆN NÀY NGỌT TRƯỚC NGƯỢC SAU NHÉ…
ko thích bang pink thì biến, once biến, merry biến nốtbangpink.... zô đây…
Tác giả: 狗落在东北街道Nick đăng truyện của tác giả đã dừng hoạt động khá lâu, và dù mình đã inbox nhưng không thấy tác giả rep nên bản dịch này vẫn chưa có sự cho phép của tác giả. Nếu có bất kì ý kiến phản đối nào từ tác giả mình sẽ gỡ truyện xuống. Mọi người có thể vào ủng hộ tác giả qua link gốc:Lofter: https://mydeadgirlfriend.lofter.com/…