[Dịch DOUJINSHI/BnHA] Tôi, Cậu Ấy, Và Cô Bé Mùa Hạ.
•Pairing: Midoriya Izuku x Bakugou Katsuki. •Thể loại: Shounen Ai, Tragedy.•Tác giả: MOV/ Bisco.•Dịch và Edit: Gowenn_DO NOT REUP.…
•Pairing: Midoriya Izuku x Bakugou Katsuki. •Thể loại: Shounen Ai, Tragedy.•Tác giả: MOV/ Bisco.•Dịch và Edit: Gowenn_DO NOT REUP.…
-''tôi là một thằng giàu có đạo đức giả suốt ngày vung tiền phung phí, sống chỉ biết thõa mãn bên dưới của mình. trông tôi như vậy thật ngu ngốc và phải chi tôi cứ quăng đống tiền ấy vào mặt em thì sẽ thông mình hơn ''anh ta bình thản nói với nụ cười trên môi. Tôi thì bị dồn ép đến nghẹt thở. -''ngài Smith đây, đừng có nuốt lời nhé?''------…
Title: Vẫn mãi yêu ngườiAuthor: A.WatanabeDisclaimer: nhân vật không thuộc về tôi mà họ thuộc về người đã sáng tạo ra họ.Genre: Romance, BL, BG, Tragedy, Ngược tâm, BE...Rating: PGPairing: Mayuzumi Chihiro x Kuroko Tetsuya x Momoi SatsukiLength: OneshotStatus: Đã hoàn thànhSumary: Tôi nguyện làm kẻ thứ ba, chỉ để mong cậu được hạnh phúc...…
Trong phút chốc, cậu hình thành ảo ảnh chính anh nhả từng đợt khói mờ nhạt ngay trước mắt, ngón tay thon dài kẹp điếu thuốc giữa cánh môi mỏng. Chân thực đến khó tả, dù cậu thừa biết không đúng sự thật. Anh không hút thuốc hoặc thậm chí vô cùng ghét thuốc lá, có lẽ cậu yêu điên cuồng đến mức đặt thói quen của mình lên anh. -Author: Ngân RainStatus: CompletedCopyright by Ngan Rain. Please don't re-upload without credit and permission from the author.…
Tittle: [AllTake] SunAuthor: MioCategory: Fanfic, BL, Tragedy, Romance, HEPairing: All char nam x Takemichi Disclaimer: Nhân vật thuộc về tác giả, cốt truyện thì thuộc về tôi_______"Cậu là một trong tam đại thiên thần của thiên giới và cũng là phu nhân của một đại ác ma, sau một lần không may cậu đã bị hạ độc bởi các ác ma bằng một loại kịch độc không thuốc cứu chữa nên thần mặt trời không còn cách nào khác đã luyến tiếc đưa linh hồn cậu xuống hạ giới để đào thai rồi sau khi chết sẽ đem cậu trở về thiên giới, do có sự sai xót nên đã mất toàn bộ kí ức về thiên giới và linh hồn của cậu đã đào thai thành cậu bé Hanagaki Takemichi"_______Nếu cậu không thích cp này hoặc BL xin hãy đọc truyện khác ạ, và đừng đục thuyền!…
Nếu như khi ấy anh không cứu tôi, có lẽ cuộc đời của chúng ta cũng chẳng phải biến động đến ngư vậy...========================Author: PatheticRating: T (Google để biết thêm thông tin)Disclaimer: Nhân vật không thuộc về tôi, ngoài ra mọi thứ chỉ còn là tưởng tượng.Categories: Fantasy, Angst, Tragedy.Note: Một fic nữa với trọng tâm là tâm lý nhân vật, cốt truyện có vẻ không mới lắm. Sau "Em có thể lặng thầm yêu anh", thì đây có lẽ là một fic có khả năng tiết lộ cái kết cho người đọc một cách rõ ràng hơn.Xin hãy đọc thật chậm, bởi vì một khi bạn quyết định đọc câu chuyện này, thì hãy xem nó như thế giới của riêng bạn vậy. Một thế giới chỉ tồn tại sự vội vã và vô cảm, sẽ mục ruỗng từ tận bên trong những cá thể ở trong nó, và đến một lúc nào đó, sẽ không bao giờ có thể cứu vãn được nữa.Note 2: Enjoy! Fic này tôi sẽ viết thoải mái một chút nên đừng lo nhé :)Chữ trên ảnh: Ánh trăng rọi vào phòng. (Google dịch nên đừng tin tưởng)…
"...Hai tay hắn nắm chặt lấy vô lăng, lồng ngực nhói đau từng cơn. Từng câu hát cứ như là muối xát vào vết thương lòng của hắn, khiến hắn không khỏi xót xa."...That I should've bought you flowersAnd held your handShould've gave you all my hoursWhen I had the chanceTake you to every party'Cause all you wanted to do was dance..."Hắn muốn tắt nhạc đi, nhưng bàn tay hắn dường như chẳng thể nào cử động nổi."Chết tiệt!", hắn lầm bầm, sau đó bắt đầu lái xe rời đi.Trên suốt con đường, tiếng nhạc vang bên tai khiến cho hồi ức lại bắt đầu ùa về với Aomine. Buổi hẹn hò đầu tiên của hắn và cậu, lần đầu cãi nhau, lần đầu ngủ chung, lần đầu làm việc đó... và tất nhiên cũng không thể thiếu cái giây phút mà cậu rời bỏ hắn. Tất cả những việc mà hắn tưởng chừng đã quên từ lâu nay chợt quay trở về, lấp đầy cái đầu trống rỗng của hắn. Đôi lông mày hắn nhíu lại. Hắn ghét cay ghét đắng cái cảm giác khốn kiếp này. Hắn căm ghét việc phải nhớ đến cậu..."…
Có lẽ, mọi chuyện sẽ tốt hơn nhiều nếu Noé bớt thích Vanitas đi một chút - tốt hơn cho cả anh và cả gã, cho cả Dominique và Jeanne, cho tất cả mọi người xung quanh, cho cái bản tính ngô nghê thẳng thắn quá mức của Noé và những ô uế mà Vanitas lúc nào cũng giấu nhẹm trong nụ cười ngọt xớt đạo mạo của gã. Tốt hơn rất nhiều, rất rất nhiều.Nhưng mà, điều đó chắc chắn sẽ chẳng bao giờ xảy ra đâu.Bởi vì anh trót thích gã nhiều quá mất rồi...(Ngày xửa ngày xưa, có một con quái vật - một thiếu niên vô tình bị tước đi cái quyền làm người, quyền đau đớn, quyền chết. Anh mải miết đi tìm cái thứ gọi là "sự cứu rỗi" từ một kẻ mà vốn chẳng hề đáng tin cậy chút nào.Vanitas bleue Lune. Pháp sư bất tử phía Tây, tay luôn ôm theo một cuốn sách bìa xanh dày cộm, quyền năng khủng khiếp chôn sâu dưới những lời cứng đanh tàn độc và cái cười giả lả bâng quơ.Nghĩ lại thì, Noé đáng lẽ ra không nên lại gần gã mới phải.)…