[minlix] grass
"rít một tí cỏ cũng chẳng chết ai đâu"…
"rít một tí cỏ cũng chẳng chết ai đâu"…
Nếu như...…
Đối thủ môi hồng răng trắng quyến rũ tôi phải làm sao đây, online chờ trả lời gấp!!!…
Tác giả: Bàn Tơ…
Linh Thượng Nhất Độ: Làm này bộ tác phẩm nam nữ nhân vật chính, các ngươi đối này bộ tác phẩm có ý kiến gì không?Aynos: Dưỡng con thỏ, dưỡng mập mạp , sau đó ăn luôn. Tiểu Thỏ: Ta muốn đẩy ngã lĩnh chủ đại nhân, sau đó XXOO lại OOXX[ nơi này hài hòa mười vạn tám ngàn tự ]...... Linh thượng một lần: Có cái gì nói sẽ đối sắp gặp mặt độc giả nhóm nói? Tiểu Thỏ [ cướp đáp ]: Ta không cần diễn con thỏ, làm cho lĩnh chủ đại nhân diễn, ta muốn làm nữ vương! Aynos [ bình tĩnh nói ra rút kiếm ]: Ngươi có thể lại tối nay làm cho ta ăn đến con thỏ, ta cũng đang hảo có thời gian bắt ngươi giường lớn luyện luyện kiếm. Linh Thượng Nhất Độ:......[ bi phẫn ] nhân khả sát, giường lớn không thể hủy! Đại nhân, ngài thủ hạ lưu tình a! 555555...... Ta lập tức đi an bài ngươi khai ăn!Nội dung nhãn: Ma pháp thời khắc Tìm tòi mấu chốt tự: Nhân vật chính: Con thỏ, Tô Điềm, Aynos ┃ phối hợp diễn: Eustac chờ ┃ cái khác: Sủng văn, ngọt văn, manh văn…
Vào đặt,tui sẽ trả lời hết…
Truyện có rất nhiều yếu tố kinh dị, những địa điểm, tên bùa ngải chỉ là hư cấu nếu có chỉ là sự trùng hợp.…
"i love you, but do you love me daddy?"…
"suffice to say, it is merely a dream"…
Tất cả chỉ là sự tưởng tượng không xúc phạm bất kì tổ chức hay cá nhân nào .…
hôm nay kaveh đã ngừng gọi cho người yêu cũ chưa?…
phũ anh là niềm vui của em, là niềm sung sướng của em. writter @Du301211/10/2018…
Nhân vật:Nữ chính: AsunaNam chính: KiritoNv phụ:+ Jayno+...…
hồng héo rồi mà sao lòng anh vẫn chênh vênh…
có anh đây rồi,bạn sẽ chẳng còn cô đơn nữa đâu.…
"em chẳng có quyền gì để giận anh cả..."…
Tác giả: Kị Sĩ Cưỡi Kỳ Lân_____________Tống Hải Khuê sống đến năm ba mươi tuổi vẫn không biết mục đích tồn tại của mình trên đời là gì?Dành cả tuổi thanh xuân để làm việc dưới tay kẻ khác, điên cuồng cống hiến cho họ. Để rồi đổi lại nhìn thấy bản thân ngã xuống, lạnh ngắt, dưới ánh nhìn khinh thường của kẻ khác.Không người thân, không gia đình, không mái ấm, không tình yêu, thậm chí đến bản thân cũng không có sự tự do. Ngày ấy, dù viên đạn có xoáy vào lồng ngực, máu chảy ướt đẫm quân phục, cảm giác đau đớn tê tâm liệt phế bao trùm, Tống Hải Khuê vẫn mỉm cười, kết thúc rồi, giải thoát rồi, cô đã đoán trước kết cục này. Tưởng rằng mình đã chết, nhưng không, cô lại tỉnh dậy trong thân thể của một người khác, sống cuộc đời của người khác, cuộc đời của một nhân vật không tồn tại, một nhân vật làm nền, một nhân vật kết cục bi thảm trong sách...Ông trời đã cho cô cơ hội, cô nhất định phải nắm giữ nó, thay đổi vận mệnh, bảo vệ mạng sống, tìm lại tự do cho chính mình bất cứ giá nào.…
"just go away please..."…
"failure is the word of our love..."…