không phải giờ phiêu lưu
all my fault…
all my fault…
Tôi cũng chưa bao giờ nghĩ là sẽ có một ngày tôi viết về một câu truyện có tình tiết chậm như này. Nhưng có gì đó nó thúc giục tôi phải viết về cái cách tôi suy nghĩ về một câu truyện thanh xuân của một cô gái nhỏ luôn đắm chìm vào kí ức và mộng tưởng của bản thân mà bỏ quên thực tại…
"Sàn máy bay rung chuyển dữ dội. Điện thoại của gã chợt rung lên, và rồi điều cuối cùng Namjoon có thể cảm nhận là tiếng khóc âm ỉ của những hành khách nhận ra số phận không thể tránh được của bản thân mà tuyệt vọng cầu sự cứu giúp của Chúa trời. Gã vốn là một kẻ vô đạo, vì thế gã chưa bao giờ tìm kiếm sự trợ giúp của vị thánh nào đó. Gã luôn nghĩ con người chính là kẻ duy nhất có thể giải quyết vấn đề thực tại, và nếu không thể giải quyết được, nghĩa là chẳng còn hy vọng nào nữa. Nhưng khi gã chứng kiến mũi máy bay lao vào toà nhà phía Nam của toà tháp đôi, gã chợt nhận ra, hoá ra không phải là do con người vô vọng, mà là do người luôn có thể giết đồng loại của họ, vì thế họ mới phải tìm tới Chúa, mới phải tìm tới một vị thánh nào mà ở ngài chỉ có sự vị tha, chứ không hề lòng độc ác chết chóc nào."Tấm bi kịch của nước Mỹ vào ngày 11 tháng 9 năm 2001.In the loving memory of all people who died on that very day. You are always remembered.…
Đọc rồi biết .…
Tổng hợp những câu truyện ngắn do tôi viết dựa trên ý nghĩa của những từ ngữ tôi thấy trên mạng.Những mẩu truyện nhỏ không đầu không đuôi nhưng không đỗi khó hiểu.Sẽ có một số sai sót trong quá trình viết, mong các bạn đọc có thể thông báo cho mình biết về những lỗi ấy ạ! Do đây là tác phẩm đầu tay của mình...Truyện được viết bởi «@thiy_blueII»…