Nhịp Tim Trên Đầu Lưỡi - Tác giả: Tiêu Đường Đông Qua
Món quà Sen_Xuynh_Xoắn đáp lễ cho Đường_mỡ, đọc xong rồi phải chăm edit lên cho ta đấy, ta kéo muốn lòi mắt -_-…
Món quà Sen_Xuynh_Xoắn đáp lễ cho Đường_mỡ, đọc xong rồi phải chăm edit lên cho ta đấy, ta kéo muốn lòi mắt -_-…
Truyện này viết cho vui thôi akKhông liên quan đến đời thật…
Các thần chiến đấu…
Người làm thuê nhặt được bọc tiền…
Hôm nay tôi muốn kể cho các bạn một câu chuyện...Về một bi kịch... Về một sự tuyệt vọng... Về một sự đau đớn tuyệt cùng... Của một số phận... Của một kiếp đàn bà rẻ rúng trong thời quân chủ. Hà Thu Nguyệt, tuổi vừa tròn mười sáu, xinh đẹp thông minh sắc sảo, không sợ trời, cũng không sợ đất, nàng mạnh mẽ, phong lưu, phóng khoáng nhìn chẳng giống tính cách của một nàng tiểu thư khuê các kín cổng cao tường gì cả. Nàng đem lòng yêu một chàng hiệp khách lãng tử hào hoa, phiêu bạt giang hồ. Chàng cũng vô cùng thương yêu nàng, vì nàng là một cô tiểu thư vô cùng khác lạ, lại có cùng chí hướng với chàng, tâm đầu ý hợp, nếu có thể ở bên nhau vĩnh cửu thì đúng là một cặp tuyệt sắc giai nhân, hiếm có khó tìm ở cái nơi mà định luật "cha mẹ đặt đâu con ngồi đấy" vẫn còn đang cực kỳ nặng nề này. Ở nơi đó, liệu hai người có thể bên nhau không, hay lại phải xa cách nhau như số phận của kiếp nhân sinh năm xưa? Mời các bạn đón đọc.…
Trong lúc nghe The reluctant heroes thì bỗng nhiên nảy ra ý tưởng về truyện này. Nói về những người chiến sĩ trong thời chiến. Việt Nam, 193 năm sau kì ' hủy diệt ' của thiên nhiên, sinh vật đều tiến hóa, con người dường như trở thành sinh vật yếu ớt..Đoàn đội "Thanh niên cứu quốc" là hy vọng của Việt Nam, họ bảo vệ lãnh thổ V́iệt Nam trước những sinh vật dị biến. ̀…
Tác giả :Đường Gia Tam Thiếu Nương theo hồn đạo khoa học kỹ thuật tiến bộ, đấu la đại lục bên trên nhân loại chinh phục hải dương, lại phát hiện hai mảnh đại lục. Hồn thú cũng theo nhân loại hồn sư săn giết vô độ hướng đi diệt vong, ngủ say vô số năm Hồn Thú Chi Vương ở Tinh Đấu đại sâm lâm cuối cùng tịnh thổ thức tỉnh, nó muốn dẫn dắt hiếm hoi còn sót lại tộc nhân, hướng về nhân loại báo thù! Đường Vũ Lân lập chí muốn trở thành một vị cường đại hồn sư , mà khi võ hồn thức tỉnh lúc , thức tỉnh, lại là. . . Có một không hai chi tài , Long Vương chi tranh, chúng ta long vương truyền thuyết, bắt đầu.#…
xin chào các bạn mình là sun ngọc anh, đã rất lâu rồi mình chưa viết thêm bất cứ điều gì, quả thật do thời gian qua mình đã có rất nhiều lí do riêng trong cuộc sống khiến tâm hồn mình bị tan vỡ, nhiều niềm vui nỗi buồn khiến tâm trạng không còn hưng phấn để viết lách nữa. một năm qua nếu phải tóm gọn trong một câu, mình xin dùng một từ là vô cùng tồi tệ. một năm thất bát và không còn chút cảm xúc nào đọng lại, xin lỗi vì đã không cố gắng hoàn thành tác phẩm mới nào gửi đến cho các bạn. năm nay mình hứa sau tất cả những trải nghiệm của bản thân mình nhất định sẽ xuất bản 2 cuốn sách theo phong cách mới để gửi đến các bạn. chân thành chúc các bạn năm mới nhiều niềm vui hạnh phúc và may mắn ngày đầu năm----sun ngọc anh----…
con khỉ ngốc nghếch…
trong tranh…
-"Cậu Tư, chừng nào cậu mới lấy vợ?"-"Chừng nào mày lấy chồng đi thì tao sẽ lấy vợ!"-"Ý chời ơi, cậu tư ăn học bên Tây mà nói bậy quá, Hiếu là con trai làm sao mà đi lấy chồng được?"Gia Hưng nghe thế liền thuận tay bẹo má thằng nhỏ bên cạnh rồi lại giả vờ cao giọng-"Bản mặt này của mày mà lấy vợ cái nỗi gì? Nhìn như đờn bà, mày lấy chồng tao còn nghe được hơn!"****-"Thằng Hiếu, lại đây biểu coi!"-"Dạ cậu?"-"Tối nay hổng chừng tao bịnh nữa đó, mày phải ở trong phòng canh tao ngủ đó!"Nghe đến đây thằng Hiếu liền mếu máo-"Nữa hả? Cậu bịnh nặng thì để con nói với ông bà gọi đốc-tờ tới khám, chứ con có làm được gì đâu?"Gia Hưng thấy biểu cảm của thằng Hiếu thì khoái chí lắm, cố tình gằn giọng mà ra lệnh-"Không cần! Tối nay mày mà không dô phòng tao thì mai tao bỏ đói mày cho biết!"Thằng Hiếu cái gì cũng sợ nhưng sợ nhất vẫn là đói, nó có thể không cần tiền bạc nhưng cơm thì phải đủ ngày ba bữa. Nó nhìn Gia Hưng mà càng lộ rõ vẻ lo sợ-"Nhưng mà cậu hứa là sẽ không ăn thịt Hiếu nữa nghen, hồi hôm bữa cậu ăn cái môi của Hiếu tới bi giờ còn đau nữa nè!"Vừa nói nó vừa bĩu môi lộ rõ vết cấn dập mà mấy ngày trước bị Gia Hưng hung hăng vùi dập. Mà mắc cười nhất là ở chỗ nó cứ nghĩ đó là ăn thịt chứ nào có biết cái đó gọi là hôn. Gia Hưng khi này chỉ còn biết mím môi nén cười, nhìn thằng nhỏ trước mắt mà trong lòng không kìm được sự hưng phấn, chẳng biết từ bao giờ một công tử xứ Cần Thơ, con trai cưng của ông bà hội đông Trạch nổi tiếng đào hoa sát gái mà bây gi…
Anh ta quên cả đàn cừu…
Chuyện chỉ dành cho những ai là fan của KNY, xem hết 26 tập phim, đọc hết từ chap1 -> 196, ý tưởng sẽ theo con tác giả, nếu trong truyện thật mà có thêm chap nào nữa mị sẽ lấy luôn những phần trong đó ra, chọn lọc chỗ nào phù hợp cho story, bây giờ là tính từ chap 196.Nội dung hoàn toàn hợp cho những con thuyền đã chèo và chưa chèo(vì tui sẽ viết vèo mak, không có đam hay bách, chủ yếu sẽ là ZenNezu, vì có quá ít người viết:<) Vì đây là lần đầu viết nên mng thông cảm nha;>Thể loại: Drama, horror, romantic:) (Thêm chút kịch tích)Chúc mng đọc chuyện vv:))…
Văn Phong là một người lớn lên với bạo lực. Anh là một con người bạo lực. Việc anh biết chỉ có ăn-ngủ-đi học-đánh nhau. Đằng sau một con người bạo lực là một quá khứ...Cậu-Điệp Cổ. Là một "ông hoàng" giao tiếp. Cậu luôn là tâm điểm của sự chú ý. Với ngoại hình ưa nhìn. Mái tóc màu vàng sóng. Đôi mắt anh đào với cặp đồng tử xanh dương sâu nghun ngút. Cậu luôn luôn cười. Đằng sau lớp mặt nạ là một con người...Hàn Thiên-Hắn. Là hội trưởng hội học sinh của trường anh và cậu. Là con trai cả của gia tộc họ Hàn. Một ứng viên sáng giá để kế thừa vị trí trưởng gia tộc họ Hàn. Ngoại hình sắc sảo. Một vẻ đẹp của vị thần. Mái tóc xanh nhạt được buộc gọn sau gáy. Đồng tử màu xám than. Kèm theo đó là cặp kính mang đầy vẻ tri thức.…
Ai hạnh phúc nhất…
Nước Sở Bình và Hạ Bình liền kề nhau đã từng xảy ra hàng trăm năm giao tranh, tưởng chừng như không thể kết thúc. Vị vua đời thứ 19 của nước Hạ là một vị vua thương dân, đúng trước cảnh hai nước tranh giành không ngừng từ năm này qua năm khác, ông đã chủ động xin hàng, và đề nghị gả con mình cho vị vua trẻ của nước như là một mối liên kết giữa hai nước. Từ đó trở đi, Sở Bình và Hạ Bình hình thành nên một liên minh bền vững, đánh đuổi mọi sự xâm lược từ kẻ thù bên ngoài. Và cũng thành một tiền lệ, mỗi khí một vị vua mới của nước Sở lên ngôi, nước Hạ lại dâng lên một nàng công chúa để tiếp tục kéo dài sợi dây liên kết giữa hai nước...-Theo "Ghi chép về các nước đã biến mất trong lịch sử"-*******Nàng - Hạ Châu Hiền nguyện hi sinh hạnh phúc của bản thân gả cho hoàng đế nước Sở, vì tương lai con dân nước Hạ. Nào ngờ, mong muốn của bản thân còn chưa thực hiện được thì vận mệnh đã quyết định nàng sớm phải kết thúc một kiếp sống.Nàng - Trương Hạ Châu không có sự lựa chọn nào, xuyên không đến thời đại kỳ lạ này, mà tâm nguyện hiện giờ của nàng chỉ là sống thật hạnh phúc vì chính bản thân mình.Hắn vốn coi nữ nhân là thứ phiền phức nhất trên đời, chỉ mong càng ít dính dáng đến họ thì càng tốt. Vậy mà hoàng huynh lại nỡ đẩy hôn ước của mình cho hắn, còn nói rằng nàng bị bệnh sắp chết? Lời tác giả: Đây là lần đầu mình viết truyện cổ đại, việc sử dụng sai từ chắc chắn sẽ xảy ra. Hy vọng nhận được sự đóng góp và bỏ qua của các bạn. Xin cảm ơn!********…