Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Chính cái fanfic lầy lội nầyChính cái cp HopeGa đáng eo và cái động Bàn tán nầy~~ khiến tớ đột nhiên trở thành 1 con fan não tàn ôm bom đội quần với cả 7ùppa và cái fandom có tâm nhứt quả đất huhu Đây là fic đầu tiên đã đưa tớ đến HopeGa~ Suga ùppa và BTS,thực sự là định mệnh,là DNA nha hihi P.s : tớ k định đăng trái phép tnày đâu nhưng bỗng nhiên fic gốc trên wappad biến mất huhu T.T........…
Tên Truyện: Duyên MườngThể loại: Xuyên thời không, trinh thám, cổ trang Việt Nam.Mỗi ngày của tôi trôi qua như bao người khác, đi làm, về nhà, ăn ngủ, đôi khi cũng tụ tập cùng bạn bè cuối tuần giải khuây. Có lẽ, vì một phần nguyên do đó mà từ lâu trong lòng, tôi luôn cảm thấy mình sinh ra không phải để sống một cuộc đời như thế. Nhiều khi, tôi mơ về những cuộc phiêu lưu, những điều kì lạ hay thậm chí là một thế giới hoàn toàn mới mà tôi chưa từng trải qua. Có lẽ, chính sự bình lặng của cuộc sống này đã khiến tôi luôn khao khát có được những cái mới, những điều thú vị hơn, những thứ mà tôi không thể ngờ tới. Ai mà biết rằng "cái mới, cái thú vị, cái mà tôi không thể ngờ tới ấy" lại đến một cách bất ngờ và khó tin như vậy. Chuyện là như thế này...[Lưu ý] Trải qua bao thăng trầm của thời gian, ngôn ngữ của dân tộc Mường giờ đây có nhiều sự thay đổi, chuyển biến so với thế hệ trước. Đó là chưa kể tiếng Mường có sự khác nhau giữa các khu vực người Mường. Cũng chính vì vậy, trong quá trình lên ý tưởng và soạn thảo, Mây cũng cố gắng tìm hiểu thêm về ngôn ngữ riêng của người dân tộc Mường vì rủi ro. Tuy nhiên, từ ngữ không thề giống 100% tiếng Mường ngày xưa là điều chắc chắn sẽ xảy ra. NGUỒN THAM KHẢO 1. Bộ sử thi: Đẻ đất đẻ nước.Áng sử thi đồ sộ Đẻ đất đẻ nước với dung lượng trên 50.000 câu thơ đã vắt qua thời gian từ thuở Dịt Dàng đến nay thôi thúc người cầm bút dân tộc.2. Người dân tộc Mường tại huyện Lạc Sơn và huyện Tân Lạc thuộc Tỉnh Hoà Bình, Việt Nam.…
Sau cái chết của mẫu thân và nhũ mẫu, Himegiri Ame được định sẵn sẽ đóng vai kẻ phản diện suốt cả quãng đời còn lại.ੈ✩‧₊˚Ame đang đóng một vở kịch, cho đến khi vở kịch ấy được hạ màn, cô mãi trong vai "kẻ phản diện".ੈ✩‧₊˚"Khi bạn đã cố gắng hết sức mà họ không cảm nhận được. Vậy thì hãy dừng lại, hãy sống vì những gì xứng đáng hơn."ੈ✩‧₊˚"Vì công chúa luôn mang vẻ ngoài yếu đuối. Nên kẻ có lỗi chỉ có thể là phù thủy."ੈ✩‧₊˚𓆩ᥫ᭡𓆪Tên khác: Vở kịch hạ màn. Em thấy gì phía sau đại dương?𓆩ᥫ᭡𓆪Tên Tiếng Anh: The villian's autobiography.𓆩ᥫ᭡𓆪Tác giả: Emily.𓆩ᥫ᭡𓆪 GENSHIN IMPACT FANFIC!!! - miHOYO…
thứ 5tôi vẫn sẽ cố thử lại với bộ này=)+Truyện thuộc bản quyền của tôi+ thể loại Đam Mỹ, bác nào ko ưng có thể out+ truyện hoàn toàn là trí tưởng tượng của tôi, ko dính dáng gì tới lịch sử hay chính trịchúc mí bác đọc vui vẻ.sự thật..... nó là một sự thật tàn khốc..______________" Thầy! Thầy!! cho em hỏi cái này nhá!"_ _" trò cứ hỏi đi"__" gia đình của thầy có mấy người vậy?"__".."__" à, thầy có làm chút bánh, trò ăn rồi học bài đi nhé, thầy có chút việc phải đi"________________" thầy! thầy!! sao thầy hay cười thế?"__" vì thầy luôn vui nên thầy mới cười đấy"__" vậy niềm vui của thầy là gì?"__" thầy có chút việc, lần sau sẽ trả lời"________________" thầy ơi! em nghe nói thầy bị bệnh. thầy có ổn không ạ?"__" haha! chỉ là cảm thôi, trò làm gì mà lo thế"__" vậy thì tốt quá, vậy mà cậu ta dám nói là thầy bị bệnh sắp chết"__".."__" chắc trò ấy nói vậy để em lo rồi đi thăm thầy thôi"__" em cũng nghĩ vậy!"________________"thầy.. bây giờ em mới hiểu được cảm giác của thầy.."__" em biết được cảm giác khi hiểu được sự thật.. sự thật này.."__".."__" e-m không- ức! mu-ốn biết"__" hức!"______________________…
"Tôi không biết cảm giác này là gì...Bỗng dưng tôi cảm thấy cậu quan trọng. Đến mức không thể sống yên nếu không có cậu bên cạnh...""Soviet, mày nói gì vậy?""...Đừng bỏ tôi."------Lá rơi, lay động mặt hồ vốn tĩnh lặng không chút gợn sóng. Như cách hắn đến, bám lấy y không rời. Khiến tâm y rung động, từ nhẹ nhàng đến mạnh mẽ, liên hồi không dứt. Soviet chẳng ngờ, lại gục ngã trước một học sinh cá biệt trong khi mình là Hội trưởng Hội Học Sinh...Ban đầu cũng đề phòng lắm. Vậy mà..."Soviet!! Thích tao đi!!""Cậu- Đừng có đeo bám tôi nữa!! Và đừng gọi tôi bằng tên "Soviet"!!"---"Tao chán mày rồii, không chơi với mày nữa!! Tao đi tán đứa khác!!""Cậu là của tôi...Không có chuyện đó đâu."------Hắn thích ma thuật ánh sáng đó, thứ ánh sáng ấm áp chỉ Soviet có thể tạo nên. Ma thuật độc quyền của y. Và Nazi tiếp cận y, ban đầu chỉ để chơi đùa, vậy mà lại thành dính lấy y luôn. Không hiểu sao mình có thể sa vào lưới tình với một người cứng nhắc chán òm như thế.Vốn thích chơi đùa tình cảm mà. Không thể..."Phép thuật bóng tối...? Tôi chưa nghe qua bao giờ, kẻ nói dối không nên xuất hiện trên đời đâu.""Gì vậy...Tao thật sự thích mày đó!!"---"Sắp tới sinh nhật cậu, muốn tôi tặng gì chứ?""Danh phận con dâu nhà mày."------"Hai em sẽ chung một phòng kí túc xá!! Từ giờ đến cuối năm thầy mong với sự kìm kẹp của USSR thì em Nazi sẽ ngoan ngoãn hơn!! Thầy tin tưởng em, USSR."------Chẳng biết từ bao giờ, y vô tình coi hắn là người quan trọng. Rất quan trọng trong cuộc đời y. Chỉ muốn bên hắn, ở cạnh hắn mãi, không để hắn rời…
"Cậu có vẻ quan tâm tôi nhỉ ?""Không..."" Nói thật đi. Cậu thích tôi rồi đúng không.""...."" Nếu cậu đã có lòng thì tôi đành phải chấp nhận vậy""..."Lời nói của Định như chắc chắn về việc tôi đã thích cậu ấy. Và thật không may điều đó lại là sự thật..Yêu thầm cũng giống như làm đổ một lọ mực lên giấy , chúng ta càng lau thì vết mực càng lan ra. Càng cố gắng né tránh và thay đổi cảm giác sẽ trở nên khó kiểm soát . Thay vì biến mất , tình cảm càng trở nên phức tạp và đau đớn , giống như vết mực càng lau càng lan rộng.Có lẽ tôi vẫn luôn đắm chìm vào trong cái cảm giác cố giấu đi nhưng vẫn luôn tràn ngập trong tâm trí , càng cố quên đi lại càng nghĩ đến nhiều hơn. 05/02/2025SoraBìa https://pin.it/7rDXW2m4E…
Câu truyện kể về 3 người bạn cho mình cái danh mang tên "mạo hiểm giả", dắt tay nhau đến những vùng đất mới lạ, tìm hiểu nơi con người sinh sống và khám phá nhiều thứ mới mẻ. Đến với anh chàng tiên phong, Samael. Mang bên mình cây kiếm nhọn cận chiến và sự máu chiến, đánh quên cả anh em 🐧. Nàng thơ Juddith hỗ trợ việc trị thương và tiếp năng lực cho mọi người. Và người xạ thủ đứng từ xa ném bóng, Leon. Bách phát bách trúng nhưng gặp địch mang giáp bóng yếu hẳn 😓. Gặp được nhau là do duyên phận, hợp người hợp thời điểm tự khắc bền lâu. Với ba người hợp lại, sát cánh bên nhau mọi lúc mọi nơi. Ta có câu "đoàn kết là chết hết"SS IStared at 2:15 AM 1st of July 2024…
Chuyện tình giữa cô nàng Chu Mạn Nhiên và Lâm ảnh đế. Mọi chuyện sẽ diễn ra thế nào đây? Cùng đọc nhé.Tất cả truyện của mình được cập nhập sớm nhất tại Vietnovel. Truyện của mình cũng được cập nhập tại Hinovel và Wattpad.…
Mỗi con người đều có một cuộc sống riêng. Đây là những gì tui viết cho tuổi trẻ của mình. Tuổi trẻ tôi bắt gặp được tình yêu chớm nở chỉ mới lần đầu gặp gỡ. Người ta yêu dần dần mới thương còn tôi và anh chữ THƯƠNG nó đến trước cả chữ YÊU. - Tản mạn cho nhưng ngày yêu người nhưng cô đơn- Tản mạn cho nhưng ngày yêu thương động đầy…
Mọi thứ về bộ truyện đầu tay ở chiếc tài khoản mới mở này được than tre làm vào 2h sáng ngày 26/06/2023.Vì vậy,có điều gì thiếu sót mong mọi người góp ý nhẹ nhàng dùm than tre nhoa 💓💓.Lob u❕------------------------Trần đời này đọc tiểu thuyết ngôn tình,Kiều Trang sợ nhất là mùa xuân.Mùa xuân gợi cho nhiều người về những điều tốt đẹp,ấm áp khi nó đến.Nhưng đọc truyện có chữ "xuân" trong tiêu đề đều không đi đến một kết cục hạnh phúc,an yên.Sinh ra vào tiết trời oi bức tháng 7,với cương vị là đứa con của mùa hạ như Trang đây thì né xuân tựa né tà.Người tình mùa hạ đây rồi,thế người thương của người tình mùa hạ đang nơi đâu?-------------------------bìa truyện tui edit lại nma nguồn là pinterest nhe.…
Nhẹ nhàng, khẽ khàng tựa lông ngỗng, như đang nâng niu một giọt sương chứ không còn là một bờ môi nữa. Tay đưa lên ghì miết vô cái cạnh cằm bảng lảng mùi nếp đã qua chưng cất, Nhật dịu dùi mơn trớn phần da thịt lấp ló dưới kẽ môi Nghi. Làm cậu trai ấy nghẹo đầu nghẹo cổ, cố kéo cái vía ra khỏi cơn nóng hổi sát rạt. Thế nhưng, thay vì dứ dứ tay vô cái vầng trán lòa xòa gợn tóc kia để ngăn Nhật, Nghi lại thõng thò tay xuống nắm lấy bàn tay cậu. Từng ngón, từng ngón, Nghi đụng chạm vô riêng tư của các ngón tay Nhật, vừa mạnh dạn vừa rắn rỏi nâng niu cả nấy đốt với con tim như đang run lên từng đợt. "Nghi." Nhật dứt ra, rồi lại quét sượt qua mũi Nghi một lọn tóc như miếng rơm, làm cậu ngứa ngáy hết phần đốt sống mũi. "Thơm lên môi mình tiếp đi. Đừng dừng lại." Rỏ xuống đất một giọt mồ hôi, Nghi lợp lên màu môi mới, dúi hồn mình vào khóe môi Nhật. Nửa mê say nửa dè chừng, cậu không dám áp trọn đôi môi kia mà chỉ dám dừng lại ở phần viền rìa. Không có lời yêu đầu môi mà chỉ tại đây những nụ hôn nơi khóe miệng, cậu đã biết mình thương Nhật vội vàng như thế đấy. "Nhật, gọi tên mình đi."…
Thế loại: Khoa HuyễnTính cách nhân vật chính: Nhiệt HuyếtBối cảnh thế giới: Cao Võ Thế GiớiLưu phái: Thiên TàiThị giác: Góc nhìn namNội dung: Trải qua vạn kỷ nguyên, huyết mạch Rồng Tiên đã thất lạc giữa trần thế, chỉ còn truyền thuyết về Sơn Tinh được truyền tụng như một câu chuyện cổ tích xa xưa. Thế nhưng, thiên mệnh chưa tuyệt, một đạo thần hồn của Sơn Tinh từ nơi cõi luân hồi tìm về, theo chân số mệnh gặp được hậu duệ cuối cùng, mang trong mình huyết mạch thiêng liêng đã thất truyền. Đạo hồn ấy, không hề chần chừ, lập tức dung hợp với bào thai trong thai mẫu của một nam tử trẻ.Vị thiếu niên ấy, dù sinh ra với huyết mạch cao quý, lại rơi vào cảnh bần cùng, mồ côi cả song thân khi còn thơ dại, chỉ còn lại muội muội Tiểu Linh ốm yếu, mang trong mình bệnh nan y khó lòng cứu chữa. Ngày Tiểu Linh buông tay rời khỏi cõi đời, trong lòng thiếu niên chất chứa bi thương vô hạn, tựa như cả thế gian sụp đổ trước mắt. Nhưng vận mệnh vẫn chưa để hắn bình yên. Ngày ấy, tinh cầu nơi hắn sinh sống bỗng đối diện với họa diệt vong, khắp nơi cảnh sinh linh đồ thán. Ngay vào thời khắc ấy, một cường giả thần bí đột ngột xuất hiện, chỉ với một cái phất tay, toàn bộ tinh cầu lập tức thoát khỏi bờ vực hủy diệt.Chứng kiến cảnh tượng ấy, trong lòng thiếu niên bỗng bừng tỉnh đại ngộ. Hắn nhận ra bản thân nhỏ bé tựa hạt cát giữa vũ trụ vô biên, đồng thời trong lòng khơi dậy ngọn lửa truy cầu sức mạnh. Ngọn lửa truy cầu sức mạnh bùng cháy, thúc đẩy hắn bước vào con đường tu luyện, chu du khắp tinh không…
Chuyện xoay quanh về hôn sự của Lộc thiếu gia- Một ca sĩ nổi tiếng và đang quản lý tập đoàn L&N ở Trung Quốc, tập đoàn chuyên về thời trang. Ở tuổi 27 nhưng anh vẫn chưa có vị hôn phu. À...không hẳn là chưa có đâu!....Lục Thiên Ân: vốn tên thật là Kha Bảo Hân nhưng sau một vụ tai nạn ở Hải Điến (Trung Quốc), cô đã bị mất hoàn toàn tiềm thức và vô tình được Lộc Tổng cứu giúp. Do ý muốn của mẹ nên Lộc Hàm phải nhờ đến sự giúp đỡ của Lục Thiên Ân và đáp lại cho cô ba điều kiện. Sau khi trở thành hôn phu của vị thiếu gia, Thiên Ân không ít lần dính vào rắc rối......*Trích truyện:-Một, là em phải làm bạn gái của tôi! Hai, tôi là bạn trai của em! Em chọn đi!-Anh lấy quyền gì chứ?- Quyền.....của kẻ đã hôn em! .....*…
Tên cũ: 1001 Quy Tắc Tại Trường HọcTên mới: Vạn Tắc Bất Tuân.Hiện tại đã end ss1 ( Trên Mangatoon, vậy nên hãy đọc p1 ở đó rồi quay lại đây đọc p2 nhé )Tác giả: Eirlys Halios.Văn án:Sau khi kết thúc trò chơi đầy may rủi mà nhà trường quái quỷ này tạo ra, cuối cùng chúng tôi đã có thể trở về yên vị trong kí túc xá. Tuy vậy, bóng ma tâm lí mà trò chơi này tạo ra thật sự khiến tôi không thoải mái chút nào.Sao vậy nhỉ? Tôi có cảm giác China khác với ngày thường, cả Cuba và America nữa. Thật sự rất kì lạ.Hôm sau thức dậy, chúng tôi nhận được thông báo. Vì có vài lớp số học sinh rất ít, chỉ đếm trên đầu ngón tay nên nhà trường đã quyết định xét lại lớp học cho tất cả học sinh. Xuống dưới phòng tổng phục trách để nhận lớp như lúc mới đầu vào nhập học. Nhưng còn một thông báo khiến tôi sốc hơn nữa. Quy tắc đã được thay đổi, không chỉ có những quy tắc trên lớp học mà ngay cả những nơi khác đều đã được thay thế bởi quy tắc mới.Ngôi trường này ngoài việc lôi kéo chúng tôi tìm đường chết thì không còn việc gì tốt đẹp hơn sao?Giờ sinh học hôm nay có chút thú vị, chúng tôi sẽ tới khu vườn mà nhà trường thiết kế riêng để dành cho môn sinh. Tôi thích những loài thực vật, đặc biệt là những loài hoa. Chúng làm tôi nhớ đến lúc nhỏ khi cùng cha đi du ngoạn trên đồi. Nhưng tại sao tôi lại có cảm giác bứt rứt khó tả trong lòng vậy? Chẳng lẽ sẽ có chuyện gì đó xảy ra với chính tôi sao?Những bụi phấn hoa khiến cho tôi ngộp thở, không hít sẽ bị nghẹt đến chết, mà hít phải cũng trúng độc. Tôi nghĩ,…