đại thanh hoàng gia bị chồng ruồng bỏ unfull
…
Tuyển tập mỗi ngày một chiếc shortficCó ngày nào viết được 2 chiếc fic thì ko biết 🥱-CarylnBeom-Ngọt, Cay, Đắng, Mặn gì cũng có. T note trên từng chương. Vì shortfic nên chả có chap nào liên quan chap nào hết thích đọc chap mấy thì đc nhâ 🍓Ig: caryln_beomFacebook: Caryln BeomĐơn giản chỉ là những đoạn văn nhỏ tớ ngẫu hứng viết ra, cố tình viết cũng có 🤡…
Ngủ cái tự dưng thức dậy thành cậu bé 12 tuổi hà…
Thanh xuân năm ấy anh cứ đi con đường của anh còn nhìn theo bước đi của anh là nhiệm vụ của em…
em đang van xin tình yêu của anh đây, làm ơn đến đây và hôn em đi ..…
Thương : Build Nguyện : BibleLấy bối cảnh thời chiến tranh của Việt Nam. Thương hoặc Nguyện, một chết một còn. __________________"Quân địch đang ở trước mắt, các đồng chí đã sẵn sàng chưa?" Chỉ huy mỉm cười, tay phất cao chiếc cờ có màu chủ đạo là đỏ và vàng. Màu đỏ là nền, tượng trưng cho màu máu của con dân Việt Nam, cũng là của những đồng chí đã ra đi để cứu nước. Ngôi sao màu vàng là màu da đặc trưng của người Việt. Đồng loạt các chàng trai ngồi dưới hô to "Đã sẵn sàng!" "Các đồng chí còn tiếc nuối điều chi không?" "KHÔNG!" "Tốt!"Thương đứng cùng Nguyện một bên, đôi má hồng hồng tô nét cho gương mặt có phần giống con gái của cậu. Nhìn sang bên, Thương hỏi."Ơ anh Nguyện? Thương tưởng anh ở hàng ngũ phòng bị? "Nguyện đáp."Tôi xin được ra tuyến đầu để bảo vệ Thương"_______________@Yên.…
đọc đi thì biết =]]]]~…
Tình yêu của Lindis mãnh liệt đối với Omen…
. OOC - Không giống cốt truyện . Trôn có lài - Trôn có lài - Trôn có lài…
🔞Ý tưởng riêng ko sao chép , ko đánh cắp dưới mọi hình thức…
Truyện ngẫu hứng…
Hãy làm cho trí tưởng tượng bay cao, bay xa, và bay luôn.😊#Truyệntựnghĩ 🖤…
"Chìm sâu trong giấc mơ, tôi như thấy cậu khóc?"…
Đơn giản là cảm xúc của riêng mình đối với Bí Bo, không phải fic, không cp…
[Fanfic Khải Nguyên] Không cần phải nói…
Ánh bình minh đẹp,tựa như nụ cười của anhNhưng tiếc là,nụ cười ấy không dành cho em.@lousi…
"Cậu yêu thầm anh từ khi lớp 10 và từ say mê anh đến bây giờ.."Ngọt lắm mí bà đọc đi…