Hạ oa lặc cốt 5
…
Văn án: Khi tu tiên hồ yêu gặp gỡ đỉnh cấp đỉnh lô, tiệp kính, đi vẫn là không đi?Nhãn: tiêu khiển quyển yêu chỉ một người buồn vô cớ nếu như mất ngày tếtDiễn viên: Niên Hữu Ngư, Trữ Dĩ Tầm ┃ phối hợp diễn: ┃ cái khác: song tu, HQT bởi GoSnow@bachgiatrang. Mình chỉ chỉnh tên và sửa đổi một số từ không có nghĩa.…
Nhân sinh tuyên kiếp là của ta, rời cả ly tha lãng quên nàng…
Thể loại: Ngọt, Sủng, 1*1Thời còn nổi loạn, Mặc Nhan cùng Hân Nghiên vốn là một cặp, thề non hẹn biển, yêu nhau nồng cháy đến nổi có thể sống chết vì đối phương. Nhưng sau vì tuổi trẻ nổi loạn, dễ yêu dễ chán dẫn đến kết thúc không vui. Vài năm về sau, Lâm Hân Nghiên du học trở về quản lí gia nghiệp tập đoàn Lâm. Vừa lúc em trai là Lâm Tu Kiệt kém 3 tuổi muốn dẫn bạn gái về ra mắt. Tên em trai này của cô vốn nổi loạn, ăn chơi, thay hết cô bạn gái này đến cô bạn gái khác, nào ngờ nghe bảo mới quen một cô gái mới 2 tháng tính tình đã thay đổi đến chóng mặt, trước giờ chưa dẫn ai ra mắt mà giờ còn muốn "không phải cô ấy thì không là ai". Cả nhà cô ai cũng tò mò là thần thánh phương nào có thể thay đổi được tên trời đánh này vậy. Tối đến, Tu Kiệt dẫn bạn gái về nhà, vẻ mặt cưng chiều. Ba mẹ Lâm cũng rất hài lòng bất kể ngoại hình hay gia thế. Cả nhà ngồi vào bàn ăn, lúc này Hân Nghiên mới chậm rãi từ trên lầu bước xuống. Bóng lưng cô gái ngồi cạnh tiểu Kiệt sao lại quen đến vậy? Sau khi ngồi xuống bàn ăn, cô gái đối diện đứng lên đưa tay đến trước mặt cô, "Chào chị, em là Mặc Nhan, là bạn gái của Gia Kiệt" !!!! Không sai, đây không phải là bạn gái cũ cô sao, còn có ánh mắt lướt qua một tia khiêu khích vừa rồi là gì???...…
Chỉ là câu chuyện tình của hai người phụ nữ trong thời kỳ đen tối của lịch sử nước nhà (Tháng 2/1940 - Tháng 5/1941), tình yêu giữa họ nảy nở vào những đêm thâu, trong ngôi nhà ngọn đèn mờ chẳng tắt...…
cp:Minh Anh×Kim ThanhMinh Anh yêu thầm Kim Thanh 3 năn, nàng dùng cả cuộc đời để bù đắp. "em không sợ định kiến xã hội,thứ em sợ là người bỏ rơi em như xã hội ngoài kia"…
Ta hiện tại không gì dũng khí khai trường thiên, chỉ sợ tái lộng một lạn vĩ công trình đi ra, vậy khai một ngắn đi. .Ta thích nhìn ngươi, bởi vì ngươi đẹp, như vậy mà thôi, có thể đều không phải ái. .Văn án a, không biết, sau đó tái sửa!…
Tình cờ gặp mặt, mùi hương của nàng khiến cô không quên được. Tình cờ là may mắn hay xui xẻo? Là mở đầu của hạnh phúc hay là bi thương? - Màu sắc không giống nhưng cùng là áo sơ mi tôi cởi ra đền cô nha - Thích tôi hay chỉ thích cơ thể tôi đâu?…