Phồn hoa nơi đây anh đang nơi đâu ?
Anh lại bỏ em một mình…
Anh lại bỏ em một mình…
London đẹp như vậy nhưng mấy ai hiểu được sự cô đơn mà nó chịu đựng ?…
I am a monster...…
Có HE và SE lẫn lộn…
Phần này các bạn đọc truyện nha mình không có thời gian để mô tả mình xin lỗi các bạn nha ^^…
hạnh phúc liệu có đến với ta khi ta đã vượt qua bao thử thách ...…
cuộc sống đơn độc , buồn , nhiều nước mắt , liệu có tạo ra một con ác quỷ không ?Và liệu ác quỷ có phải là ác quỷ không ?…
Duyên số cũng chỉ là duyên số.…
Kẻ thay thế cho cô ấy chỉ để anh chờ cô ấy về...…
Tình đơn phương…
Tình yêu em dành cho như sóng biển dạc dào vậy. Nhưng anh có đang nhìn thấy tình yêu đó đang rạn nứt không?…
Truyện không mang tính chất xúc bất kỳ idol nào Mong các bạn đọc truyện vui vẻ…
Tác giả: Uyên Dặt DẹoCấp phép đăng tại lại cho tài khoản @783TEAM…
Mùa xuân lại đến như bao lần trước. Nhưng năm nay, không hiểu sao tôi lại thấy có cảm giác như mình thiếu đi một mảnh ghép lớn trong trái tim, liệu có phải do nhỏ Xuân không?…
Cheonhatình yêu của tôi chưa bao giờ dành cho cô. cheon seo jin, tôi hận mình vì không thể chính tay mình giết chết cô vì cô là mẹ của con gái tôi. là cô, chính là cô, người hủy hoại tôi từng ngày, từng ngày một.... !…
Chẳng còn gì để luyến tiếc cảVì tôi có còn gì để mất nữa đâu…
Một cô gái trẻ nhưng thường xuyên bị mẹ bắt đi xem mắt,tất nhiên thủ đoạn của cô nhằm né xem mắt là vô biên.Bằng nhiêu tình huống trở trêu cô lại gặp phải định mệnh của cuộc đời mình.Một tên khiến cô ghét cay ghét đắng.Anh chàng đó cũng vì nhiều tình huống trớ trêu mà gặp phải con nhóc đó.Chính những điều trùng hợp không kém phần buồn cười ấy lại kéo hai con người vốn chẳng bao giờ có thể gặp nhau lại đến với nhau. ****"Chúng ta thực đối nghịch,bằng một cách "ảo diệu" nào đó khiến chúng ta gặp nhau...em đã nghĩ chỉ là thoáng qua,rồi lại ghét anh một cách vô lí.Thế mà ngẫm đi ngẫm lại em mới nhận ra...em có phần yêu anh"******…
Không hẳn là tôi viết cho mối tình đầu. Tôi viết cho những ai đã bỏ lỡ mất cơ hội để nói lời yêu thương…
tôi chỉ là tôi thôi,"còn em là vô vàn thương mến"…