Chuyện nho nhỏ về Scythe x Banhammer cụa tui :3
đây là fact khi hai đứa này iu nhau nhé , đôi khi tôi cx khi một vài câu chuyện ngắn nhưng trong sẽ có H+ O-OẢnh bìa: credit to @octylish on X…
đây là fact khi hai đứa này iu nhau nhé , đôi khi tôi cx khi một vài câu chuyện ngắn nhưng trong sẽ có H+ O-OẢnh bìa: credit to @octylish on X…
🥚Đây là câu chuyện mang tính chất tưởng tượng và giải trí giúp mọi người giảm stress, hy vọng mọi người sẽ ủng hộ câu chuyện này🥟🥰Truyện này, mình sẽ viết vào những ngày nghỉ (thứ 7 và CN) hoặc ngẫu hứng viết khi ý tưởng được khơi dậy🥰💜I love Chife and all everyone 3000💜…
Nếu như tất cả chỉ là hồi ức?…
Màu áo vàng xuất hiện trong tầm nhìn , cơ thể bất động của Cedric Diggory trên mặt đất bên cạnh hình hài thổn thức của Harry Potter.Tôi đẩy tất cả mọi người ra, không thể nghe thấy những tiếng la hét vì sốc và những lời thì thầm xung quanh mình .Các giáo sư giữ lại những học sinh trong đoàn người cổ động viên , nhưng tôi đã lách qua họ , nhìn chằm chằm vào Amos Diggory đang siết chặt con trai mình trong tay, cầu xin anh quay lại, nhưng không nhận được bất kì câu trả lời nào .Chỉ còn một bước nữa là đến cạnh Cedric, tim tôi như bị ai đó bóp chặt , nồng ngực bị đè lén đến không thở nổi, đầu óc trống rỗng, tôi quỳ xuống nhẹ nhàng sờ lên gương mặt trắng bệch của Cedric , khiến mọi người đều hướng về phía này. Ông Diggory nhìn tôi nghẹn ngào không thành tiếng , tay tôi chạm vào tóc anh một cách cẩn thận. Ông rời xa con trai, tôi dường như đến gần hơn, cố gắng ôm anh trở lại với cuộc sống. Nước mắt của tôi rơi trên áo vàng của Cedric, tiếng nức nở ám ảnh mọi người xung quanh. " Làm ơn Cedric , hãy thức dậy, anh đã hứa! Anh đã hứa sẽ sống sót trở về... anh đã hứa!!" / Lần đầu mình viết truyện nếu không hợp lý mong góp ý nhẹ nhàng xin đừng buông lời cay đắng . Trong truyện mình có lấy ý tưởng từ một truyện ĐN HP MÀU ĐEN MÀU XÁM nên có thể sẽ khá quen thuộc với những fan của ĐN HP . / CẢM ƠN MỌI NGƯỜI ĐÃ ĐỌC !Cre truyện màu đen màu xám : https://www.wattpad.com/story/125233067-m%C3%A0u-%C4%91en-m%C3%A0u-x%C3%A1m-%C4%91%E1%BB%93ng-nh%C3%A2n-harry-potter…
lại là những câu hỏi vô tri...…
Đây là câu chuyện mang tính trí tưởng tượng và giải trí lấy cảm hứng từ "Tư vị Trung Hoa", hy vọng mn sẽ ủng hộ mình nhé🥰…
Tên truyện: Sinh Bánh Bao. Tác giả: Lưu Linh. Số chương:.....Tiến độ: từ từ lết. . Lăng Đới Nhiên do vội vã mà nhét nguyên quả trứng vào miệng, không biết loay hoay thế nào lại ngất đi. Khi tỉnh dậy, thời điểm xa lạ, không gian xa lạ, kể cả thân thể cũng...xa lạ. Nội tâm Lăng Đới Nhiên kịch liệt bị đả kích. Thiên a~... ta còn chưa có làm gì cho Tổ Quốc, chưa đóng góp được gì cho Đảng, chưa phụng dưỡng cha mẹ già.. Thôi được rồi, Lăng Đới Nhiên thừa nhận bản thân rất trạch-_-.... ....Người tới, mau cứu mạng aaaaaaaaa.Lưu ý: chưa hoàn!…
Trần Nguyễn Uyên Linh là một tác giả bán thời gian, trong một đêm đang say sưa viết tiếp bộ truyện yêu thích của mình mà bị điện giựt bất tỉnh, khi tỉnh lại đã phát hoảng khi xuyên vào ngay nhân vật bị ném gạch nhiều nhất.Cô có một ý nghĩ không muốn nhận con đẻ!Thế quái nào lại có thể loại này tồn tại, phải bóp nát nó từ trong trứng mới đúng.Uyên Linh rơi trúng vào cái đêm nữ chính bị hại, mà cô chính là cái người đứng phía sau tiếp tay cho tội ác nghiệt ngã này.Nghe căn phòng bên cạnh văng vẳng tiếng la hét kêu cứu thất thanh của cô gái trẻ. Uyên Linh không nghĩ ngợi trực tiếp đá cửa xông vào, nhìn thằng con trai khốn nạn đang như sói đói đè một cô gái, máu trong người cô sùng sục sôi.Trần Nguyễn Uyên Linh : "Tao cắt trym mày!".Sau này Uyên Linh mới nhớ ra, cô gái mà cô giải cứu tên là Đỗ Mỹ Linh , và cô nàng có đai đen Aikido, nữ chính hoàn mỹ trong tiểu thuyết của mình. Người trong tương lai sẽ chặt cụt 5 ngón tay của mình, tặng kèm can axit và hoan hỉ cho cô làm ăn mày.Mỹ Linh: "Chị ơi, sao hồi trước chị hay bắt nạt em nhiều vậy?".Uyên Linh: "Má ơi, chị nào dám đâu".…
bộ này là mình viết lại những câu chuyện ở cuốn đám trẻ ở đại dương đen. Phục vụ mục đích đọc offline.…
Chúng ta cùng nhau bước qua tuổi thanh xuân tươi đẹp nhé, Kha Vũ____________Trương Gia Nguyên_________ *Mong mọi người đọc truyện trong sự vui vẻ, nhấn mạnh đây là TRUYỆN, mọi hoàn cảnh trong truyện đều mang tính chất giải trí, không có thật…
Thể Loại: Trùng sinh, thanh xuân vườn trường.Giới thiệuMột vụ tai nạn xe, khiến cô gái mới tốt nghiệp đại học Tô Nhiên sống lại.Cô trở lại năm 12 tuổi ấy, ngay tại thời điểm vừa mới gặp anh.Kiếp trước anh nuông chiều yêu thương cô, cho nên Tô Nhiên quyết định, kiếp này cô muốn nuông chiều anh, yêu thương anh, muốn anh trở nên suất sắc hơn.Muốn nuôi chồng không được, ngược lại bị anh bắt nạt, lẽ nào lại như vậy được! ! !…
Một câu chuyện đồng nhân Phong Thanh 2020 tìm được trên mạng sau khi đã nuốt hết các fanfic khác trên Wp và hiện đang đói fanfic 😂😂😂☆Tên: KINH GIÁCGiải thích tên truyện: Kinh (惊) - kinh động, hoảng sợ Giác (觉) - phát hiện, hoặc tỉnh dậy-> Tên truyện có thể hiểu sơ là Phát hiện điều gì đó rồi hoảng sợ, hoặc là tỉnh dậy rồi sợ hãi vì điều gì đó, nhưng mình chắc chắn sẽ không dịch tên truyện ra kiểu như này nên giữ nguyên nghe cho hay =))))))▪ Tác giả: Lương Phong Hỏa Ngũ Chiết Gia▪ Độ dài: 86 chương (đã full)▪ Editor: TaylorHua▪ Tiến độ: Lười lém ~~~ thích khi nào up khi đó 😂😂😂 Nhưng sẽ cố gắng ít nhất 1 chương/tuần《Lưu Ý》Truyện upload chưa có sự cho phép của tác giả, vui lòng đừng mang đi đâu khi chưa có sự cho phép. Thân ♡…
Kể về cuộc sống thường ngày và những chuyến phiêu lưu trong cuộc đời của Công Chúa Leonor và Infanta Sofia Lưu ý: sẽ có những tình tiết không có thật mà chỉ là tác giả nghĩ ra và thêm vào cho cốt truyện này .Yêu cầu rằng tôi là tác giả của bộ fanfic này nên mọi người không sao chép mà không có sự đồng ý của tác giả .Mong rằng mọi người tôn trọng nhau .Thể loại: tình cảm gia đình , phiêu lưu, chị em…
Truyện ngắn 12 cung ( nhưng truyện này chỉ có 4 sao và nvat chính là Xử Nữ - Thiên Yết )…
Đây là series viết tập dài về các couple ở Thanh xuân có bạn 2, SNH48G và Sáng tạo doanh 2020.Tất cả tình tiết đều do mình nghĩ ra.Mong các bạn ko comment xúc phạm họ.…
Mình cover lại từ fic [Gin tonic - Thủy Tĩnh] mà chưa xin phép editor, nếu bạn ấy có bắt gặp và nhắc nhở thì mình sẽ xóa fic ạ!…
Tác giả: Dòng XinhThể loại: Tiểu thuyết chungNguồn ảnh: Internet.***Thu!Mùa của nỗi nhớ!Cô đơn...Lạnh!!Em nhớ anh...Rất... nhiều...Liệu...Anh có nhớ???Ai trong chúng ta cũng đều ghét cảm giác cô đơn.Phải! Cô đơn khiến con người ta yếu mềm, lẻ loi...Cô cũng như bao người khác ghét bóng đêm, sợ bị bỏ rơi..Cứ mỗi mùa thu về, cô lại nhớ anh!Ngày tựu trường, hân hoan náo nức của cái tuổi 16..Hôm nay, là ngày cô nhập học cũng là ngày cô bắt đầu một cuộc sống mới, một cuộc đời mới!Và có lẽ, mùa thu năm nay cô sẽ thật vui vẻ nếu chẳng biết anh!Người con trai của Thần Chết!Vô tình chạm mặt..Vô tình quen...Cứ thế nhớ nhung...Yêu điên dại!Anh Hữu Duy - con trai của Thần Chết..Người con trai hoàn hảo.. nhưng độc đoán và ....nhẫn tâm!Còn cô...Cô nữ sinh ngây ngốc, mềm yếu, chỉ biết yêu anh điên dại...Đúng như cái tên Mộc Miên...Cô mảnh mai... bé nhỏ.. Chỉ sợ một cơn gió thổi qua cũng có thể đem cô cuốn đi mất.Nhưng không, sẽ chẳng ai có thể đem cô đi khi chưa có sự đồng ý của anh - Hữu Duy.Anh là cả mặt trời...Là cả cuộc đời..Là cả thanh xuân của cô...Thu về rồi... em nhớ anh!…
Tên truyện: Không phụ Như Lai không phụ nàng ( Đức Phật và nàng )Tác giả: Chương Xuân Di ( Tiểu Xuân )Thể loại: Ngôn tình, cổ đại, xuyên không, ngược, cảm hứng lịch sử, cảm động, yếu tố Phật giáo, lịch sử , HE.Số chương: 99 + 1 ngoại truyện Văn án: 1." Nơi ấy , trên lưng lạc đà , những dòng kinh văn bồng bềnh trôi; Nơi ấy , sau bao bão giông , sau những chông gai , một bậc danh sư đã đến với cõi người; Nơi ấy , tình yêu vượt qua thời gian , vượt trên thế tục để trở thành huyền thoại; Nơi ấy , họ đã gặp gỡ , đã tin yêu , đã trao gửi và sánh bước bên nhau..." 2." Lần đầu gặp nàng , nàng hơn ta 10 tuổi. Lần thứ hai gặp nàng , nàng bằng tuổi ta. Bây giờ , ta đã hơn nàng mười tuổi ..." " 33 Rajiva , em quen chàng 10năm rồi..."" Ta 53 tuổi , đã quen nàng 40 năm rồi..."" Nàng có muốn ta hoàn tục không."" Tự thẹn đa tình đoạn kiếp tu nhập thiền không xóa bóng hình xưa...Thế gian ai vẹn đôi đường cảKhông phụ Như Lai không phụ nàng..."…
5 tuổi:Vietnam:"Tớ ghét cậu!"China:" Tớ cũng ghét cậu!"10 tuổi:Vietnam:" Tôi ghét cậu!"China:" Cậu tưởng tôi thích cậu lắm chắc!"15 tuổi:Vietnam:" Tao vẫn ghét mày vcl !"China:" Chắc tao ưa mày !"?? tuổi:Vietnam:" Tôi ghét anh !"China:" Em ơi, chúng ta đang làm đám cưới đó!"Vietnam:" Kệ mẹ đám cưới, tôi muốn đào hôn!"China:" Em tính để đứa trẻ không có ba đó à?"Vietnam:".....Đm cuộc đời...."Nếu bạn tự hỏi sao Nam lại kẹt trong tình huống này thì chỉ đơn giản là...rượu, kẻ thù của lý trí.Tại sao!!!Tại sao người bên cạnh cậu khi tỉnh dậy trên chiếc giường không phải là một cô em xinh tươi nào đó mà lại là kẻ thù không đội trời chung chứ.China:" To gan, sao ngươi dám leo lên giường ta!"Vietnam:" Tôi mới cóc thèm đó. Đền bù ngay!"China:" Ngươi làm mất đời zai của ta mà còn mặt dày kêu đền bù á."Vietnam:" Nè kẻ nằm dưới và bị giã như giã gạo cả đêm qua là tôi đó. Tôi chưa than anh đã than rồi, mà anh tưởng mình anh còn zin chắc. Không biết đâu, đền bù đi."China:" Ha...thôi đã lỡ rồi, tôi sẽ chịu trách nhiệm."Vietnam:" NÍN...NÍN NGAY CHO TÔI! Và chìa tiền bồi thường ra đấy!"Sau một hồi qua tiếng lại, bên thì đòi chịu trách nhiệm và bên thì cần tiền thôi méo cần xác anh. Cuối cùng thì chỉ khi Nam chìa dép lào vào cổ China thì mọi chuyện mới kết thúc trong êm đềm và kèm theo đó là số tiền lớn đủ cho Nam sống sa hoa cả đời. Cả hai cũng thống nhất coi như chưa có chuyện gì vì dù sao cả hai cũng chả muốn chuyện này ảnh hướng đến sự nghiệp chút nào.Nhưng vài tuần sau đó Nam bỗng có biểu hiện lạ...…
Đoán xem câu chuyện này bắt đầu thế nào đi?Tôi nhìn đoạn địa chỉ trong tin nhắn, sau khi xác nhận mình đã đến đúng nơi, tôi mở của phòng ra, trong tủ giày trước cửa toàn là giày dép của nữ, nhưng vì đặc thù nghề nghiệp, những người như tôi lúc nào cũng chuẩn bị sẵn thêm một đôi dép đi trong nhà nữa; cho nên, sau khi thay giày xong tôi liền đi vào nhà.Đây là lần đầu tiên trong sự nghiệp của mình tôi đi đến nhà người ủy thác một mình, khá hưng phấn, cũng có chút mong đợi, và dĩ nhiên tôi cũng khẩn trương nữa.Có vẻ như có mỗi mình tôi cảm thấy khẩn trương thì phải. Người phụ nữ trẻ tuổi đang ngồi trước mặt tôi khi đối mặt với một người lạ, lại thấy tôi tự mình mở cửa đi vào cũng không hề cảm thấy hốt hoảng chút nào, ngược lại cô ta còn rất ung dung ngồi trên ghế; có lẽ cũng vì cô ta đã biết, giờ này sẽ chỉ có mình tôi đến nơi này.Cô ta mặc một chiếc váy màu đỏ sậm, được làm từ loại vải rất mềm, chiếc váy dài đến mắt cá chân, tôn lên nước da trắng ngần của cô ta. Tóc cô ta búi cao, phần tóc mai rủ xuống hai bên, dù đang ở nhà nhưng cô ta vẫn đi đôi giày cao gót màu đen, có vẻ như hôm nay cô ta đặc biệt chăm chút đến ngoại hình của bản thân. Nói thật, bây giờ tôi cũng chẳng biết phải nhìn đi đâu cho phải, mà đóa hoa kia lại mang theo một nét đẹp quỷ dị, thu hút khiến tôi không ngừng nhìn chằm chằm vào đó, đồng thời cũng giúp tôi có cảm giác dễ chịu hơn không ít.Tôi ngồi rất gần cô ta nên có thể ngửi được mùi nước hoa nhàn nhạt và mùi hương đặc trưng trên người cô ta.Số chương : 56 c…