Kookv | Tu penses que tu écris
Cậu nghĩ mình viết.…
Cậu nghĩ mình viết.…
helllo, im your friend!…
captain đội bóng rổ chuyển kiếp sống cuộc đời mới với xíu…
CHAP 1 VỀ NYC ĐÃ END VÀ THẤT LẠC RẤT LÂU RỒICHAP 2 LÀ TÌNH ĐƠN PHƯƠNG MỚI ĐÂY CỦA TÔI !FB: Đ. ĐỨC TIẾNIG: noy.ceezey…
Địa cầu này hình tròn có 204 đất nước, 809 hòn đảo, 7 đại dương, gần 7 tỉ con người vậy nên đừng sợ cô đơn.…
"Bạn ơi sai địa chỉ à? Mình vòng vòng ở đây mấy lần rồi á??""Bạn nhìn lên trời đi.""...Bạn ở trển hả?""Thấy cái tia sáng đèn pin hong? Rồi đi theo nó đi."…
Đến cuối cùng thì người thương em vẫn là anh.…
Đã bao giờ bạn cảm thấy bất công cho nhân vật chính chưa?Xin lỗi, một câu hỏi kì quặc nhỉ? Để tôi đổi cách hỏi khác, bạn có từng cho rằng cái kết của một câu chuyện quá hời hợt không? "Sống mãi mãi hạnh phúc về sau" - bạn nghe có thấy lố bịch không chứ? Chúng ta đều biết "hạnh phúc" vốn không thể đi chung với "mãi mãi". Vì cuộc đời là một hành trình và hạnh phúc cũng chỉ là thứ niềm vui nhỏ khi ta tìm được chỗ nghỉ chân sau một đoạn đường khó đi. Sau tất cả, thời gian sẽ luôn ép ta phải cất bước. Chúng ta đã được biết kết cục của phản diện là bị đả bại, thế giới thì được bình yên. Vậy còn nhân vật chính? Anh ta sẽ làm gì sau khi "sống hạnh phúc mãi mãi về sau"? Câu trả lời chính xác ngay cả tôi cũng không biết. Nhưng tình cờ thay, tôi có một người bạn có thể giải đáp thắc mắc đó cho chúng ta. Cậu ta đến từ một câu chuyện rất cũ... và rất mới.…
nó khá vui và tôi là người VIỆT NAM^^ có 4 tập ó…
khi đến thời điểm thích hợp, lời thương sẽ được ta cất lên.…
khong dua khong bo…
chúng ta thay đổi rồi từng rõ ràng nhưng nay lại nhạt nhòa đến vậy chúng ta kết thúc rồi chỉ là ta chưa nhận ra thôi...…
Do quá chán nên dịch mấy cái chơi chơi…
Truyện mang tính chất tham khảo một số vấn đề trong đời sống, hiện thực và kh nhận gạch đá.…
Về Yorita Ayato và hành trình đi tìm bạn vịt nhảy hiphop của mình.…
anh sẽ yêu em, kể cả khi trời còn chưa hửng nắng.…
Kosho Kazuo-Nam sinh cấp 3 mang một gương mặt tươi tắn bươc vào ngôi trường mà cậu ta nghĩ sẽ là nơi kết thúc cuộc sống thư sinh nhàm chán của mình. Nhưng không phải ý nghĩ hay nguyện vọng nào cũng thành sự thật. Trớ trêu thay ngôi trường cậu ta sắp bước vào đây là nơi cực kỳ nguy hiểm hội tụ đủ những thanh niên mới lớn sẽ là tương lai của xã hội tệ nạn bất lương. Từ bao giờ, nơi đây đã bị sự độc tài chiếm lĩnh. Từ bên ngoài nhìn vào, ngôi trường được truyền thông báo chí coi là một ngôi trường bình thường và không đáng để mắt đến. Ẩn sau trong lớp vỏ bọc hoàn hảo do tên hiệu trưởng không chút nhân tính dựng nên, là một xã hội tệ nạn thu nhỏ. Nơi mà việc học sinh thoải mái sử dụng cũng như buôn bán thuốc lá, vape, súng đạn, chất cấm và tất cả mọi thứ tệ hại ngày nay. Thậm chí việc giải quyết ân oán giữa các học sinh có thể dẫn tới c.h.ế.t người được coi là việc thường ngày vì tên hiệu trưởng đứng sau là một tên đáng gờm có thể giải quyết những cái x.á.c không để bất cứ thông tin gì còn sót lại. Dưới trướng tên hiệu trưởng "ác ma" này là 4 "Đế Vương" của trường, 4 tên du côn này đại diện cho 4 cách cai trị ở 4 tầng lần lượt mang tên của các tệ nạn: 'Tầng 1- Đấu Trường ; Tầng 2-Tiệc Tùng ; Tầng 3 - Cờ Bạc ; Tầng 4 - M.a.i t.h.ú.y/Chợ Đen' và chúng đứng trên cả những giáo viên bù nhìn của trường. Tưởng chừng phải đối mặt với tuyệt vọng tà ác nhất, nhưng cậu là một chàng trai 16 tuổi kỳ lạ có thể biến tuyệt vọng trước mắt trở thành hy vọng lớn mạnh nhất và cải cách lại "xã hội…
nếu đời em là một bản nhạc buồn thì cưng ơi, em sẽ chết trong sớm mai đây thôi.…
Sống bao nhiêu năm trên đời, họ Jung đây thề, nghĩ cũng chưa từng dám nghĩ tới chuyện này chứ đừng nói đến việc tin rằng nó sẽ xảy ra. Nhưng mà nếu có, thì cũng không hề có ý định hướng tới việc bị dính vào cái vai ăn đạn nhiều nhất trong cái bộ truyện cẩu huyết cậu đã đọc."Dính ai không dính, sao lại dính ngay vai nam chính phụ thế này?!?!"Choi San x Jung WooyoungBy: me (Choi Yujin)…