Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
"Cuộc đời rất dài, chúng ta đều cần có người kề bên, để được nói chuyện phiếm, để được ngồi cùng mâm, để được sống cuộc đời rất thực...""Yêu một người, sống một nơi, trải một đời"…
Tôi đã mơ, một giấc mơ quá nỗi kinh hoàng. Cơn ác mộng ấy cứ ám ảnh theo tôi hằng đêm, cho đến mãi sau này khi bóng hình em đã không còn phản chiếu trong ánh mắt. Và, nó vẫn ở đó."Anh này" Em cười xòa, bàn tay nắm lấy tay tôi, ánh mắt sáng rực "Chúng ta không thể đâu, đừng yêu em nữa, được không anh?"Trời hoàng hôn cùng với những áng mây lốm đốm xung quanh kia hiện lên sau lưng em, nhuộm hồng cả bầu trời. Khi ấy tôi được ngắm nụ cười đôi khi còn tỏa sáng hơn cả mặt trời lặn kia của em. Từng cơn gió như có như không xào xạc khẽ thổi phù phù vào thân ảnh nhỏ bé ấy, tán lá cứ thế lay động rải rác khắp nền đất. Chỉ giây sau, thân ảnh em khuất sau cái bóng đen đang dần vươn cao.Tôi không thể thấy rõ được nữa, em ở ngay trước mắt, nhưng không phải là "em" của tôi.…
Mị thấy hay nên cop đọc lúc rảnh thoii P/s: cái này mình sưu tầm từ nhiều nguồn khác nhau,chủ những bài này có gì hãy bl trực tiếp vào bài để mình gỡ Link: https://www.google.com.vn/amp/s/www.dkn.tv/van-hoa/day-la-toan-bo-hanh-trinh-di-den-coi-am-gian-sau-khi-nguoi-ta-chet-di.html/ampCòn lại mình ghi chú hết dưới mỗi bài r…
Trong câu chuyện mọi người vẫn từng kể, có một thần thoại về một thiên đường thứ 8. Đó là nơi vạn vật đều khởi nguồn từ con số 0, nơi có những ngọn gió bình yên và lặng lẽ. Có người nói rằng con người trên thế giới này ai cũng mong muốn được đặt chân tới chốn đó bởi lẽ thiên đường thứ 8 là nơi cất giấu mọi đau đớn cùng thương tổn trong cuộc đời mỗi người, là nơi lưu giữ mọi hoài niệm cùng tiếc nuối. Bởi khi mà vận mệnh đã an bài, con người chúng ta ai cũng không thoát khỏi hai chữ "số phận".Đối với Như Sương, thiên đường thứ 8 của cô khắp nơi đều tràn ngập hình ảnh Tây Mặc, có lẽ bởi vì anh là tiếc nuối và hoài vọng lớn nhất trong cuộc đời đầy vết cắt của cô. Rốt cuộc một kỳ tài âm nhạc như anh cũng bị cô bức đến nỗi đập nát cây đàn - thứ mà anh từng coi trọng hơn sinh mệnh, đánh dấu cho sự chấm dứt những ngày tháng vui vẻ, những cảm xúc ngưng đọng từng ngày từng ngày khi bên cô. Trong khoảnh khắc chia ly, giọng nói tuyệt vọng của anh vang vọng quyện sâu vào tâm trí cô: " Đến cuối cùng chúng ta đều như vậy, đi lướt qua nhau như những bản nhạc trong một ngày nhiều gió."Nhân vật chính:Nam chính: Tây MặcNữ chính: Như SươngTiến độ: tuỳ hứng =))))…