Lam Hỏa
Tác Giả: Masaoshi ShenThể loại: Khám phá, Phiêu Lưu, Hành độngNgôn ngữ: Tiếng việtNăm: 2024Giới thiệu tổng quan:Câu chuyện kể về hành trình trở thành thợ săn mạnh nhất của nữ thợ săn trẻ Ryuka.…
Tác Giả: Masaoshi ShenThể loại: Khám phá, Phiêu Lưu, Hành độngNgôn ngữ: Tiếng việtNăm: 2024Giới thiệu tổng quan:Câu chuyện kể về hành trình trở thành thợ săn mạnh nhất của nữ thợ săn trẻ Ryuka.…
"Giá mà em có thể tự chiêm ngưỡng gương mặt sợ hãi của em lúc này, Leilani.""Em đang sợ hãi tôi.""Tôi vẫn luôn dõi theo em, ở bất cứ đâu.""Vậy nên, cho dù có sợ hãi, em cũng không bao giờ thoát khỏi tôi đâu, thiên đường của tôi."Kiều Minh bật người ngồi dậy, mồ hôi mồ kê nhễ nhại. Gương mặt của cô trắng bệch, ngực của cô phập phồng vì thở mạnh. Cổ tay của cô vẫn còn run rẩy vì cảm giác như đã bị ai đó cầm chặt.Từ sau cái ngày Kiều Minh làm người được chọn ngẫu nhiên trong chương trình "Truy tìm ký ức", cô bắt đầu thường xuyên nằm mơ và thấy rằng bản thân đang ở một nơi kì lạ. Trong mơ, Kiều Minh bị một người đàn ông giam giữ. Khi hắn ta nhìn thấy cô, hắn đã ngay lập tức nắm lấy cổ tay cô và không bỏ ra nữa. Những giấc mơ liên tục kéo dài và hành hạ tinh thần của Kiều Minh khiến cô phải đi gặp bác sĩ tâm lý."Tôi không biết Leilani là ai cả." Kiều Minh nhìn chiếc còng bạc khoá chặt cổ chân trái của mình, sợi dây xích dài trượt trên đệm giường mềm mại cho đến sàn nhà bằng gỗ mát lạnh.Hắn ta không tức giận nhưng ánh mắt của hắn rõ ràng bộc lộ sự không kiên nhẫn: "Tôi biết đó là em. Bởi vì tôi là đồng loại của em." Lần này đến lượt chúng ta đổi vai trò cho nhau rồi.#Xin lưu ý: Mọi địa điểm, ngôn ngữ, con người đều chỉ là giả tưởng, không bắt chước những hành vi nguy hiểm được miêu tả trong truyện. Xin vui lòng giữ tỉnh táo khi đọc truyện.#Các bạn có thể liên hệ với mình qua page Tiffany's Land trên Facebook. Ngoài ra, mình cũng nhận viết truyện theo yêu cầu, chi tiết hãy nhắn qua cho page…
HahahahahahaHahahahahahaHahahahahahaHahahahahahaHahahahahahaHahahahahahaHahahahahahaHahahahahahaHahahahahahaHahahahahahaHahahahahahaHahahahahahaHahahahahahaHahahahahahaHahahahahahaHahahahahahaHahahahahahaHahahahahahaHahahahahahaHahahahahahaHahahahahahaHahahahahahaHahahahahahaHahahahahahaHahahahahahaHahahahahahaHahahahahahaHahahahahahaHahahahahahaHahahahahahaHahahahahahaHahahahahahaHahahahahahaHahahahahahaHahahahahahaHahahahahahaHahahahahahaHahahahahahaHahahahahahaHahahahahahaHahahahahahaHahahahahahaHahahahahahaHahahahahahaHahahahahahaMà mô tả gì mới được :)))…
:]] 1 câu truyện về 1 thằng bé đơn phương con nhà ngừi ta đến điên dại Nhân vật tự tạo: Tyrone Renergal và 1 số dienvien quần đùi khácCouple chính: DraHar Lưu ý: các nhân vật không thuộc về tớ:|Warning: nội dung truyện có thể đi lệch so với cốt truyện, có yếu tố đam mỹ( nam yêu nam é=))) hí hí hí hí), có thể chứa yếu tố bạo lực và 15,16,17,18+ ( rì mềnh viết ngu nên cứ warning thôi chứ chắc khum có ;-;) và nó SẼ TẤU HÀI SƯƠNG SƯƠNG;-;, và CÓ THỂ CHỨA 1 VÀI TỪ NGỮ THÔ TỤC Đây là đồng nhân nên nhân vật chính của mình là Tyrone Renergal ẹk:3. Thằng bé bị cuồng Draco nhưng cũng không nỡ ghét Harry hmu hmu;-; Tác phẩm đầu tay của táu nên sẽ khum được hay;-; nếu mọi ngừi khum thích xin đừng ném đá táu. Mong mọi ngừi góp ý ẹk;-; táu sẽ cố sửa…
Từ Y Y nhớ lại, bất kể là kiếp trước hay kiếp này, mình không gặp được Giang Hàn, bất kể mưa bao nhiêu, mình đều phải cầm ô trong đêm tối đi về phía trước, ngón tay lạnh đến mức trắng bệch cũng không dám thư giãn. Nhưng kể từ khi gặp Giang Hàn, trời mưa, ngay cả giày cũng không ướt. Bây giờ cô ấy chỉ muốn nói, Giang Hàn "em sẽ cưới anh, và cùng anh ở bên nhau suốt đời."…
Tên: Mạt thế bao dưỡng em.Tác giả: Mặt trời nhỏ và đám mâyThể loại: Mạt thế, đam mỹ, trùng sinh, ngọt, hài, công sủng thụ, tang thi, nhất công nhất thụ, chủ thụ.Độ dài chương: ??? + Phiên ngoạiTình trạng: đang tiến hành.Nhân vật chính: Tạ Ảnh Quân ( Tuy mỹ nam an tĩnh nhưng bá đạo công)× Tử Thường Hi ( Tuy mỹ ' nữ ' hoạt bát nhưng yêu nghiệt thụ).Văn án:Hận thù, chém giết, tha hóa, lợi dụng luôn tồn tại trong một thế giới đen tối. Không ai thuần khiết, ngây thơ có thể sinh tồn trong bóng đêm bao trùm, nơi không ánh sáng, không tương lai. Thông minh, gian trá, xảo quyệt mới đứng vững trên đống đổ nát bị ban tặng. Tiếng hét, khóc than, nức nở dồn dập, vang vọng, máu tươi, xác chết, xương thịt vương vãi khắp đất. Sự đau đớn, tuyệt vọng dâng trào....Chàng thiếu niên quằn quại trên mặt đất, cơ thể đang bị xé nát, gặm nhấm bởi đám quái vật xấu xí, ghê tởm. Gương mặt trắng bệch, không thể dấu được sự xót xa, bi thương, oan ức trong ánh mắt vì trót dại dột cả đời mà kết thúc sinh mệnh tại đây. Ngỡ không thể cứu vãn nhưng một tia ấm áp hi vọng vô tình ghé ngang qua cứu rỗi cuộc sống của chàng thiếu niên.∆ Vẫn còn nhiều sai sót, mong các bạn có thể góp ý tích cực. Không tiếp nhận những bình luận vô lí, tiêu cực, không thích có thể ra đảo, không nhất thiết ở lại đây. Cảm ơn vì đã ủng hộ.…
"Saṃsāra, Bánh xe vĩnh cửu" - Một văn bia cho một truyền thuyết cũ trên Thiên đường. Tất nhiên, bạn là một trong những người biết rằng đó không phải là lời bịa đặt, vì bạn là người sử dụng.Mặc dù, trong cuộc sống này, bạn đã hy vọng bạn sẽ không trở thành một hải tặc.Một bộ truyện dài của OP và đây là bản dịch thô !!!Đây là truyện của nước ngoài và mình đã xin ý kiến tác giả để dịch.TÓM TẮT NGẮN GỌN CỦA TUIII:[Y/N] là cô gái sau khi chết có thể nhớ đến kiếp trước của mình nên Chính Phủ Thế Giới lo ngạn bí mật lịch sử trống sẽ bị tiết lộ nên mỗi lần cô ấy sống lại đều truy bắt để giết chết (nói thật chứ bọn CPTT ngu vl nếu nó sau khi chết sẽ tái sinh thì sao k nhốt nó lại hay đóng băng gì đó cho nó không thể tái sinh mà phải giết chết) lần tái sinh lần này cô được cứu bởi xxx ( tự khám phá) nên thoát và được 1 gia đình nhận nuôi ở hòn đảo tập trung tất cả bậc thầy chế tạo vũ khí. Đến một ngày nọ ẻm gặp băng Mũ Rơm và vì sự máu liều và mặt dày của Luffy nên đã trở thành thành viên của băng và cùng công chúa Vivi đến Alabasta cứu vương quốc. Tất cả nhân vật không bị OOC và đến giờ bộ gốc vẫn chưa hoàn chỉ mới đến vụ Đảo bánh nên chưa biết kết nam9 là ai hoặc không có. NV chính không bánh bèo yếu đuối, chịu chơi chịu quậy. mạch truyện không đi lệch với cốt truyện của Oda chỉ thêm bà [Y/N] vô thôi.…
Lục Vấn và Lục Tư Diệp là song sinh thai giống nhau như đút... vào sinh thần thứ 3 nhị phu nhân vì ân oán đời trước mà nhẫn tâm hạ độc 2 đứa nhỏ.. Lục Vấn trúng độc nặng được cứu sống nhưng sức khỏe lúc nào cũng yếu ớt.. Lục Tư Diệp thì trái ngược khỏe mạnh, thông manh ngày ngày tìm cách trốn khỏi phủ đi khắp nơi trong kinh thành15 năm sau... mọi chuyện bắt đầu khi Lục Vấn lén Lục Thừa Lễ đi thi trạng và được đề tên bảng vàng... trái ngược với suy nghĩ.. Lục Thừa Lễ không nhưng không vui mà cực kì tức giận... trước ngày nhậm chức Lục Vấn độc tính tái phát hôn mê bất tỉnh, hơi thở yếu ớt.. không thể kháng chỉ vì Lục gia, Lục Thừa Lễ chỉ còn cách duy nhất...Lục Tư Diệp nhìn ca ca trắng bệch nằm trên giường bệnh.. liền theo ý phụ thân giả làm Lục Vấn cho đến khi ca ca khỏe lại...Văn Ngọc Thanh bạn từ thuở nhỏ của Lục Vấn và Lục Tư Diệp... là oan gia, đối thủ sống còn của Tư DiệpVăn gia bị hàm oan phụ thân bị tù đài, huynh trưởng chết...Văn Ngọc Thanh "Lục Vấn ngươi là quan Hình bộ, ngươi thừa biết Văn gia ta bị oan... tại sao?? tại sao cả ngươi cũng từ bỏ... Văn gia ta đã làm gì sai??" *khóc*Lục Tư Diệp *ôm lấy Văn Ngọc Thanh*vì ta không phải ca ca, vì ta phải giữ kín bí mật.. vì Lục gia ta...Lục Tư Diệp lừa tất cả mọi người nhưng đến cuối cùng thì sao?? Vẫn chọn giúp đỡ Văn gia... giúp Văn Ngọc Thanh...ngay lúc nguy cấp... Lục Vấn xuất hiện bí mật vẫn mãi là bí mật..Lục Tư Dao mỉm cười rời đi ngay hôn lễ của Lục Vấn và Văn Ngọc Thanh..Văn Ngọc Thanh trong y phục tân nương nhìn thiếu ni…
Truyện tác giả viết giải trí thôi, lời văn hơi gượng, tác giả sẽ cố gắng thêm. Văn án: Quỳnh Thu tỉnh dậy, cô vẫn đang ngây người thì bàng hoàng nhận ra mình xuyên vào tiểu thuyết cô đọc hôm qua!!?Đúng vậy! Cô thực sự xuyên không nhưng lại xuyên vào hôn thê của nam chính - nữ phụ pháo hôi trong truyền thuyết!!?Cô nàng này là thanh mai trúc mã với nam chính, cô ta lúc nào cũng bám lấy nam chính, khiến hắn ta thực chán ghét. Ngờ nghệch, kiêu căng, coi mình là cái rốn của vũ trụ, đó là tất cả những gì miêu tả nữ phụ Diệp Cẩm của chúng ta.Cô ta sử dụng kế-mà-nữ-phụ-nào-cũng-dùng để cưới nam chính, bỏ thuốc, lăn gường rồi ép cưới. Cô ta chia rẽ đôi uyên ương, gây ra bao trách trở cho nam nữ chính. Cuối cùng chịu kết cục từ phượng hoàng hoá thành cóc ghẻ, Diệp ba bị nam chính lừa lấy cổ phần, nữ phụ phải tự mình đi làm nhân viên quèn, ngày ngày bị bắt nạt, lợi dụng.Cô chỉ thông cảm cho nữ phụ một chút thôi mà, có nhất định phải xuyên qua luôn khôngggg!!??…
Trích dẫn lời nói của nam chủ:"Đã vậy thì nàng đi đi". Nói đoạn, chàng quay lưng về phía nàng, bàn tay giấu trong ống tay áo đã bị nắm đến trắng bệch. Đừng đi. Cầu xin nàng đừng bỏ ta lại lần nữa.Nhìn dáng vẻ cô đơn mạnh miệng này của hắn, đột nhiên nàng cảm thấy có chút muốn cười. Đã từng yêu, đã từng giận dỗi, cũng đã từng hận. Gương đã vỡ liệu có lành được không?Trích dẫn lời nói của nữ chủ:"Gương đã nứt thì đập nó đi, chúng ta mua cái mới. Gương đã vỡ thì vứt nó đi, chúng ta cùng chọn cái đẹp hơn".Một câu chuyện về vị Hoàng đế ngoài hành tinh luôn chờ đợi ngày vợ mình xuất hiện.Thể loại: xuyên không, cổ đại, dị giới, viễn tưởng, sủng sạch, HE.Nam chủ tâm thần phân liệt, "diễn xuất" giả ngu tuyệt đỉnh, bụng dạ đầy xấu xa đen tối, già mà không nên nết X nữ chủ tự luyến lever max, suy nghĩ "phong phú đa dạng chuyên bay xa hàng tỉ km", nắng mưa thất thường, bệnh thần kinh thì không ai đọ bằng.Đây là tác phẩm đầu tay của mình, có gì thiếu sót mong mn góp ý, ủng hộ mình nhé. Cảm ơn nha <3…
Convert: Vương ÂnLink: Ao3, weibo, lofter,....Stucky văn, không đảo ngược, không hỗ công.Thuẫn Đông, Top!Steve, Bottom!Bucky…
Tổng hợp truyện của CP JaydickThể loại: nhiều, rất nhiều…
design shop của thecollab 12 chào mừng bạn ^^ chúng mình sẽ giúp bạn des những bức ảnh đẹp nhất có thể…
Đây là 1 fanfiction nho nhỏ, kể về 1 cô nhóc khoảng 13 tuổi tên là Judy, nghiện Creepypasta nặng, có ước mơ là gặp được các nhân vật Creepypasta và được trải nghiệm giết người cùng họ. Tuy nhiên công cuộc gặp gỡ lại rất kì quái. 1 lần bố mẹ của Judy đi công tác về muộn, Judy tính tình ham chơi nên đã ra ngoài chơi, tiện tay cầm theo cái điện thoại để cày truyện. Cô lướt ván trượt đến siêu thị mua ít đồ ăn, đang lướt "ngon lành" thì tự nhiên lại bị đâm phải 1 "kẻ vô danh" quái đản. Judy ngã lăn quay, ngước nhìn lên trên, trước mặt cô là 1 khuôn mặt trắng bệch, đôi mắt đen sì (như là bị thâm) ẩn sau mái tóc đen đã bị che kín bởi chiếc áo Hoodie đầy máu, hắn mặc quần jeans đen và chân đi đôi giày ba ta đen. Judy có thể nhận ra người này, những đặc điểm này thì chỉ có thể là............Jeff the killer! Tiếp theo Judy tội nghiệp sẽ phải làm gì để đối mặt với những thử thách khó khăn tiếp theo? Hãy cùng theo dõi câu chuyện thú vị này nha! ^-^…
Đã hơn một giờ chiều, Ji yeon-tôi đau đến không chịu được, Kim Myungsoo nắm cổ áo uy hiếp một y tá - "Tìm một bác sĩ đến đây ngay cho tôi, nếu không... nếu không..." - Bây giờ đầu óc anh cũng lung tung mất rồi, hồ đồ gào lên - "Tôi lái máy bay đâm kính nhà các người, đâm bể kính nhà các người!"Nhờ câu này của anh, cuối cùng cũng có một bác sĩ bước vào giải quyết.Vì thế, tôi được đưa vào phòng sinh, Myungsoo bị ngăn ở bên ngoài, tôi được nghe anh nói loáng thoáng - "Để tôi vào, nếu không tôi lái máy bay..."Trừ cô y tá thì chẳng có một ai, yên lặng tới đáng sợ. Chốc sau, bác sĩ dự định sẽ mổ đẻ cho tôi đi tới, báo với tôi rằng, hôm nay ông ta không thể giúp tôi mổ được, tôi chỉ có thể sinh tự nhiên mà thôi. Trước tiên, sẽ tiêm cho một mũi, theo dõi hai giờ rồi tính sau. Nói xong, ông ta xoay người bỏ đi.Mặt mũi tôi trắng bệch.Mấy phút đồng hồ sau, ý thức tôi bắt đầu mơ hồ, mê man không tỉnh, nhưng cơn đau bụng sinh càng lúc càng trầm trọng hơn, hai chân được đặt lên giường đẻ, xung quanh không hề có bất kì tiếng động nào, im lặng đến đáng sợ.Tôi bắt đầu kêu khóc như thú, bên cạnh chẳng có lấy một ai. Gào thét đến khi miệng đắng lưỡi khô, muốn uống một ngụm nước cũng không thể nhờ bất kì ai hết.Không biết đã bao lâu, bác sĩ và y tá lại xuất hiện lần nữa.Bác sĩ hỏi y tá - "Có tiến triển gì không?"Y tá đáp - "Cũng chưa cô ấy đau đớn gì nhỉ?"Đm! Đm! (chửi tục)Bà cắn răng đến bể quai hàm rồi mà còn dám nói bà không đau?!Bà gào lên cho mày xem!…
Tác giả: Mrs. BlackFoxTựa đề: Khu rừng RedwoodThể loại: Kinh dị, trinh thám, Creepypasta, Creepypasta OC, huyền bí.Thiết kế bìa: Mrs. BlackFoxNguồn bìa: Pinterest..Ban đêm. Trời lạnh. Không gian xung quanh u tối và đầy tĩnh lặng. Những tán lá đỏ thẫm màu máu đung đưa trong gió. Tiếng lá khô gãy vụn dưới chân người đàn ông vang lên, chậm rãi và đều đặn.Một vị cảnh sát đi giữa khu rừng. Anh không nhớ rõ làm thế nào anh đến được nơi đây, cũng không nhớ tại sao anh lại đến. Khẩu súng đã lên nòng, nằm chắc dưới tay anh. Dưới ánh trăng mập mờ len lỏi qua tán cây, anh nhìn thấy một người đàn mặc vét đen đứng từ xa, ẩn sau những hàng cây. Hắn không giống người. Người hắn cao kều, gầy guộc cùng với cẳng tay dài đến đầu gối. Gương mặt trắng bệch của hắn hướng về phía người cảnh sát, không mắt, không mũi, không miệng, cũng không một chút biểu cảm nào biểu lộ trên gương mặt hắn. Hắn đứng lặng thinh, không động cử, như thể đang hòa mình vào với khu rừng, với cảnh vật xung quanh.Một cảm giác bất an ập tới, vị cảnh sát chĩa súng về phía hắn và bóp còi. Tiếng súng vừa vang lên cũng là lúc một tiếng hét chói tai vọng tới, tra tấn màng nhĩ anh. Vị cảnh sát hét lên một tiếng rồi ngã gục xuống nền đất lạnh. Hai tay anh ôm đầu, miệng kêu van đến thảm thiết.Tiếng hét chói tai ấy kéo dài. Nó chứa đầy đau đớn và thống khổ, như từ một ai đó đang van nài sự cầu cứu, như từ một người đang bị tra tấn dã man.Và, không hiểu sao, tiếng hét ấy nghe như của con gái vị cảnh sát đó.…
Tác giả: CáoThể loại: Xuyên không, tình cảm, lãng mạn, ngược..."Yết! Mày điên rồi sao? Mau quay lại đi!" Cự Giải gào thét đến khàn cả cổ, cô thật sự đang rất muốn Thiên Yết có thể chịu quay đầu trở về.Xử Nữ mặt mũi đã trắng bệch từ lúc nào, cô liên tục lắc đầu không dám nhìn, Yết... nó đang đứng tại rìa mép núi, chỉ cần bước thêm một bước..."Xin mày... đừng" Xử Nữ bất lực cầu xin, cô thậm chí còn sẵn sàng vứt bỏ cả tôn nghiêm bao năm mình đã gây dựng, sau đó quỳ xuống.Thiên Yết cười lạnh:"Cho tôi xin, các người cất ngay cái bản mặt đau đớn giả tạo kia đi, thật khiến người ta chướng mắt!" Cô ta cười đến rung người, hơi mất trọng lực mà trượt chân..."KHÔNG!" Bạch Dương nãy giờ im lặng bất ngờ hét lên, nó đang hoang mang tột độ, rốt cuộc chuyện tốt đẹp gì đang diễn ra vậy chứ?!"Còn chưa chết được." Thiên Yết thở một hơi, sau đó nhướng mày, bất chợt điên cuồng mà hét lớn:" Các người luôn miệng nói chúng ta là bạn, haha, nhìn xem, tôi sắp chết rồi, ha, đâu rồi, bạn bè đâu hết rồi!! Á!" Các cô gái bị Thiên Yết lớn tiếng chỉ trích, biểu cảm trên người đều vô cùng mờ mịt, bọn họ thật sự muốn biết đến tột cùng chính mình đã làm gì để khiến cô bạn vốn hiền lành trở nên như thế này.Bọn họ đang rất nóng gan, ngay lúc này chỉ muốn tiến lên kéo người về, nhưng là...Đúng lúc này có tiếng xe ồm ồm kéo đến."Muốn chết? Chết thử xem." Song Ngư vứt mũ bảo hiểm xuống đất, ném một câu vô cảm đến tột cùng.Thiên Yết chỉ chờ có giây phút này, cô ta ghét con cá này, căm …