Boy x Girl Group Drama Confession
Nêu lên suy nghĩ của bạn về các writer boy x girl group. Hãy đọc kĩ luật trước khi gửi.Link confession:https://docs.google.com/forms/d/e/1FAIpQLSdHyAJaeqU1Y6Vt1qIdT5Uu3JbPk8JCNtgruwqJeaEY0p6Uqg/viewform…
Nêu lên suy nghĩ của bạn về các writer boy x girl group. Hãy đọc kĩ luật trước khi gửi.Link confession:https://docs.google.com/forms/d/e/1FAIpQLSdHyAJaeqU1Y6Vt1qIdT5Uu3JbPk8JCNtgruwqJeaEY0p6Uqg/viewform…
Truyện ngôn tình cổ trang , 1vs1 , SE , xuyên không . Nam chính là vua trong thời nhà TrầnVăn án: Hồ Giai Ngọc không phải là Hồ Giai Ngọc cô là một cô gái của thời hiện đại vô tình lạc vào quá khứ và gặp phải Thái Tử - ánh trăng sáng của đời mình , nhưng đây không phải là một câu chuyện cổ tích với khu vườn đầy hoa . Số phận của Giai Ngọc sẽ đi đến đâu?Đây là truyện viết cho vui , ai không đọc thì cút . Bố đéo có nhu cầu nghe nhận xét hay góp ý , cảm ơn!…
Ở đời có biết bao nhiêu cái gọi là hạnh phúc, nhưng Lâm Thất Tịch lại chọn cho mình một cái hạnh phúc xa tầm tay không thể nào chạm tới - đó chính là "yêu anh" Hàn Thanh Phong. Một cuộc tình trái ngang - ngang trái này rốt cuộc sẽ đi về đâu khi cô yêu anh còn anh thì vô tâm phớt lờ đi tình cảm chân thành mà cô đã dành cho anh dường như là đánh đổi cả tuổi thanh xuân của mình.Anh không yêu cô thậm chí là chán ghét khi nghe nhắc đến tên cô.Anh hận cô xem cô như kẻ thù anh nói : Cả đời này cô đừng mơ tưởng tôi sẽ chạm vào cô dù là một cọng lông tôi cũng cảm thấy thật ghê tởm. Cô đau lòng nước mắt tựa như đêm mưa thất tịch cứ mãi rơi cho đến hết một ngày rồi hôm sau sẽ cạn đi chẳng còn một giọt ???? Cô đau khổ tại sao hận thù đời trước mà anh lại đổ dồn vào cô để cô phải gánh chịu thay ... Anh hận thù đến mù quáng rồi u mê đến nỗi phải mất đi người con gái của đời anh mãi mãi... Khi nhận ra sai lầm cũng là lúc mất đi tất cả. Trùng sinh được sống lại một lần nữa anh đi tìm cô tìm lại hạnh phúc thật sự của mình anh thề với lòng mình sẽ bù đắp cho cô vì anh nhận ra mình "yêu cô" yêu đã từ rất lâu rồi nhưng cũng là lúc cô quyết quên đi anh từ nay hạnh phúc của cô sẽ không mang tên "yêu anh" Hàn Thanh Phong mà là "yêu tôi" Lâm Thất Tịch.Liệu anh có thể mang hạnh phúc của đời anh quay về bên mình hay không?Ta nói : tình đến thì chạy tình -- tình đi rồi thì lại tìm đến ????????????…
Liệu có ai còn nhớ mùa hạ năm ấy ta từng gặp gỡ không!Những kí ức của ùa về của một mùa hạ thật đẹp và khó phai trong lòng cậu học sinh Nguyễn Nhật Minh ấy dù có trải qua bao lâu hay mùa hạ năm ấy có những giọt nước mắt hay nỗi buồn thì tất cả đều trọn vẹn trong lòng mỗi chúng ta 😊Trong cơn mê man thím thíp,có ánh nắng vàng chiếu vào tôi khi tôi đang nằm ngủ,tôi cảm nhận có một bàn tay chạm vào da tôi,tôi cảm nhận được một sự mát mẻ của những giọt mồ hôi trong bàn tay mềm mại ấy:"Minh!Dậy đi..Dậy!"Có chuyện gì vậy...!"-Tôi mệt mỏi quay đầu lại nhìn,thì ra là Nhược Hạ."Ngồi dậy đi với tớ nhanh lên đi...!"- Nhược Hạ vội kéo tôi xốc lên,tôi gượng lại"Tớ chưa đọc xong quyển sách mới mua nữa...!"rồi tôi lại quay ra ôm sách ngủ.Hình như dáng vẻ lười biếng đó chẳng thể làm lung lay Nhược Hạ cô ấy kéo tôi đứng dậy"Đợi cậu đọc xong quyển sách này chắc đến tết luôn quá!"Tôi bị cô ấy lôi đi nhưng không quên để lại quyển sách ở lại trên bàn:"Tớ đi này,từ từ đã" quyển sách ở lại lật từng trang từng trang theo làn gió như muốn nói lên một nỗi buồn, ánh nắng mùa hạ chiếu qua khung cửa sổ rọi vào những trang sách làm cho nó nhớ lại những ký ức vẫn còn cháy rám đi vì thời gian nhưng không phai những nhiệt huyết năm đấy.Quyển sách đóng lại hiện rõ dòng chữ đang sáng lên MÙA HẠ CỦA ANH…
Chuyện về nguồn gốc hình thành và lịch sử của Middle-Earth (Trung Địa) trước thời điểm diễn ra sự kiện trong quyển "Chàng Hoobit" và 3 quyển "Chúa tể những chiếc nhẫn" của J.R.R Tolkien.Sau khi J.R.R.Tolkien qua đời,C.Tolkien tiến hành chỉnh sửa và biên soạn tiếp những đoạn bản thảo viết tay của cha mình để lại. 4 năm sau ngày mất của cha mình, C.Tolkien đã hoàn thành bản chỉnh sửa và cho xuất bản cuốn sách "The Silmarillion" (tạm dịch là Những viên ngọc Silmaril) vào năm 1977.Bản dịch Việt được "gdqt" lược dịch (bạn này có nhiều bản dịch phụ đề phim rất tốt). Bản dịch này nhìn chung khá hay, nếu bỏ qua vài tiểu tiết thì hiện tại đây đã là bản dịch (free) tốt nhất. Mạn phép đăng lên đây để chia sẻ cùng bạn đọc có hứng thú khám phá về vùng đất có tên Trung Địa này.Link gốc: https://docs.google.com/document/d/14IDA-Rjqt25nTz3sweKyKnzPmaXhG5JxXDsSksOKf_o/editBảo lưu: Mọi thông tin và hình ảnh trong bài viết này đều được sưu tầm trên internet. Tôi không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào về nội dung này. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức giữ bản quyền nào, khi được yêu cầu, tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.…
Được hợp tác bởi Sakiko Karen và Do Tramy.Cỏ đêm đẹp thật, nhưng không giống cỏ kim tuyến, chúng có độc tố, chẳng ai muốn đến gần. Cô ấy chính là loại cỏ này: hoang dại, lung linh và đôi khi có chút độc đoán, thế nhưng lại mong manh như sương như gió.Tôi yêu cô ấy và muốn bảo vệ cô ấy cả đời, còn cô ấy che chở cho tôi. Chúng tôi đã cứu lấy hai mảnh tâm hồn lạc lõng giữa nhân thế hỗn loạn. Ôi những cô nàng mộng mơ, vì nghe theo tiếng gọi của trái tim mà lạc lối trong tình trường mênh mang khốn đốn. Dù cô đơn đã dẫn lối duyên phận, nhưng cuối cùng vẫn là ông trời định đoạt, ân tình ngày ấy liệu có trả được không...* Giới thiệu nhân vật chính:- Ngô Ngọc Trần: 18 tuổi, là một nữ sinh hiền lành, chăm học, được đánh giá là một học sinh xuất sắc và được lòng rất nhiều thầy cô.- Đinh Nguyệt Hà: 18 tuổi, không thích được gọi là Hà, mọi người luôn gọi cô là Nguyệt. Nguyệt là học sinh cá biệt, bỏ học từ lâu và sống trong các quán bar, sáng tối đi quẩy và lượn phố với các đàn anh đàn chị ăn chơi.* Các nhân vật phụ khác bọn mình sẽ phát triển sau.Hai người họ ngỡ như ở hai thế giới đối lập, một kẻ chơi bời và một người chăm học. Tưởng chừng cuộc đời này họ sẽ chẳng liên quan gì đến nhau, ngờ đâu được tơ mảnh se duyên, một cách thần kì nào đó họ đã đến bên nhau bằng tình yêu tha thiết với người kia.…
Người ta thường nói "Ta chỉ sống một lần trong đời." Để khích lệ mọi người hãy làm những gì mà mình yêu thích. Tuy nhiên, có quá nhiều thứ ràng buộc chúng ta, khiến ta không thể theo đuổi "ước mơ" của riêng mình. Và tôi, mang theo khát vọng được đắm chìm trong thiên nhiên và sống một cuộc sống đầy những lo toan. Không phải tôi không thể tự do theo đuổi ước mơ của mình, mà phía trước tôi còn nhiều thứ khiến tôi phải để tâm và lo lắng. Mãi đến khi, cuộc sống chỉ còn lại hai từ "chờ đợi" thì tôi mới có thể thanh thản tận hưởng điều mà tôi luôn mong ước bất lâu. Bỏ lại sau lưng bao muộn phiền, tôi như thể được tái sinh trong vọn vẹn vài tháng ngày xuân. Thay vì dành dụm tiền điều trị, tôi xin phép người nhà cho mình được đi đến nơi mà mình yêu thích nhưng chưa từng có dũng khí đi đến. Lạc vào trong biển hoa, cả thế giới dường như chỉ còn mình tôi tồn tại. Đắm mình vào dòng nước xanh ngắt, tôi cứ ngỡ mình đã tan chảy vào đại dương. Một lần được nhìn thấy chân trời vô cực, cứ ngỡ như thiên đường đang ở trước mắt rồi. Sau cùng, tôi trở về nằm trên mùi rơm đầu mùa. Hít hà mùi làng quê quen thuộc. Thực ra, mỗi một người đều có thể đi đến nơi chúng ta muốn đến. Tuy nhiên, còn quá nhiều sự ràng buộc khiến chúng ta không dám buông. Khi đã không còn sự ràng buộc nữa, khi ấy chúng ta mới dũng cảm lựa chọn cách sống riêng của chính mình.…
Gái nhà lành x Trai nhà giàu 😞Gái dịu x Trai hỗnCâu chuyện vớ vỉn, có thể sẽ tình ơi là tình...*Trích đoạn:"Mày cứ qua lại với mấy thằng không ra gì đi. Đến lúc ông mách mẹ mày thì đừng trách ông miệng lưỡi vô tình!""Cậu bỏ ngay cái tật hỗn đi. Với lại ai thèm tí tởn cùng mấy thằng không ra gì!!!"Vũ cười nhạt hỏi:"Thế hôm bọn thằng Đức đánh nhau mày lao vào làm chó gì thế? Không có tao lôi ra thì đứa lùn tịt như mày thể nào cũng bị quần cho nát người. Tính làm mỹ nhân cứu thằng ất ơ à?"Tôi thấy nó tưởng tôi vì tình riêng mà muốn đỡ đòn hộ Đức thì cú lắm. Nhưng cái sự nền nã đã ăn vào trong máu nên tôi vẫn nhẹ giọng:"Do tui là lớp trưởng. Tất nhiên phải can thành viên lớp mình rồi. Ít nhất cũng câu được tí thời gian chờ thầy cô tới giải quyết mà..."Hình như nghe giọng tôi có chút ảo não phụng phịu, tên to xác nào đó cũng dịu lại đôi chút:"Lớp mày hết con trai sao? Kêu chúng nó can. Không biết đứng sang 1 bên hả? Học giỏi thế bọn kia gõ cho cái khờ người ra thì ai chơi với mày? Nghe câu này chưa: "Một con ngựa đau, cả tàu bỏ chạy." Nhớ vào đầu hộ tao."Tôi bật cười ha hả ha hả, tay cứ đập vào vai người bên cạnh. Bố khỉ. Chuyên Toán khi văn vở thì sẽ thế này hả? (...)…
?Truyện như một lời tự sự, một sự trãi lòng đầy ưu tư suốt chặng đường chúng tôi đã yêu nhau. Tôi tin chắc rằng những năm tháng tuổi trẻ của mỗi chúng ta ai cũng có một mối tình sâu đậm, yêu thật mãnh liệt rồi chia tay trong tiếc nối, như hai đường chéo nhau giao nhau tại một điểm rồi xa nhau mãi mãi...?Truyện có sử dụng một số hình ảnh trên mạng để tăng thêm sự sinh động, dễ hiểu cho câu chuyện. Tôi hoàn toàn không sử dụng hình ảnh với mục đích gì khác…
Diệu khi bước chân vào trường đại học cũng là lúc cô và Hoàng chính thức quen nhau, nhưng vì nhiều lý do họ chia tay, Diệu gặp được Phúc, một người đem lòng yêu cô si mê, tình yêu của Phúc làm cho nhiều người chắc chắn sẽ ghen tỵ với Diệu, trớ trêu thay cuốc sống của Diệu gặp muôn vàn trắc trở, nhưng đến cuối cùng sự mạnh mẽ của bản thân đã giúp cô tìm được nửa kia hoàn hảo cho chính mình đó là Nam…
Một cậu bé thông minh và ưu tú nhưng có vấn đề với tuổi thơ đen tối của mình, Thế Quang lớn lên cấp 3 với mối tình đầu tên Phương Thảo hạnh phúc của mình để quên đi thứ quá khứ xấu xí ấy. Trớ trêu cho Quang, Thảo chỉ lợi dụng cậu như một công cụ tiếp cận một người bạn của cậu, và cũng vì thế mà Quang bị dày vò trong đau khổ.Suy nghĩ đen tối ngày nào dâng lên hoà với cảm xúc đau buồn của Quang khiến cậu đánh mất sự lương thiện của mình và đi reo giắc nỗi đau tình yêu cho những người con gái khác.…
nữ chính Tô Kiều Thynữ phụ Trần Mẫn Hynam chính Nguyễn Giang Lụcnam phụ Dương Nam nội dung hắn và cô là bạn vô tình gặp từ nhỏ. năm lớp 1 phải nhập viện vì sốt cao. còn hắn đã ở bệnh viện vì bệnh do trời định hay sao đó , mà cô nằm chung giường với hắn. hắn và cô cùng nhau đi chơi, cùng nhau nghịch ngợm, đến khi hắn khỏi bệnh và rời bệnh viện về nhà. 2 người không còn gặp lại nhau kể từ đó. Thấm thoát đã 9 năm trôi qua. Bây giờ cô là học THPT năm cuối của trường Minh Đức. Hắn sắp đến nơi này rồi... Cùng những đau thương...…
" nhiều khi, em có cảm giác mình sống quá nhanh, cho đến khi cô gái ấy đến bên đời em, giữa thủ đô Seoul chật hẹp, lạnh lẽo...."Tự viết một chút. Phỏng từ câu chuyện có thực một chút. Và cả chuyển ver: đa phần từ tác giả Lê Minh Khuê. Rất chân thành cảm ơn tác giả vì một tác phẩm tuyệt vời.…
"Khi những điều không may liên tiếp xảy đến, thay vì cố phản kháng, ta nên tự điều chỉ lại tâm thế của mình."Tác giả: Itsuki Hiroyuki…
Những lời hứa non nớt của tuổi trẻ chính là ám ảnh cho sự trưởng thành. 2 con người không hẹn mà gặp trong vùng đất lạ lẫm, nhiều bất ngờ. Gặp nhau là vô tình, hứa với nhau cũng là vô tình. Nhưng những lần vô tình ấy lại giúp chung ta trưởng thành trong cách suy nghĩ. "Chaeyoung, chờ tớ nhé?"Lời nói ấy là vô tình nói, nhưng lại là ám ảnh suốt đời của người con gái mang tên Chaeyoung ấy...…
Câu chuyện kể về một anh sinh viên Đại học Sân Khấu Điện Ảnh. Nhà anh nghèo lắm, bố mẹ anh phải làm việc vất vả để lo cho anh ăn học. Nhưng cũng may là anh là con một nên anh phải lo nghĩ nhiều. Anh lên thành phố học ở trong ngôi nhà trọ được gọi là che nắng che mưa được. Tới khi anh gặp Trinh trong nhà sách và câu truyện bắt đầu từ đây..................…
Tôi quyết đinh là "Chính Tôi" ! bạn có là chính mình trong cuộc đời của bạn? hay bạn chỉ đi theo ý nghĩ và quyết định của người khác. Mở Đầu : Giới Thiệu Chung. . . Chương 1 : Sống chính tôi là gì? chương 2 : "Định kiến"chương 3 : Tôi Quyết Định Cho Bản Thân Mình chương 4 : Tôi có Quan tâm người khác nghĩ gì về mình. Chương 5 : Tôi luôn là chính bản thân tôi. !…
Tác phẩm kể về cuộc sống chứa đựng những sự đau khổ của con người trong xã hội hiện thực.Thông qua mỗi truyện(mỗi chương sẽ phản ánh một câu truyện) ,các bạn sẽ cảm thấy được nỗi khổ của những con người ngày nay ,sẽ cảm thông cho họ.Tác phẩm này được viết dưới dạng văn tự sự nên có rất ít lời thoại và trong tác phẩm còn nhiều thiếu sót nên rất mong các bạn thông cảm,đón nhận và nhận xét nhiệt tình…
Trên cây cầu Chương DươngBên kia là nội thành tấp nậpBên này là vùng đê êm đềmỞ giữa là cô... Một cô gái đáng thương trong tình yêu đơn phương vô vọngCô lạc lõng trong cơn mưa ràoCô không muốn để lộ rằng mình đang khóc Thế nên cô thà đi giữa trời mưa còn hơnĐể Giọt nước mưa nơi khóe mắtTruyện không có thời gian ra chap cụ thể..…
Thể loại : hài , huyền huyễn.Đây là câu truyện về con gái của Bồ đào trong bộ Ăn bồ đào không phun bì. Có lẽ mới ban đầu bạn sẽ không thích nữ chủ: quá tiểu bạch, quá lăng nhăng, không thích nam xứng dê xồm, nhưng hãy đọc đoạn sau đó. Đây là 1 câu chuyện cảm động, và tất cả các nhân vật đều có nỗi đau riêng của mình, và họ đều đáng được trân trọng.…