Chào các bạn! Vì nhiều lý do từ nay Truyen2U chính thức đổi tên là Truyen247.Pro. Mong các bạn tiếp tục ủng hộ truy cập tên miền mới này nhé! Mãi yêu... ♥
Tại sao ta lại cứ si ngốc một người ngay từ cái nhìn đầu tiên? Tại sao ta cứ âm thầm hướng theo bóng hình của người đó? Tại sao ta ngu ngốc không bày tỏ để tình cảm cứ vậy mà lớn dần? Tại sao...tại sao? Hàng vạn câu hỏi khó mà trả lời được vì ta đã đơn phương ai bao giờ đâu?…
Truyện thể loại : Ngôn tìnhNhân vật nam chính : Đông Triết ( Biệt danh : Bé tiểu thụ )Nhân vật nữ chính : Lee Trân ( Biệt danh : Mọi ng tự tìm hiểu trong truyện nhé )Thưa các anh các chụy rằng chuyện này k có cảnh nóng chỉ rằng cho nhg ng thiếu tình cảm yêu thương từ đối phương thôi ạ. Nên mong anh chụy thông cảm và ủng hộ bộ truyện này của em ạThank you so much***Chụt chụt…
"So you said, you found, somebody else."---------------------------------------Dựa trên sự thật đã từng trải.CHÚ Ý: Nếu muốn reup thì phải thông qua mình trước nhé :) Mong mọi người ủng hộ ^^…
Đây là một câu chuyện có thật, không có hậu. Chuyện xoay quanh mối tình đơn phương của một les kín dành cho cô bạn cùng phòng thời đại học. Toàn bộ nội dung chính là thực tế của bản thân mình, vì vậy, nó không được đẹp đẽ và hoàn mỹ như những truyện GL các bạn từng đọc. Đừng quá thất vọng nhé. Mình coi câu chuyện này như cuốn nhật ký nhỏ của mình, không văn chương hoa mỹ mà vô cùng chân thật. Mình viết nên nó, để sau này có thể đọc lại, coi như ôn lại kỷ niệm, nhớ về quá khứ một thời.…
Tô Phó hắn là một trạch nam kiêm chức một đứa độc mồm độc miệng, 24 tuổi vẫn là chưa có bạn gái, thậm chí nụ hôn đầu hắn vẫn chưa mất nha. Hắn ngoại trừ ăn và ngủ như một con lợn thì còn biết lên mạng đọc đam mỹ, phải, hắn chính là hủ nam nha.Sau khi bình luận chửi rủa tác giả liền bị quăng sang thế giới khác, thế giới huyền huyễn a, ở đây hắn là một khất cái... vì cái gì a !!?? Không phải chứ thần linh, vì sao người ta xuyên qua đều trở thành hoàng tử thái tử, người thì đứng đầu giới tu chân, không thì cũng là cô nương công tử nhà giàu ... còn hắn thì vì cái gì là một khất cái qua đường dơ bẩn lấm lem, căn bản đi ngang qua ai nấy người thì chỉ trỏ cười nhạo người thì xa lánh hắn nha ?Rõ ràng hắn chỉ nói tác giả vài câu như :" ngươi là đồ ngốc, chỉ cho hai nhân vật chính đến với nhau, còn nhân vật phụ để cho chó ăn a ? Ngươi để hắn làm nhân vật phụ cũng đủ thảm đi, đã nghèo lại còn là một ngốc tử. Hay nên nói đây là ngươi đang tả ngươi a ? " .Vì đắc tội đại thần, hắn đi ngủ một phát liền sang thể giới khác làm ăn mày, aizzz.Nhưng không thể trách hắn nha, vì nhân vật nam phụ kia có cái tên rất giống hắn, làm hắn cảm thấy sinh ra một tia đồng cảm thân thiết mà thôi, ai dè tác giả tạo hình cho hắn là một tên nghèo còn bị chê nhạo, ngu ngốc đem lòng yêu nam nhân đã là vợ người ta aNhân vật chính : Tô PhóPhụ diễn : Mặc Kỳ, cùng một số nhân vật khác nhưng tác giả lười hic :((((…
" Em và anh hai đường thẳng song song hoặc là sẽ mãi mãi không có giao điểm, hoặc là sẽ gặp nhau tại một điểm và mãi mãi song song?Vào một ngày đẹp trời nào đó, liệu chúng ta có thể gặp lại nhau ở một phiên bản tốt hơn không? "Nếu được chọn lại em vẫn muốn gặp anh...Nếu được chọn lại em vẫn muốn cùng anh cười nói như những người bạn...Nếu được chọn lại em sẽ chọn không thích anh...!…
truyện kể về một cô gái có thân hình mũm mĩm mập mạp có tuổi thơ không được mấy khi hạnh phúc và vui vẻ. Và chuyện tình cảm đơn phương tuổi học trò của cô dành cho chàng trai nọ học chung trường cô luôn ảo tưởng chàng trai cũng có một chút tình cảm gì đó dành cho cô nhưng cho nên khi cô tỏ tình thì lại nhận được cái kết đắng không chỉ vậy cô còn bị bạn bè trêu chọc, cười nhạo từ đó cô quyết tâm thay đổi bản thân hình nhưng kết quả cũng chẳng hơn được là gì.…
Lâu rồi tôi không thích ai nhiều đến vậy 🙃 Chúc mọi người một ngày tốt lành 👉 Đây không phải truyện , chỉ là mình viết ra tâm trạng để lòng thoải mái hơn thôi ~ nên nó rất ít .. và còn ít hơn nữa nên mọi người ai thích thì mình cảm ơn không thì lướt qua luôn cũng không sao cả 😂 =)) mình không viết giỏi nên chỉ ngắn như vậy vì đây hoàn toàn là " mình " chứ không phải truyện gì cả và mình muốn chia sẻ chuyện của mình ra , xem có có chị em nào khổ sở như mình không thôi ~ hy vọng mọi người sẽ thích và thông cảm 🤗💕💓…
Liệu tình cảm thầm lặng của cô dành cho anh trong suốt những năm tháng qua có nhận được cái ngoảnh đầu của anh hay không?Nếu như có kiếp sau, cô hy vọng mình sẽ trở thành chiếc điện thoại di động của anh, như thế, mỗi ngày cô đều được nằm trong vòng tay anh, nếu như có một ngày nào đó, anh để quên cô ở đâu đó, thì anh sẽ gấp gáp mà đi tìm cô khắp mọi nơi, cô cũng sẽ không cần phải bám lấy anh, mà chính anh không cách nào rời xa cô được.…
Ai cũng đã từng trải qua thời học sinh Có sự vui,buồn...và trong đó có cả 1 tình yêu nhỏ nhoi mới chớm nhưng nó lại dc bắt nguồn từ một phía người ta gọi là yêu đơn phương Cậu ta không đi xe đạp tôi cũng từ bỏ đi chiếc xe đạp nữa mà đi bộ để có thể dc nhìn ngắm thêm cậu ta dc 1 chút nữa Và cậu ta chính là người đầu tiên tát tôi Rồi cậu ta có người yêu mới tôi đã rất buồn tự nhủ rằng mình lên từ bỏ…
Cho dù ở đâu, như thế nào, tôi vẫn luôn sẽ bên cạnh và bảo vệ em.Bởi vì đối với tôi em không chỉ đơn giản là một idolĐừng bao giờ tự hạ thấp bản thân, em là nhất, với chính bản thân mìnhCố gắng của em bao lâu nay, ai ai cũng có thế biếtĐừng để tâm những lời nói đó, nó thật đau lòng, nhưng em phải biết đạp trên dư luận mà sống, có biết không?Con đường này là do em lựa chọn, ước mơ này là do em vẽ lên và thực hiện, hãy tiếp tục như cái cách mà em đã hoàn thành rất tốt :3Zhang Yi Xing, cố lên, tôi yêu em!…
• tên truyện : hẹn ước hạc giấy• tác giả : 𝐩𝐡.𝐠𝐢𝐚𝐨 (mập)• 𝐦𝐚𝐢𝐧 : đoàn đăng trường × phan nguyên vy• thể loại : trọng sinh, thanh xuân vườn trường, song phương thầm mến,..."nếu như năm ấy, tao nói thích vy. vy có tin tao thật lòng không?""nếu như năm ấy, tớ dũng cảm thêm một chút. có lẽ tụi mình sẽ không thành ra như thế này."…
Trả lại em yêu, khung trời Đại Học Con đường Duy Tân cây dài bóng mát Buổi chiều khuôn viên mây trời xanh ngát Vết chân trên đường vẫn chưa phai nhạt Trả lại em yêu, khung trời mùa Hạ Ngọn đèn hiu hiu nỗi buồn cư xá Vài giọt mưa sa hôn mềm trên má Tóc em thơm nồng, dáng em hiền hòa. ------------------------------------------Trả lại em yêu mối tình vời vợiDang dở ngả đôi đường…
Hoa Quỳnh kể về chuyện tình đơn phương muôn thuở của một người con gái tựa đóa hoa quỳnh dành cho Vầng Trăng Sáng của cô ấy. Chỉ vì lo được, lo mất nên đến cuối con đường, người con gái ấy vẫn chọn cách im lặng. Đến khi mà cô muốn nói ra tất cả, lại chẳng còn khoảnh khắc nào tiếp diễn để cô mở lời. Hướng Dương hy vọng rănhf bạn sẽ thưởng thức Hoa Quỳnh một cách đón nhận nhất vì đây là tác phẩm đầu tay của mình. Xin cảm ơn!…
sau vụ tai nạn đó, ý thức của cậu vẫn còn mơ hồ nhưng cậu không muốn bỏ lỡ kì thi cuối cấp, cũng không muốn ai thay thế vị trí lớp trưởng của mình. Tưởng chừng thứ chờ đón mình ở trường là những lời hỏi thắm, sao mà ngờ được mọi chuyện đã đi quá xa, sao cậu lại trở thành người có ý đồ giết em trai trong mắt mọi người ?. Là hắn , cậu ghét hắn!"wtf?? tôi đối đãi với cậu tốt quá hay sao hả, biến đi"" Yeon Jun à ! tớ chỉ muốn thêm chút không khí đổi mới thôi"22/4/2023-soojun-…
Nữ chính vốn là người bệnh liệt giường, vô tình xuyên không ké, gả cho anh Vương Tiên Tâm cũng là người bị bệnh hoạn từ nhỏ, lại bị cưa chân vì tai nạn. Hai người nhanh chóng tâm đầu ý hợp vì đồng bệnh tương lân. Nàng làm chỗ dựa tinh thần và thể xác cho chàng, giúp chàng đỗ đạt công danh như ý nguyện.Truyện chẳng có tình tiết gì nhiều. Không có tranh giành đấu đá, mưu mô võ công chi hết. Chỉ nói về tình cảm giữa 2 nhân vật chính thôi. Giọng văn nhẹ nhàng, hài hước, dùng ngôi xưng Ta như dạng tự thuật của nhân vật chính nữ về cuộc đời mình.…
Tình yêu như giọt sương trĩu nặng đầu cành, khiến chúng ta phải thổn thức vì nó.Tình yêu như một bông hoa thật đẹp trong khu vườn vừa ngào ngạt sắc hương lại vừa lộng lẫy sắc màu.Thật hạnh phúc khi em có thể nắm nó trong bàn tayVà chỉ tiếc rằng em lại đánh mất điều ấy của một thời tuổi trẻ ... năm em lên 17 tuổi…
Anh là bút chì Cậu là bút mực Em là giấy trắng Cô là cục tẩy và nó bút xóa. Anh viết lên tờ giấy trắng những chữ thật nhạt, rồi để em nhẹ nhàng gọi cô đến lau đi. Lau rồi vẽ lau rồi vẽ. Chỉ riêng cậu là điều không thể. Bút mực viết lên... thấm đậm trên trang giấy trắng. Bút chì viết lên, rồi sẽ nhạt nhòa. Bút xóa dù có thể tẩy đi bút mực nhưng vẫn để lại vết thương xấu xí. Dùng bút chì viết lên... lại không thể xinh đẹp như ban đầu. Tôi nhớ em. Nhưng thật rằng em cũng nhớ tôi?…